Thông báo

Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.

Nhưng Lâm Mạt muốn nói: “Vì sao đối thủ lại có thể chọn kỹ năng hiếm có, mà ta chỉ có thể chọn kỹ năng phổ thông chứ?!”

Nhưng liền nhận được một câu: “Tiểu tử, tiền thưởng không phải dễ lấy vậy đâu!”

Kỹ năng Thiểm Thước dù có thời gian hồi chiêu ngắn, nhưng cũng có một điểm bất lợi, đó chính là tiêu hao ma pháp khá nhiều.

Nếu không, nhờ kỹ năng này anh có thể chạy khắp nơi, không sợ bị bao vây.

Nữ tinh linh đang không ngừng mất máu, thấy Pháp Sư đang chạy khắp nơi, trong thần sắc hiện lên một tia hận ý. Nàng giơ pháp trượng lên cao, bắt đầu thi pháp.

Triệu Hoán Chi Môn giáng lâm, một con U Lang đen tuyền được triệu hồi ra. Ngay khoảnh khắc được triệu hồi, vẻ mặt nó liền nghiêm trọng, thân người cong lại sẵn sàng tấn công bất cứ lúc nào.

Thấy U Lang, vẻ mặt Lâm Mạt khẽ biến, anh vội vàng niệm cho mình một “Băng Giáp Thuật”, Băng Giáp Thuật chỉ bao trùm hai mươi phần trăm thanh máu của nhân vật Pháp Sư.

Sau đó anh tiếp tục điều khiển nhân vật Pháp Sư, đầu tiên là Băng Sương Kinh Cức cố định U Lang ngay tại chỗ. Sau đó anh bắt đầu dùng công kích phổ thông tấn công nữ tinh linh.

Về phần tại sao anh lại đối xử trịnh trọng với U Lang như vậy, nguyên nhân rất đơn giản, bởi vì U Lang là một loại triệu hoán tự bạo. Mà tốc độ công kích của nó lại cực kỳ nhanh.

Lâm Mạt liền hạn chế nó ngay tại chỗ.

Lâm Mạt liếc nhìn thanh MP, chỉ còn lại hai mươi phần trăm. Lúc này Băng Trùy đã hồi chiêu xong. Anh chạy về phía nữ tinh linh, sau đó chuẩn bị Thiểm Thước trong tay.

Nếu tình hình không ổn, Lâm Mạt có thể thoát đi ngay lập tức.

Vào phạm vi công kích của Băng Trùy, Lâm Mạt liền kích hoạt Băng Trùy. Sau đó bắt đầu dùng Hỏa Cầu Thuật công kích nữ tinh linh. Anh khẩn trương nhìn U Lang sắp thoát khỏi kỹ năng Băng Sương Kinh Cức.

Anh phát động Băng Tiễn Thuật ngay lập tức, trước khi U Lang tấn công tới thì đã thành công thu hoạch sinh mệnh của nữ tinh linh Triệu Hồi Sư.

Cửa thứ hai được thông qua. Ba cửa ải sau đó, Lâm Mạt phải đối phó với Đạo Tặc và Mục Sư và bị tổn thương khá nhiều.

Về phần tại sao bị Mục Sư gây tổn thương, nguyên nhân là trong tay Mục Sư có kỹ năng Khóa Mục Tiêu, không phóng “Ma Pháp Hộ Thuẫn” là không cách nào phòng ngự. Bởi vậy anh nhất định phải chịu tổn thương.

Cũng không có biện pháp đối phó Đạo Tặc, đối diện với đối thủ có hành tung quỷ dị mà kỹ năng khống chế lại không tốt. Cho nên anh đành phải hy sinh Pháp Sư, chịu một phần công kích rồi dùng liên chiêu kết liễu Đạo Tặc.

Lâm Mạt thở dài một cái, lông mi như cánh chim màu đen. Anh đứng dậy, nhìn quanh bốn phía một lượt.

Tất cả mọi người bên trong nhìn ngây người, lúc này mãi đến khi Lâm Mạt hoàn thành thử thách được vài giây đồng hồ thì mới nhao nhao giật mình tỉnh lại. Không biết là người chơi nào vỗ tay đầu tiên, rất nhanh trong đám người liền vang lên tiếng vỗ tay liên miên không dứt.

Lâm Mạt cười nhạt, vô thức kéo mũ xuống.

Đây là hành động vô ý thức anh hay dùng trong game, hiện tại anh căn bản không đội mũ.

Một tiếng “Ting” vang lên, một giọng nữ dễ nghe cất lời. “Chúc mừng ngài hoàn thành thử thách! Hai vạn điểm tín dụng đã được gửi vào tài khoản ngài!” Giọng nữ nói như thế.

Lâm Mạt từ vị trí thử thách đi xuống, đông đảo người chơi dùng ánh mắt kính nể nhìn anh. Anh có thao tác thành thạo tự nhiên đến thế, ưu nhã đến thế.

Lâm Mạt đương nhiên không biết trong lòng họ đang nghĩ gì, bước nhanh đến trước mặt Triệu Bắc nói: “Tôi thành công!”

Vẻ mặt Triệu Bắc cũng có chút vui vẻ: “Kỹ năng solo của cậu đúng là cao thủ nha, sau này đi khắp thế giới cũng không sợ không có chỗ dung thân.” Hắn cảm thấy vui mừng cho Lâm Mạt từ tận đáy lòng.

Lâm Mạt cười nói: “Vậy, tôi gửi một vạn điểm tín dụng cho cậu… Cậu xem, bây giờ tôi còn một vạn điểm tín dụng, với tôi mà nói là đã đủ rồi.”

Triệu Bắc nhìn Lâm Mạt thật sâu, sau đó cũng cười nói: “Vậy từ chối thì bất kính.”

Lâm Mạt chuyển một vạn điểm tín dụng cho Triệu Bắc. Triệu Bắc nói: “Về sau nếu như tôi phát hiện có hoạt động kiểu này, nhất định sẽ báo cho cậu…”

“Ừm, vậy cứ quyết định như thế.” Lâm Mạt nói. Sau đó anh nhìn bốn phía nói: “Tốt, tiền chúng ta cũng đã kiếm được, hiện tại có thể đi về chứ.”

Triệu Bắc khẽ gật đầu, sau đó đi ra cùng Lâm Mạt. Lâm Mạt quay đầu nhìn thoáng qua, ánh mắt từ bình tĩnh đến sắc bén cuối cùng lại khôi phục thần thái lười biếng.

Anh vươn vai một cái, sau đó đi tới chỗ Triệu Bắc đậu xe. Anh lên xe rồi rời khỏi nơi đây.

Lâm Mạt nhìn ra ngoài cửa sổ, tay anh chống cằm.

Bỗng nhiên Triệu Bắc mở miệng nói: “Đúng rồi, không tính kỹ năng trang bị, cậu học được mấy kỹ năng?”

Lâm Mạt đàng hoàng nói: “Ba cái.” Anh vẫn nhìn phong cảnh bên ngoài.

“Chỉ có ngần ấy?” Triệu Bắc nói, “Cậu có biết trong đội ngũ chúng ta có hai người đã học hết kỹ năng không?”

“Học hết? Kia là cách làm của kẻ mới vào nghề.” Lâm Mạt nhìn Triệu Bắc.

“Vì sao mà nói như vậy?” Triệu Bắc giảm tốc độ xe lại, sau đó hắn nhịn không được hỏi.

Lâm Mạt cười nói: “Cậu biết theo tiến trình trò chơi phát triển, những người kém cỏi nhất chỉ dựa vào nhiệm vụ cũng có thể học được một hai kỹ năng hiếm không?”

“Sau này không thể xóa kỹ năng hay sao… Chẳng lẽ không được?” Triệu Bắc nghĩ nghĩ nói.