Trường Sinh: Khởi Đầu Là Thợ Săn

Chương 105. Ta có một đao, mời lão sư đánh giá (1)

Thông báo

Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.

"Hô hô…… Rốt cục có thể ra vào trạng thái này một cách ổn định."

Lý Nguyên thở phào nhẹ nhõm.

"Vậy bây giờ, ta nên biểu hiện ra bao nhiêu lực lượng mới thích hợp đây?"

Hắn đã từng gặp qua đệ tử nội môn bát phẩm của Huyết Đao Môn, xem ra, thực lực tối đa chủ yếu nằm tỏng khoảng "60~80".

Lại nghĩ tới thực lực của Lý gia ở trạng thái toàn thịnh là "200~210", Lý Nguyên lập tức có nhận thức đơn giản về thực lực của mình.

Hắn hơi nhắm mắt, lại đứng dậy.

Sau này, hắn sẽ làm một thiên tài trong cửu phẩm.

Thế đạo này nếu tranh không tốt, sẽ rất dễ chết.

Không tranh cũng không tốt, bởi vì không tiếp xúc được với công pháp mạnh hơn.

Vậy thì tiếp tục giấu bảy lộ ba, đồng thời giữ lại đủ điểm trống, cùng với giữ lại át chủ bài "song trọng ảnh huyết hợp nhất"… Vậy là đủ rồi.

Lý Nguyên nhìn sắc trời, vẫn còn sớm.

Hắn liền đứng dậy, thay quần áo, và nhìn khu lều cũ nát này.

Hôm nay, hắn phải đi dạo bên Lý gia, có vài chuyện…… đã tới lúc giải quyết rồi.

……

Thuyền dài cưỡi gió, nước chảy róc rách.

Thiếu niên mặc huyền y, đeo bội đao, tinh thần nội liễm, tĩnh tọa ở trong khoang thuyền, vạt áo lẳng lặng thả xuống hai bên, thần sắc mặt mày bình thản.

"Tiểu Lý gia" Người chèo thuyền khom lưng cúi đầu, lên tiếng chào hỏi, tiếp đó dựng sào tre, đẩy bích thủy.

Nhưng trong lời nói của y, không phải không có vài phần khinh bỉ nho nhỏ, mà là nó mờ mịt đến mức không thể khiến người ta phát hiện.

Ai cũng biết Tiểu Lý gia là đồ đệ của Lý gia.

Mà tại sao lại được Lý gia thu làm đệ tử, bên ngoài đã sớm truyền ra, đó chính là cẩn thận.

Ngày đầu tiên vào chợ đen, hắn ôm bệnh về nhà, do đó tránh thoát ám sát của Ngụy gia.

Nhưng cô nương hợp tác với hắn tên là Ôn Tiểu Kiều lại không may mắn như vậy.

Lý gia già rồi, muốn truyền y bát, thế là chọn trúng chàng trai trẻ cẩn thận và may mắn này… thật là vận cứt chó……

Nói đi cũng phải nói lại, thực lực của tiểu Lý gia này cũng chỉ là một cửu phẩm bình thường, hơn nữa còn dùng cung.

Thời gian dài, biết rõ chuyện, không ít đệ tử nội môn trong Huyết Đao Môn đều chướng mắt hắn.

Cho nên, mọi người đều biết Tiểu Lý gia này là đệ tử nội môn, nhưng lệnh bài của đệ tử nội môn và thẻ cư trú kim bài vẫn mãi chưa được đưa đến tay hắn.

Ngân Khê, làm gì có đệ tử nội môn nào ở khu nhà lều đâu?

Đừng nói nội môn, đệ tử ngoại môn của Huyết Đao Môn cũng không sống ở nơi đó.

Khi Lý Nguyên còn ở khu nhà lều thêm một ngày, thì đều bị mọi người cho là chuyện cười.

Việc này bắt đầu khoảng hơn một tháng trước, không biết là vị nào ngạc nhiên phát hiện vị đệ tử nội môn ván đã đóng thuyền này vẫn còn ở khu nhà lều, sau đó… liền truyền ra.

Lại sau đó nữa, có người tìm được nguyên nhân, đó chính là "Khu dân cư trung tâm Ngân Khê" danh ngạch có hạn, mà Lý Nguyên thì bị một thiên tài tới sau thay thế danh ngạch, thế nên phải xếp hàng phía sau.

Vu Mậu cũng lặng lẽ nói chuyện này với Lý Nguyên, sau khi nói xong, Vu Mậu cũng hơi trốn tránh Lý Nguyên.

Y kết giao với Lý sư huynh, là coi trọng Lý sư huynh là đệ tử nội môn, là đệ tử của Lý gia.

Nhưng y "xa lánh" Lý sư huynh lại là vì Lý sư huynh là một đệ tử nội môn bị gạt ra ngoài lề, là một đệ tử nội môn thấy người ta xa lánh nhưng bất lực.

Những chuyện này, Lý Nguyên hiểu trong lòng.

Đát-t…

Đang nghĩ ngợi, một tiếng vang nhỏ phá vỡ suy nghĩ của hắn.

Đó là sào tre chạm bờ.

Người chèo thuyền mượn dòng nước, vận lực chậm rãi đưa thuyền lên bờ, sau đó nói: "Tiểu Lý gia, đến rồi."

"Ừm……"

Lúc này Lý Nguyên mới đứng dậy, nhảy lên thuyền đi về phía Bắc thị.

"Tiểu Lý gia, chào buổi sáng……"

"Tiểu Lý gia, đến chợ đen rồi……"

"Tiểu Lý gia, hôm nay khí sắc không tệ…… Ha ha……"

Lý Nguyên đi đến chỗ nào cũng có không ít người chào hỏi, quen biết hay không quen biết đều chào hỏi.

Mặc kệ nội bộ Huyết Đao Môn khinh bỉ Lý Nguyên như thế nào, hay bất kể đáy lòng những người này có cất giấu sự khinh bỉ hay không, thì đều không ngăn cản bọn họ khách sáo với Lý Nguyên.

Nhưng mà, loại khách khí này hoàn toàn là nể mặt Lý gia.

Họ tôn trọng đệ tử của Lý gia, không phải bản thân Lý Nguyên.

Lý Nguyên vừa đi vừa quan sát xung quanh như thường lệ.

Đột nhiên, một hồi tiếng khóc lóc ầm ĩ từ xa truyền đến, nương theo đó là người như ong vỡ tổ, những người này tựa như hấp tấp đuổi theo cái gì đó.

Đợi đến gần mới thấy từng chiếc xe bò đang kéo lồng sắt bọc vải đen, những xe bò này xếp hàng thành đội, có vẻ rất dài, mà phía trước còn có một số xe bò trống rỗng lại vòng trở lại.

Gió thổi vải đen, hiện ra bóng người ngồi yên lặng tựa vào lồng sắt.

Những người đang truy đuổi kia là người mua, một đợt sóng sôi trào với quy mô lớn như thế sẽ làm lộ ra không ít "Hàng sống thường bị giấu dưới đáy hòm", lúc này họ nhìn theo một lúc là có thể trực tiếp mua.

Thần sắc Lý Nguyên thoáng ngưng tụ, giữ lại một tạp dịch đang duy trì trật tự, hỏi: "Vì sao dời đi?"