Thông báo

Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.

Chết tiệt, lão già này còn biết giả ngốc, rõ ràng là đang đề phòng hắn, muốn chờ thêm một ngày coi thử hiệu quả thế nào.

Không ngờ NPC trong game này cũng biết tính toán phết.

“Được, vậy để mai vậy.”

Tiêu Kiệt rời khỏi căn nhà gỗ, Dạ Lạc cũng theo ra ngoài.

“Vô ích thôi, trừ khi anh xử lý được con quỷ đó, nếu không vợ chú ấy tối nay vẫn sẽ bị nhập, mà ngày mai muốn bái sư thì chú ấy vẫn không nhận anh đâu.

Nhưng cũng không phải không có cách. Nếu anh chịu bỏ tiền, tôi có thể giúp anh hái một gốc nhân sâm trăm năm. Nhiệm vụ hái thuốc này chắc là nhà thiết kế game cố ý tạo ra để cho người chơi đi cửa sau, dù sao nghề thợ săn quá mạnh, không thể cho không cũng không thể làm đường cụt được.”

Tiêu Kiệt thầm nghĩ, đã có tiền thì đâu cần chạy vòng vòng thế này…

Nhìn Dạ Lạc, trong lòng hắn cũng đã có kế hoạch. Muốn trừ tà diệt quỷ, có lẽ vẫn phải nhờ vào cô gái này thôi. Nhưng hắn vẫn còn ôm chút hi vọng, biết đâu đêm nay chẳng có chuyện gì xảy ra, sáng mai bái sư vẫn suôn sẻ thì sao?

“Mình hỏi cái, sao trước giờ mình chưa từng thấy đằng ấy ở trong thôn vậy?”

“Mấy hôm nay tôi toàn ở ngoài thôn hái thuốc, anh đâu có cơ hội gặp.”

Tiêu Kiệt rất ngạc nhiên, cô ta làm tới mức này sao?

Trong game này, log out ở ngoài map dã ngoại là cực kỳ nguy hiểm, vì quái trong game xuất hiện và di chuyển hoàn toàn ngẫu nhiên, nếu không may log out chỗ mà quái vật vừa xuất hiện lại, đồng nghĩa với việc vừa vào game đã gặp án tử.

“Bạn qua đêm ở ngoài luôn à? Không sợ quái vật vây chết sao?”

“Ha ha, đừng ngạc nhiên. Bên ngoài nguy hiểm thật, nhưng cũng có một vài điểm an toàn. Chỉ cần nắm rõ khu vực quái vật xuất hiện và quy luật di chuyển của chúng thì vẫn có thể tìm được chỗ tạm an toàn. Tất nhiên, rủi ro vẫn cao, nhưng tôi đâu còn cách nào khác, vì nhân sâm trăm năm nên đành phải liều thôi. May mà vận khí cũng chưa đến nỗi tệ.”

Tiêu Kiệt thầm nghĩ, hóa ra cô nàng này cũng là cao thủ.

“Bạn chơi một mình hả?”

“Giờ thì một mình.”

Giọng cô hơi trầm xuống, Tiêu Kiệt nghe xong lập tức hiểu ngay, có lẽ đồng đội trước đây của cô đều oẳng hết rồi.

“Nghề thợ săn vui không?”

“Dĩ nhiên, vừa có pet hỗ trợ chiến đấu, vừa có thể tấn công tầm xa, chắc chắn là nghề cực kỳ thích hợp cho những người thích solo như tôi.”

“Sau này có cơ hội thì hai mình lập đội chung nhé?”

“Để tính sau đi.” Dạ Lạc không dễ dàng đồng ý ngay.

“Thế thì nên thên bạn trước nhỉ? Cả cái thôn này chắc chỉ có mấy người chúng ta là người chơi thôi, mọi người cũng nên hỗ trợ nhau ha.”

Lần này Dạ Lạc cũng không từ chối, hai người nhanh chóng thêm bạn bè.

“Vậy hẹn gặp lại.”

Dạ Lạc vừa nói vừa huýt sáo một tiếng: "Đi thôi, Móng Đen.”

Con chó tên Móng Đen lập tức lon ton chạy theo sau.

Sáng hôm sau, Tiêu Kiệt lại đến nhà thợ săn, quả nhiên vừa gặp đã thấy chú ta bày ra vẻ mặt rầu rĩ.

“Tiêu rồi cậu trai trẻ, nửa đêm qua vợ tôi lại phát điên, tôi đã trói cô ấy vào giường rồi, lại hết cách rồi sao, rốt cuộc hôm qua cậu chữa cho cô ấy kiểu gì vậy?”

Tiêu Kiệt thầm thở dài trong lòng, quả nhiên sợ cái gì là dính ngay cái đó. Nhưng cũng may, bản thân hắn đã chuẩn bị sẵn sàng.

“Thầy Dương này, chuyện này không trách con được đâu, vợ thầy không phải bị bệnh, mà là trúng tà, bị quỷ ám. Không xử lý xong con quỷ đó thì bệnh tình của bác ấy chắc chắn không khỏi được. Hôm qua con dùng pháp khí mới tạm thời đuổi được nó đi. Ai dè nó lại bám dai như đỉa, không chịu buông tha cho vợ thầy, chắc trong chuyện này có ẩn tình gì đây. Thầy thử nghĩ lại xem, thầy dạo này có đắc tội ai không?”

Dương Bách Xuyên lập tức lắc đầu nguầy nguậy: "Không thể nào, tôi luôn sống lủi thủi trong thôn, chẳng đắc tội ai hết, nhưng nếu thật sự là quỷ, chắc chỉ còn cách mời pháp sư thôi. Tôi còn phải ở nhà trông vợ, không biết cậu có thể giúp tôi qua thành kế bên tìm pháp sư về không? Tôi còn nghe nói trên núi Bích Hà ở phía bắc thung lũng có đạo quán Bạch Vân, trong đó có mấy vị đạo sĩ rất có bản lĩnh, nếu mời được một vị về thì tốt quá. Chỉ cần cậu giúp được chuyện này, tôi sẽ dạy hết tất cả kỹ năng săn bắn mà tôi biết cho cậu.”

[...

Hệ thống thông báo: Kích hoạt nhiệm vụ Trừ Tà Đuổi Quỷ, thợ săn Dương Bách Xuyên nhờ ngươi giúp đỡ đi tìm cao nhân về trừ tà. Sau khi hoàn thành, hắn sẽ thu nhận ngươi làm đệ tử.

…]

Ngay sau đó, giao diện hệ thống hiện lên trước mắt Tiêu Kiệt.

[...

Lựa chọn 1: “Yên tâm đi thầy Dương, con nhất định sẽ mời được cao nhân về giúp.” (Nhận nhiệm vụ)

Lựa chọn 2: “Cần gì phiền phức vậy, chuyện này cứ để con lo, xem con xử lý con quỷ cỏn con đó thế nào nè.” (Nâng cấp nhiệm vụ)

Lựa chọn 3: “Chuyện này không liên quan đến con nha, hôm qua con đã chữa xong, thầy Dương cũng đã đồng ý dạy con nghiệp vụ thợ săn mà, hay là thầy hoàn thành lời hứa trước đi rồi tính tiếp.” (Thử thuyết phục)

…]

Có thể chọn thử thuyết phục luôn à?

Tiêu Kiệt hơi do dự, nhưng cuối cùng hắn không chọn phương án 3, một là làm vậy có hơi mất mặt, hai là kỹ năng học việc thợ săn mới chỉ là nhập môn, sau này chắc chắn còn nhiều kỹ năng nâng cao khác, lỡ hắn chọn cách đó rồi sau không học được hết.

Mà muốn học trò vặt hái thuốc để tặng nhân sâm đổi kỹ năng thì cũng không khả quan, vì những cái đó cần tăng chỉ số cảm giác, đâu thể xài lung tung điểm thuộc tính được.

Nhưng mà đi tìm pháp sư hay đạo sĩ cũng chẳng dễ dàng gì, map đã ngoại toàn là quái vật, hắn chỉ là acc cấp 2, muốn sống sót đi tới nơi đâu có dễ. Chi bằng tự mình xử luôn cho gọn.

Tiêu Kiệt dứt khoát chọn phương án 2.

“Cần gì phiền vậy thầy Dương, chuyện này cứ để con lo, con quỷ cỏn con đó, để con xử lý nó cho.”

“Thật không? Vậy thì tốt quá, tôi trông cậy hết vào cậu đấy.” Dương Bách Xuyên vui mừng khôn xiết, nếu là trước đây thì chắc chắn chú ta sẽ không tin lời Tiêu Kiệt, nhưng sau chuyện hôm qua chú ta đành phải tin thôi.

“Cậu mà chữa khỏi được cho vợ tôi, tôi không chỉ dạy cậu làm thợ săn đâu, còn tặng thêm cho cậu một món bảo bối quý của tôi nữa.”

[...

Hệ thống thông báo: Ngươi đã nhận nhiệm vụ Trừ Tà Đuổi Quỷ, tiêu diệt quỷ bộc đang ám vợ của Dương Bách Xuyên.

Phần thưởng nhiệm vụ: Nghề nghiệp “thợ săn học việc”, x1 Bảo vật của thợ săn.

…]

Tuyệt, hắn vừa có thể chuyển nghề vừa có đồ xịn, phi vụ này quá lời.

“Yên tâm đi thầy Dương, con chắc chắn thành công bảy tám mươi phần trăm, nhưng muốn trừ tà thì con phải chuẩn bị chút đã, vậy con xin phép đi trước.”

Ra khỏi nhà gỗ, Tiêu Kiệt lập tức gửi tin nhắn riêng cho Dạ Lạc và Ta Muốn Thành Tiên.

“Đến nhà gỗ của thợ săn, có mối hời.”

Chỉ có một mình hắn chắc chắn không chơi nổi con quỷ nào, hắn có thể đuổi quỷ ra khỏi người vợ của thợ săn, nhưng muốn giết được nó thì phải nhờ đồng đội hỗ trợ.

Ta Muốn Thành Tiên có kiếm gỗ mun, Dạ Lạc có thể nhìn thấy vị trí quỷ, cộng thêm kỹ năng Tịch Tà thuật của hắn, ba người hợp sức vừa vặn làm thành núi cao.