Thông báo
Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.
"Thắng?"
"Tiểu Lý gia thắng rồi!"
Bà chủ tươi cười sán lạn, cực kỳ vui vẻ, nàng nắm lấy tay Diêm nương tử đều hơi run rẩy, mắt đẹp đưa tình, lóng lánh ánh sáng hưng phấn, nhìn chăm chú vào thiếu niên chiến thắng trên đài.
Nàng bắt đáy, chọn Tiểu Lý gia, là chờ mong tương lai có thể có hi vọng, có một chiếc ô dù, nhưng…… Nhưng Tiểu Lý gia đã thắng.
Vậy có nghĩa là không cần đợi đến tương lai, rất nhanh Tiểu Lý gia có thể dọn vào khu trung tâm Ngân Khê, trở thành đệ tử nội môn chân chính, thân phận địa vị cũng được tăng cao rất nhiều.
"Thắng rồi, hắn thắng rồi…" Bà chủ vô cùng kích động.
Mà dưới lầu, đám người đến từ chợ đen cũng có người vung nắm đấm, có người vỗ tay mà cười.
"Tốt, tốt! Không hổ là Tiểu Lý gia!!"
"Học sinh của Lý gia quả là lợi hại, ha ha!"
"Ta đã nói Tiểu Lý gia có thể thắng, các người còn không tin?"
Nhưng đám người trong tửu lâu thanh lâu kia lại không ai hô, vậy…… không phải nể mặt Ngũ gia sao?
Nhưng kết cục này đã làm cho người ta rất hài lòng, dù sao song phương đều không xé rách da mặt, mà là phân ra thắng thua trong bầu không khí rất hài hòa.
…
"Hậu sinh khả úy a……" Hắc Diện trưởng lão trong khu quý nhân bên lôi đài cảm khái.
Sắc mặt Ngũ Liên lại không tốt lắm.
Thần sắc của Ngư phó môn chủ cũng không tốt, nhưng hắn không nói gì mà chỉ nhìn về phía Thiết môn chủ đang ngồi ở chính giữa, nói một tiếng: "Ta thua."
Nói xong ba chữ này, Ngư Triều Cẩn đột nhiên nhíu mày, trong mắt nổi lên ánh sáng, nhìn chằm chằm Thiết môn chủ, hoặc là "Thiết môn chủ".
Hắn hiểu rất rõ Thiết Sát, lúc trước không chú ý, bây giờ nhìn chằm chằm thì mới nhận ra được điểm khác thường, trầm ngâm suy nghĩ, nhưng lại không hiểu chuyện gì.
Mà "Thiết môn chủ" thì không ngụy trang nữa mà là cười nói: "Phó môn chủ, chúng ta không thua."
Câu nói này trực tiếp làm cho Ngư Triều Cẩn như bị nổ tung, mà Hắc Diện trưởng lão và đám người Ngũ Liên ở bên cạnh cũng bắt đầu nghiêm nghị lại.
Sau đó, bọn họ mới phát hiện có một ít trưởng lão và tinh anh trong môn không tới.
Ngư Triều Cẩn nhìn về phía Thiết môn chủ, trầm giọng hỏi: "Ngươi là ai?"
"Thiết môn chủ" ngồi xuống bên cạnh hắn, lấy từ trong ngực ra một phong mật thư, đưa cho Ngư Triều Cẩn.
Ngư Triều Cẩn vội vàng mở ra, câu đầu tiên trong thư chính là: Lão Ngư, đều là một môn, ngươi sẽ không mang thù như vậy chứ? Nên tức thì tức, nhưng đừng trì hoãn đại sự, lát nữa ta tự phạt ba chén.
Ngư Triều Cẩn vừa nhìn chữ viết và phong cách nói chuyện này liền biết là thư do Thiết Sát tự tay viết, đọc tiếp nội dung, sắc mặt hắn lập tức trầm xuống, nhưng sau đó lại hưng phấn hẳn lên.
Hắn rất muốn không phục, nhưng cho đến giờ khắc này hắn mới biết được bố cục của Thiết Sát.
Thiết Sát tuyên truyền khắp nơi trận chiến Vọng Khê lâu này, cũng trắng trợn thổi phồng tiền đặt cược cùng với bất hòa giữa y và mình, chính là để hấp dẫn tầm mắt, có thể nói lúc này ở xung quanh Vọng Khê lâu chắc chắn có không ít người Ngụy gia và Tôn gia đang quan sát.
Mà lúc trước Thiết Sát mượn danh bế quan, kì thực là đang tích lũy lực lượng. Hiện tại đúng lúc có một cơ hội cho nên lấy trận chiến này để hấp dẫn ánh mắt các phương, còn chính gã thì dẫn dắt tinh nhuệ trong môn và Đinh lão trực tiếp thực hiện kế hoạch chém đầu với Ngụy gia.
Nếu là ngày xưa, chắc chắn không dễ dàng như vậy, nhưng hiện tại mọi người đều biết Thiết Sát ngồi trên Vọng Khê lâu quan chiến, và sẽ không ai ngờ được Thiết Sát lại đột nhiên tập kích Ngụy gia.
Chưa kể… Đinh lão là một vị tiền bối được Thiết Sát che giấu, chuyện này ngoại trừ cao tầng Huyết Đao Môn thì không có bao nhiêu người biết được.
Mà trong mật thư Thiết Sát đưa cho hắn, y bảo hắn giữ vững Ngân Khê, duy trì trật tự. Bởi vì Ngụy gia cũng là một quái vật khổng lồ, phản công chắc chắn sẽ có, hỗn loạn cũng nhất định sẽ có.
Thiết Sát đi công, nhiệm vụ phòng thủ giao cho Ngư Triều Cẩn, đây không hẳn không phải là một loại tín nhiệm.
Ngư Triều Cẩn cầm thư, rất khó chịu, nhất là nghĩ đến bộ dáng Thiết Sát ngoáy mũi.
Nhưng nếu Huyết Đao Môn có thể chấm dứt mối thù truyền kiếp với Ngụy gia, cướp lấy địa bàn của Ngụy gia, vậy miếng "Bánh ngọt" sẽ rất lớn, chính hắn cũng sẽ có lợi.
Huống chi, không có mũi tên nào quay đầu lại, bây giờ không phải lúc hắn do dự.
Bùm!!!
Đột nhiên, Ngư Triều Cẩn vỗ mạnh tay vịn, truyền thư cho đám người Ngũ Liên và Hắc Diện trưởng lão.
Mấy người nhìn xong, thần sắc cũng lập tức ngưng trọng.
Ngư Triều Cẩn nói: "Các vị trở về bảo vệ tốt địa bàn của mình, Ngụy gia tất nhiên sẽ có mật thám, đừng để cho bọn họ gây ra quá nhiều hỗn loạn.
Ta dẫn người đến cửa phường canh giữ cổng chính…"
"Lão Lục, ngươi mau đi chợ đen, nói tình hình ở đây cho Lý Vũ, bảo y sẵn sàng phòng bị."
"Lão Vương……"
"Hầu tử……"
"Thiết kiếm……"
Ngư Triều Cẩn dù gì cũng là phó môn chủ, ngày thường tuy hắn bất hòa với môn chủ, nhưng bản lĩnh chắc chắn có, lúc này hắn tựa như tướng quân, tuyên bố hạ lệnh đâu vào đấy.
Đợi đến khi hoàn thành, Ngư Triều Cẩn chờ thời đứng dậy, lại nghe phương xa truyền đến tiếng nổ chói tai, thanh âm này cực vang.