Thông báo
Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.
Còn kết quả khám, ngoại trừ một vài xét nghiệm sinh hóa cần thời gian thì đều có ngay tại chỗ.
Dù sao tập đoàn Hậu Phác cũng là một trong những người xây dựng bệnh viện Kim Tạp, chút mặt mũi này vẫn phải có.
Không có vấn đề gì thì tất nhiên là ai cũng vui vẻ.
Điều khiến Tần Mạn Mạn vui hơn là bác sĩ bảo Khanh Vân hoàn toàn có thể cao thêm đến 186 hoặc 187.
Điều đó có nghĩa là cô vẫn có cơ hội đi giày cao gót.
Tuy Trần Uyển rất muốn mua gì đó cho đứa con nuôi này, nhưng bà đành thôi.
Dù sao cậu cũng là con rể tương lai.
...
Không thể cướp việc của con gái mình được.
Hơn nữa, bà còn đang nghĩ cách kéo chân con gái.
Sau khi cả nhà ăn cơm xong thì "đôi bạn trẻ" về trường học để tập trung ôn tập.
...
"Mạn Mạn, Khanh Vân nhà em đâu?" Quan Tiểu Hà cầm một tờ giấy thi nhíu mày quay lại, nhưng không thấy cậu đâu.
"Em không biết, em có quản đâu." Tần Mạn Mạn ngẩng đầu vươn vai.
Nhìn đường cong chữ S trên người Tần Mạn Mạn, Quan Tiểu Hà buồn bã nhìn rốn của mình.
Sao lại mọc được như thế nhỉ!
Từ sau khi công khai tình cảm, Tần Mạn Mạn cũng không mặc đồ rộng nữa, cũng không chỉnh sửa quần áo để che giấu dáng người nữa.
Hoặc có lẽ, đây cũng là một loại tâm cơ.
Để Khanh Vân mỗi trưa lại bốc hỏa nhưng vẫn vui vẻ.
"Em không quản anh người yêu học hành gì à?"
Quan Tiểu Hà phát hiện ra điểm mấu chốt!
Mấy hôm nay Tần Mạn Mạn không chiếm thời gian giữa giờ của Khanh Vân, để cậu ra ngoài hoạt động nhiều hơn.
...
Tần Mạn Mạn bất lực nhún vai: "Quản thế nào được ạ? Giờ cậu ấy chỉ hơi kém môn Sinh thôi."
Mấy bài kiểm tra trong mười ngày này đã cho cô thấy thực lực của cậu ấy.
Văn khoảng 130, Toán ổn định 150, cậu ổn định trên 145, Lý Hóa đều điểm tối đa, Sinh hơn 70, tổng điểm ổn định ở mức 700.
Điểm như vậy khiến cô không dám chắc có thể hơn cậu.
Hơn nữa, môn Sinh của Khanh Vân vẫn đang tiến bộ.
Chu Lỵ quay lại liếc cô một cái rồi chỉ tờ kiểm tra hóa học được điểm tối đa trên bàn Khanh Vân:
"Ồ ~ giờ không khoe mình nữa mà chuyển sang khoe bạn trai à."
Tần Mạn Mạn hếch cằm: "Xịn chứ sao! Chứng tỏ mắt tớ tinh."
"Hết chịu nổi rồi, chị em ơi cù nó!" Lý Á Quyên đứng dậy cù Tần Mạn Mạn.
Tức quá mà!
Kiểu khoe khoang đẳng cấp nhất của phụ nữ không phải là khoe mình mà là khoe chồng và con.
Tần Mạn Mạn đâu có ngốc, thấy thế liền đứng dậy chạy, nhưng Đường Thiến Ảnh đã cười híp mắt túm lấy vạt áo cô.
"Đường Thiến Ảnh! Hức... Tớ không tha cho cậu đâu!" Tần Mạn Mạn bị đám bạn đè ra cù cho cười đến khóc.
Đường Thiến Ảnh ngạc nhiên nhìn cô: "Cậu có hiểu tình hình không đấy?"
Hứ, bị cả đám đè còn dám vênh váo?
...
Tần Mạn Mạn nhìn cô đang xoa cổ tay thì kinh hãi: "Cậu... Cậu định làm gì? Tớ cảnh cáo cậu đấy, tớ không cho Khanh Vân giảng bài cho cậu nữa đâu."
Đường Thiến Ảnh cười hì hì, tiến lại gần rồi dùng ngón tay chọc ngực cô: "Em dâu! Nghĩ gì đấy?"
Tần Mạn Mạn xấu hổ đỏ mặt, lưu manh quá!
Lưu manh y như cái gã kia!
Đám người Chu Lỵ cũng cười ồ lên: "Đúng đấy Mạn Mạn, cậu còn không mau hầu hạ chị chồng cho tốt vào, sau này chị ấy cho cậu ăn hành đấy."
Ánh mắt Đường Thiến Ảnh và Tần Mạn Mạn chạm nhau rồi lại nhanh chóng rời đi.
Chị chồng á?
Ha ha!
"Ê ê ê! Mau ra đây mà xem, hôm nay trời xanh quá trời luôn!" Lý Nhã Lệ đứng ở cửa gọi với vào.
Tần Mạn Mạn nhân cơ hội thoát ra, chạy ra ngoài: "Để tớ xem nào ~ Oa ~ Xanh thật!"
Mấy cô bạn thân cười khúc khích, đúng là làm màu!
Nhưng họ cũng đi theo ra ngoài, tay ai cũng lăm lăm mấy gói đồ ăn vặt.
Giờ ra chơi, học sinh cuối cấp ba ai còn tâm trí đâu mà xuống sân tập thể dục nữa chứ?
Đứng trên lầu ăn vặt, ngắm mấy em học sinh cấp dưới nhí nhố có phải vui hơn không?
...
Ở Cẩm Thành những năm 2000, trời xanh mây trắng đúng là hiếm có khó tìm.
"Đám mây kia trông như Bồ Tát ấy ~ Cầm hộ tớ gói snack, tớ muốn ước." Trần Duyệt nhét gói snack vào tay Quách Nhuế Khê rồi vội vàng chắp tay nhắm mắt.
Nhưng ngay lập tức cô nàng lại mở mắt ra: "Không được ăn vụng của tớ đấy!"
Quách Nhuế Khê bất lực rút ngón tay ra khỏi túi snack: "Đồ keo kiệt! Bồ Tát sẽ không phù hộ cho người như cậu đâu."
Trần Duyệt nhăn mũi với cô rồi cười khúc khích: "Thế thì tớ ước cậu cao thêm 3cm, thành 1m65 nhé."
"Cậu!"
Quách Nhuế Khê xù lông, ai lại ước kiểu đấy!
Trần Duyệt bỗng khựng lại, nhìn cô nàng với vẻ mặt kỳ lạ.
"Nhìn gì đấy?"
Quách Nhuế Khê bị cô nàng nhìn chằm chằm đến phát hoảng.
Một lúc sau, Trần Duyệt nuốt khan một ngụm nước bọt, chỉ ra phía sau lưng cô: "Nhuế Khê ơi, chồng cậu đang dụ dỗ chồng của Mạn Mạn nhà mình kìa."
Quách Nhuế Khê và Tần Mạn Mạn hốt hoảng nhìn theo hướng tay cô nàng chỉ.
Khanh Vân và Lưu Kiến Hoành đang cắn chung một thanh cay, cứ như đôi tân lang tân nương gắp bánh trong đám cưới ấy.
Tần Mạn Mạn thấy thế máu nóng dồn thẳng lên não.
Mẹ kiếp!
...
Mình còn chưa được chơi bao giờ!
Quách Nhuế Khê nhìn cảnh tượng trước mắt, chua chát nói: "Tớ thấy hai người họ mới là một đôi, còn mình chỉ là người ngoài thôi."
Cô không tài nào hiểu nổi cái thứ "tình bạn" của đám đàn ông này.
Một cái que cay thôi mà, có cần tranh nhau đến thế không?
"Nhuế Khê, xông lên!" Tần Mạn Mạn bốc một miếng snack nhét vào miệng.