Thông báo
Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.
“Ông ơi, không biết có thể làm phiền ông chút được không?” Tiêu Kiệt cung kính hỏi ông già trước mặt.
Ông lão hiển nhiên nhận ra hắn, chắp tay nói: “Lão phu là Hoàng Sư Đạo, trưởng thôn của thôn Ngân Hạnh này, cậu có thể gọi ta là bác Hoàng. Không biết cậu muốn hỏi điều gì?” Vừa dứt lời, trên đầu ông lão liền hiện ra dòng chữ: Hoàng Sư Đạo (trưởng thôn Ngân Hạnh).
“Cháu mới đến đây, còn xa lạ mọi thứ nên muốn hỏi thăm vài tin tức và thông tin, không biết bác có thể giải thích đôi chút không ạ?”
Ông bác gật đầu: “Tất nhiên là được. À mà, không biết bạn đồng hành của cậu đâu rồi? Hôm qua còn thấy hai người cùng rời khỏi thôn, hôm nay sao không thấy?”
“Cậu ấy chết rồi, bị sơn tặc chém chết.” Tiêu Kiệt buồn bã đáp.
“Sinh tử có số, cậu trai còn trẻ cũng đừng quá đau lòng. Lão già ta đây hôm qua vốn định nhắc nhở, chỉ tiếc là…
Thời buổi này gian khó vô cùng, bên ngoài yêu ma quỷ quái hoành hành. Nếu không có chút bản lĩnh, ta thấy tốt nhất đừng nên đi loạn, ở lại thôn làm vài việc vặt cũng sống qua ngày được. Giờ thôn Ngân Hạnh dân số thưa thớt, chỗ nào cũng thiếu nhân lực, cậu hỏi quanh là kiểu gì cũng tìm được việc làm.”
Tiêu Kiệt nghe xong, cảm thấy có gì đó không ổn. Nếu hắn cứ nghe theo lời ông ấy thì đúng là sẽ tìm được việc thật, nhưng lại thành tự công nhận mình là vô dụng.
Cái câu “chỉ tiếc là…” của bác ta rõ ràng có ý trách móc, như thể đang cố ép hắn vào thế yếu.
Cách nói chuyện đầy ẩn ý ấy lại càng khơi dậy trong Tiêu Kiệt tinh thần chinh phục thử thách.
Hắn bất chợt phá lên cười.
“Ha ha ha! Bác không cần an ủi. Cháu và huynh đệ cùng trở về Cựu Thổ chính là để trừ yêu diệt ma, cứu thế vệ đạo. Từ ngày chúng cháu trở về là đã chuẩn bị sẵn sàng hy sinh vì nghĩa.
Nay huynh đệ tuy chết, nhưng chí hướng của cậu ấy vẫn còn. Thế gian này nếu đã bị yêu ma quỷ quái khuynh đảo, ắt phải có người đứng ra bảo vệ chính nghĩa.
Tuy tài hèn sức mọn, nhưng cháu nguyện dấn thân thử sức.
Nam tử hán phải biết vung gươm ba thước lập công danh thiên cổ. Dù có vùi thây nơi hoang dã, thân bọc da ngựa mà chết cháu cũng không oán không hối.”
Lời lẽ đầy khí phách ấy, Tiêu Kiệt không phải nói bừa.
Ba phần là thật lòng, bảy phần là diễn. Trước đây hắn từng chơi nhiều game mà chỉ cần nói chuyện khéo với NPC là có thể tăng độ thiện cảm, nhận được giúp đỡ, thậm chí mở khóa nội dung ẩn. Có game còn cho phép “chém gió” để lừa chết cả trùm cuối, chuẩn bài “khẩu chiến”.
Nếu game này đã có NPC thông minh đến vậy, sao hắn không tận dụng triệt để?
Biết đâu lại mở được cốt truyện ẩn, hoặc nhận phần thưởng đặc biệt thì sao?
Huống hồ chuyện Hàn Lạc bị sơn tặc giết hôm qua là thật, lời hắn nói không thể bắt bẻ vào đâu được.
Quả nhiên, lão trưởng thôn nghe xong thì nét mặt nghiêm túc hẳn lên, dường như bị sự chính khí và khí phách của Tiêu Kiệt lay động.
Một lúc lâu sau, ông lão chợt thở dài.
Hoàng Sư Đạo (trưởng thôn Ngân Hạnh):
“Hầy… Dạo gần đây lão phu cũng gặp không ít người hồi hương như cháu, nhưng đa phần là hạng người tham lam mù quáng, háo thắng bốc đồng, ăn nói chẳng ra gì, toàn hỏi mấy câu ‘đi đâu giết bao nhiêu con’ rất lố bịch.
Bộ mặt thật của chúng là chưa ra khỏi thôn thì huênh hoang, gặp địch lại chạy như chó mất chủ. Không thì cũng khúm núm lấy lòng bác, mong moi móc lợi lộc.
Hiếm thấy được một người trẻ có chí hướng, biết tiến biết lùi như cháu. Nhất là cái nhiệt huyết không chịu khuất phục ấy, cả đời thân già này mới gặp một lần.”
[Hệ thống thông báo: Thiện cảm của Hoàng Sư Đạo với ngươi tăng 20 điểm, hiện tại là 70.]
“Thôi được, nếu cháu đã có quyết tâm như thế, bác cũng không khuyên gì thêm. Việc cháu được sinh ra ở thôn này cũng coi như có duyên, biết đâu là hậu duệ của người thôn bác năm xưa.
Bác có một nén nhang, hắn hãy mang đến từ đường trong thôn, dâng hương tổ tiên thử xem, biết đâu sẽ được tổ tiên phù hộ.”
[Hệ thống thông báo: Nhận được vật phẩm 'nhang thơm'.]
Thành công thật rồi! Tiêu Kiệt nhìn dòng thông báo mà bất ngờ xen lẫn mừng rỡ. Game này đúng là độ tự do cực cao, cho phép người chơi có rất nhiều cách để phát huy.
Hắn mở túi đồ ra xem thử.
[Nhang thơm] (vật phẩm tiêu hao)
- Công dụng: Cầu nguyện
- Giới thiệu: Nhang làm từ thảo mộc, dùng trong các nghi thức cầu nguyện. Khói nhang mịt mờ được cho là có thể kết nối âm dương, truyền đạt niềm tin của con người đến tổ tiên đã khuất, cầu xin chở che và bảo vệ.
“Cháu cảm ơn bác.” Lần này Tiêu Kiệt cảm ơn từ đáy lòng.
Sau lời cảm tạ, hắn hồ hởi đi thẳng đến từ đường của thôn.
Từ đường nằm ngay trung tâm thôn, là kiến trúc trang nghiêm nhất ở đây. Bên cạnh là một cây ngân hạnh khổng lồ, trên cành treo đầy các loại bùa chú.
Ánh nắng len qua tán lá chiếu xuống mái hiên, khiến từ đường càng thêm phần hoài cổ.
Tiêu Kiệt bước vào trong, nhìn thấy từng lớp từng lớp bài vị trên bàn thờ, trong lòng bất giác dâng lên cảm giác quen thuộc lạ kỳ, như thể thật sự có mối liên hệ nào đó với nơi này.
Hắn thắp hương, cắm vào lư hương rồi thành kính vái ba vái.
Trong lòng hắn cũng khẽ thầm nguyện cầu.
“Tổ tiên ơi, nếu thật sự linh thiêng nơi chín suối, xin phù hộ cho con không chết trong cái game này...”
Khói hương lượn lờ, tan dần vào không khí.
Trước mắt Tiêu Kiệt bất ngờ hiện lên một bảng lựa chọn:
1. Tổ tiên ơi, xin phù hộ cho con không bị quỷ thần quấy nhiễu.
2. Tổ tiên ơi, xin phù hộ cho con đầu óc minh mẫn, mắt sáng tai tinh.
3. Tổ tiên ơi, xin phù hộ cho con thân thể khỏe mạnh, không dính bệnh tật.
4. Tổ tiên ơi, xin phù hộ cho con phát tài phát lộc.
5. Tổ tiên ơi, con Ẩn Nguyệt Tùy Phong cả đời không ngừng tự lực tự cường, hôm nay chỉ đến chào hỏi tổ tiên, không cầu xin gì cả.