Thông báo
Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.
Việc học của khoa Vật lý nặng, độ khó cao, mỗi ngày Giang Phong chạy qua chạy lại giữa trường học và quán ăn, thời gian lâu dài thân thể có làm bằng sắt cũng không chịu nổi.
Mấu chốt nhất là về sau Giang Phong nhất định thừa kế truyền thống làm bếp nhiều thế hệ của nhà họ Giang, trở thành người cầm muỗng của quán cơm Kiện Khang.
Đương nhiên, thôi học là chuyện không thể, đời này khó có khả năng thôi học. Ba năm cấp ba treo cổ đâm dùi, thức dậy sớm hơn gà, ngủ muộn hơn chó, khó lắm mới thi đỗ Đại học A, có ngu mới thôi học!
Đại học A không coi trọng tỷ lệ lên lớp, chỉ cần thành tích cuối kỳ cao, lên lớp ít chút, thầy chủ nhiệm các khoa cũng sẽ giơ cao đánh khẽ cho điểm bình thường không tệ. Đương nhiên, nếu ngươi có thể đạt điểm tuyệt đối các môn, cho dù không lên lớp thì các giáo sư cũng không nói gì.
Khóa trước có một thần nhân không lên lớp, cuối cùng thành công giành được một học kỳ trượt tám môn bị đuổi học về nhà.
Nếu Giang Phong bước lên vết xe đổ của thần nhân này, hậu quả…
Giang Phong thật sự không dám tưởng tượng bàn tay nặng mười mấy ký của đồng chí Vương Tú Liên đập lên mặt mình sẽ là kết cục gì.
Suy xét một hồi, Giang Phong cảm thấy có lẽ nên tiến hành theo chất lượng. Đầu tiên trốn học quy mô nhỏ, lại trốn học quy mô lớn, cuối cùng thực hiện trốn hết chỉ tham gia kỳ thi cuối kỳ.
Nhưng mà…
Kế hoạch mới thực thi được vài ngày, thậm chí chưa tiến hành trốn học quy mô lớn, Giang Phong đã được cố vấn học tập mời đến văn phòng uống trà rồi.
Cố vấn học tập là giáo viên trẻ mới tới, năm ngoái ngoài việc nhắn các thông báo của trường học trên diễn đàn lớp, khai giảng và cuối kỳ mở một buổi họp lớp, bình thường về cơ bản không có cảm giác tồn tại.
Đi học nhiều năm như vậy, lần đầu tiên bị giáo viên mời lên văn phòng uống trà, Giang Phong hơi căng thẳng.
“Bạn học Giang Phong à, gần đây lớp trưởng điểm danh phản ánh với thầy, tỷ lệ lên lớp của em không cao lắm.” Giang Phong vừa ngồi xuống, cố vấn học tập đã cười híp mắt nói.
“Hơ, ơ, em…”
“Trong nhà em có khó khăn, chúng ta đều biết rõ, mọi người có thể cùng nhau giải quyết, phương pháp có rất nhiều, nhưng bỏ bê học tập trốn đi làm công hoặc đến quán hỗ trợ như em, có phần vì nhỏ mất lớn.”
“Thưa thầy, em không phải…”
“Trong nhà có khó khăn, có thể xin học bổng, đừng sợ mất mặt, đây không phải chuyện mất mặt gì. Hiện giờ em cảm thấy học trong trường không có gì, không quan trọng, không đi học, trốn học, lỡ mất chứng chỉ, hoặc bị đuổi giống bạn khóa trước, chẳng phải mất nhiều hơn được sao/ Sau khi em ra trường rồi sẽ phát hiện, các thầy cô trong trường đều dạy toàn thứ trân quý cho em, hiện giờ không quý trọng, về sau hối hận không kịp nữa.”
“Em…”
“Khó khăn trong sinh hoạt chỉ là nhất thời, về sau ra trường rồi em sẽ phát hiện, đó đều chẳng là gì cả. Hiện giờ nếu không học, tương lai…”
Cố vấn học tập không hổ có xuất thân chính trị, nói lời thấm thía với Giang Phong hồi lâu lại không để hắn chen ngang được câu nào, cuối cùng mới cho hắn có cơ hội mở miệng: “Muốn nói gì thì nói đi.”
“Thưa thầy, em là… Em là… Thật ra em đã tự học xong toàn bộ chương trình học kỳ này trong kỳ nghỉ hè, em cảm thấy em không có vấn đề gì nên mới…” Giang Phong đã dùng điểm kinh nghiệm tăng toán học lên trung cấp trước khi hệ thống cập nhật, không lên lớp chỉ đọc sách vài ngày cũng có thể ứng phó với kỳ thi cuối kỳ mà không có vấn đề gì.
“Tự học xong rồi?” Cố vấn học tập cười tủm tỉm nhìn hắn: “Nếu thầy không nhớ nhầm, học kỳ trước giáo viên chủ nhiệm khoa đã nương tay với em trong môn sóng điện từ và toán cao cấp, tự học xong rồi…”
Cố vấn học tập không nói quá gắt, bản thân ông chính là sinh viên ở lại trường sau khi học liên thông thạc sĩ ở Đại học A, từng gặp nhiều kẻ lợi hại bình thường im ơi lặng tiếng nhưng đột nhiên nổi trội. Nếu dưới tình huống Giang Phong không lên lớp nhưng có thể thuận lợi hoàn thành bài vở, ông không có gì hay để khuyên cả.
Sinh viên tự chủ gây dựng sự nghiệp, giá trị con người gần chục triệu của Học viện Quản trị Kinh tế bên cạnh kia suốt một năm không đến trường, cuối kỳ năm ngoái treo tận năm môn, chẳng phải các thầy chủ nhiệm khoa vẫn mắt nhắm mắt mở nương tay cho qua lúc thi lại sao.
Định trốn học, có thể, nhưng phải lấy ra bản lĩnh của mình.
Cuối cùng, cố vấn học tập bảo Giang Phong tự xem mà làm.
Giang Phong tạm biệt cố vấn học tập, đã đi đến cửa phòng làm việc rồi, đột nhiên nghe thấy cố vấn học tập thong thả nói: “Giang Phong à, giáo sư Lý rất để tâm đến em, em đừng khiến thầy ấy thất vọng.”
Giang Phong quay đầu lại, cố vấn học tập đang nghịch điện thoại, giống như không phải ông vừa nói câu này.
Hắn câm nín.
Không ngờ cố vấn học tập này còn giỏi diễn trò.
Còn đồng chí Vương Tú Liên và đồng chí Giang Kiến Khang, bằng cấp của hai người cộng lại cũng không được một đại học, vốn không có khái niệm gì với chương trình học đại học, nhận thức về đại học cơ bản dựa vào tin vỉa hè những năm qua. Gì mà cấp ba cố gắng học tập, lên đại học là thoải mái rồi, chơi mỗi ngày, vốn không có lớp.
Đối với Giang Phong đột nhiên rảnh rỗi, mỗi ngày ở trong quán cũng không hề có dị nghị gì.
Sau khi bị cố vấn học tập mời đi uống trà, Giang Phong còn cố ý đi tìm giáo sư Lý nói rõ tình hình. Sau khi làm một bộ bài kiểm tra ở trước mặt giáo sư Lý, Giang Phong có thể phụng chỉ trốn học. Sau đó hắn lại làm y hệt, quét tồn tại ở trước mặt các giáo viên chủ nhiệm khoa khác, giành được thành tựu vượt qua giai đoạn trốn học quy mô lớn hoàn thành trốn sạch.
Mọi người đều cho rằng vì nhà Giang Phong thiếu nợ một khoản nặng nề, tự sa ngã, trốn học vì để hỗ trợ việc làm ăn cho trong nhà.
Kết quả khi thầy Vương trẻ tuổi nói đùa với các sinh viên đã lấy Giang Phong ra làm ví dụ, nói chuyện hắn phụng chỉ trốn học ra ngoài, để Giang Phong hoàn toàn trở thành danh nhân của khoa Vật lý.
Cái giá là khoảng thời gian này Giang Phong phát hiện Vương Hạo nhìn mình là lạ.
“Khụ khụ, cậu có gì định nói cứ nói đi.” Bị Vương Hạo nhìn chằm chằm là lạ bốn ngày, Giang Phong đã không nhịn được nữa nói.
“Phong ca, học kỳ này cậu không đúng lắm!” Vương Hạo như có đăm chiêu.
“Không có, tôi cảm thấy tôi rất bình thường!” Giang Phong pha trò.
“Học kỳ này cậu như nhận được chỉ điểm của cao nhân, thoát thai hoán cốt, chim non nghịch tập.” Vương Hạo bình tĩnh phân tích: “Nhà gặp biến cố, tay nghề nấu nướng tinh xảo, học sinh giỏi nhập thể, vừa lên tiếng kinh người. Thật sự giống như phiên bản nam chính của tiểu thuyết đô thị vậy!”
Giang Phong: “…”
“Nhà gặp biến cố chẳng phải là tin đồn do cậu lan truyền sao, hiện giờ ra ngoài người khác nhìn tôi đều như nhìn nam chính truyền cảm hứng. Còn có chuyện xưa gì mà tôi bảy lần ra vào văn phòng cố vấn học tập, đơn thương gặp giáo sư Lý, vượt qua năm giáo sư chém sáu bộ bài thi, chẳng phải do cậu bịa ra truyền đi sao?” Giang Phong lại hỏi tội.
“Thêm tính nghệ thuật, thêm tính nghệ thuật.” Trên mặt Vương Hạo che nụ cười vô sỉ, không hề đề cập đến chuyện nam chính nữa.
“Giang Phong, thịt lợn xào ớt rưới cơm!” Quý Nguyệt ở bên ngoài thét lên.
“Không buôn với cậu nữa, tôi đi xào rau.” Giang Phong đeo tạp dề, lấy nguyên liệu nấu ăn.
Mấy hôm trước, Giang Kiến Khang tìm được một nhà cung cấp thịt, chất thịt rất tốt, nhưng luôn không thỏa thuận được giá, mỗi ngày ông và đồng chí Vương Tú Liên đều chạy đến chỗ nuôi dưỡng và nhà cung cấp để đàm phán, việc làm ăn trong quán giao cho Giang Phong phụ trách.
Rưới thịt lợn xào ớt lên cơm nóng hầm hập, Vương Hạo nhận mâm bưng đi. Giang Phong vừa định cởi tạp dề thì nghe thấy âm thanh nhắc nhở của hệ thống đã lâu.
“Ting, trò chơi hoàn thành cập nhật.”
Giang Phong gần như muốn cảm động rơi lệ.
Lần cập nhật này suốt tận một tháng, thấy áo đơn thay sang áo len, ngoài áo len khoác thêm áo bông, mặt trời trên cao đổi thành gió lạnh gào thét, thanh tiến độ cập nhật vẫn cứ ta đi đường ta không hề động đậy. Mỗi lần nhìn thanh tiến độ cập nhật trò chơi, Giang Phong đều nghi ngờ có phải bị mắc kẹt rồi không, đặc biệt là vài ngày này, chỉ còn một chút nữa là lấp đầy thanh tiến độ, nhưng cố tình kéo dài đến tận bây giờ.
Vội vã mở bảng thuộc tính, phát hiện bên trong nhiều thêm một cột thành tựu.
Thành tựu: Nước mắt chua xót (khi làm hoành thánh, năng lực nêm gia vị tăng lên chút ít)
Danh hiệu: Không
Đạo cụ: ‘Một đoạn ký ức của Lý Minh Nhất’
Thực đơn: Hoành thánh nhân thịt (có thể ấn chuột để xem tình hình cụ thể)
Đánh giá: Một lính mới bình thường không có gì lạ
Hoành thánh nhân thịt?
Nước mắt chua xót?
Cái gì và cái gì đây?
Mở hoành thánh nhân thịt ra, Giang Phong ngạc nhiên phát hiện thực đơn này còn kèm hình ảnh, nhưng hình ảnh đính kèm chẳng ra gì cả, một bát hoành thánh yên lành tan tác hơn phân nửa, bát còn là bát bị mẻ.
Không đúng, sao bát hoành thánh này nhìn quen mắt như vậy.
‘Hoành thánh nhân thịt cấp F’:
Người làm: Vương Thạch Đầu
Chi tiết món ăn: Hoành thánh cho dù nguyên liệu, cách làm hay gia vị đều kém vô cùng, lại đủ quý giá trong ký ức của Giang Tuệ Cầm, sau khi ăn xong có thể khiến người ta nhớ lại ký ức chua xót nhất thời niên thiếu.
Số lần có thể làm trong một ngày: 3 lần. (0/3)
Đằng sau là cách làm cụ thể của hoành thánh, còn kèm video dạy học, có thể nói là rất tri kỷ.
Nhưng…
Nguyên liệu, cách làm và gia vị kém vô cùng, còn sẽ khiến người ta nhớ tới ký ức chua xót nhất, hoành thánh này bán cho khách sẽ bị đập quán mất!
Phải thù lớn cỡ nào mới cho người khác ăn món này!
Giang Phong nhìn thực đơn xuất thần.
“Giang Phong, Giang Phong!” Quý Nguyệt ở bên ngoài gọi vài tiếng nhưng không ai đáp nên chạy thẳng vào sau bếp: “Em nhìn chằm chằm không khí ngẩn ra đó làm gì thế hả? Hai phần thịt lợn xé vị cá, một phần rau hẹ xào trứng còn có ba đĩa bún xào thịt băm, thịt lợn xé vị cá bỏ nhiều ớt, rau hẹ cần xào chín chút, một đĩa bún xào không bỏ hành, hai đĩa khác làm hơi cay.”
“Ồ, ồ, xong ngay đây.” Giang Phong như trong mộng mới tỉnh, tay lấy nguyên liệu nấu ăn.
Đồng chí Giang Kiến Quốc, mau về đi, làm đầu bếp chính cho quán cơm Kiện Khang thật sự rất mệt!
Giang Phong đã đảo muôi một ngày thầm rít gào.