Thông báo

Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.

Nhưng gã còn chưa ra khỏi ngã rẽ đã đột nhiên nhìn thấy một người lao tới.

Người này mặt đỏ như máu, tóc đen cuồng vũ, khí thế phi phàm.

Vừa đối mặt, người nọ không nói lời nào, một đao nhắm đầu, nhanh đến cực hạn.

Ầm ầm…

Giống như sấm sét mùa xuân.

Ánh tuyết hắt trời mang theo sát khí, muốn chiếu lên mặt.

Thân ảnh này sửng sốt, vội vàng giơ kiếm ngăn cản.

Bùm!

Thanh kiếm bị gãy.

Lý Nguyên cầm trường đao yêu dị đổi bổ thành xoáy, khí thế như cầu vồng mà không hề gián đoạn.

Ngay lập tức, một cái đầu khác bay lên.

Máu từ chỗ cổ phun "ào" ra!

Đầu rơi xuống bùn đất, mặt hướng lên trên, trong hai mắt vẫn mang theo vẻ kinh hãi.

Lý Nguyên lại một đao chém chết người này, sau đó liền đột nhiên an tĩnh lại.

Sự căng thẳng cuối cùng cũng được xoa dịu.

Đồng thời, hắn cũng đã hoàn thành khởi động và đã đến lúc thực sự làm đại sự.

Tuy nhiên, bây giờ, còn ít nhất là một người nữa!

Ít nhất còn một mũi tên chưa rời cung!

Tim hắn đập thình thịch, hết sức chăm chú cảm giác động tĩnh của người vừa bắn tên.

Thời gian trôi qua từng giây……

Đột nhiên, Lý Nguyên nghe được một tiếng "cạch" rất nhỏ, giống như là gạch ngói trên nóc nhà di chuyển.

Bùm!

Thiếu niên như sư tử nổi trận lôi đình, trực tiếp xông tới.

Đồng thời, trên nóc nhà cũng truyền đến tiếng bước chân dồn dập, gợn sóng rung động ào ào, hiển nhiên là người trên nóc nhà muốn chạy trốn.

Lý Nguyên ở vách tường chật hẹp của hẻm nhỏ, đằng đằng hai cái, nhảy lên nóc nhà, liếc mắt một cái liền thấy được "7~8" xa xa.

"Hả?" Lý Nguyên sửng sốt.

Và lúc này…

Vèo!

Một mũi tên lao tới.

Lý Nguyên nghiêng người, thoải mái tránh thoát.

Sau đó, hắn ba bước song hành hai bước, sải bước xông lên, đợi đến gần, lại chém thêm một đao hung mãnh.

Người kia muốn bắn thêm một mũi tên nữa.

Không có gì bất ngờ, mũi tên còn chưa kịp cài, thì đã bị một đao chém bay đầu.

Lý Nguyên giết người xong, cũng tạm thời không sờ thi thể mà là cấp tốc trở về, nhảy vào trong hẻm nhỏ nhìn, thấy Diêm Ngọc bình yên vô sự, hắn mới thở phào nhẹ nhõm.

Mà lúc này, Diêm nương tử đã bị dọa, tay chân cô lạnh lẽo, thẳng đến khi bàn tay to của Lý Nguyên cầm tay cô và nhẹ giọng khuyên giải an ủi nói "Không có việc gì", cô mới kịp phản ứng, sau đó tựa vào người Lý Nguyên như một vũng bùn nhão.

Lý Nguyên không nhúc nhích, hắn ôm Diêm nương tử, cả người núp ở chỗ lõm nhỏ trong hẻm nhỏ này, trường đao cắm đất, giọt máu đỏ sẫm trên lưỡi dao đang chạy dọc theo mũi nhọn chậm rãi thấm xuống đất, lưu lại ánh đỏ chói mắt trên lưỡi đao.

Đợi ước chừng một nén nhang, Lý Nguyên thấy hai cỗ thi thể đầu ngõ cuối ngõ không ai thu, lúc này hắn mới siết chặt eo Diêm nương tử, ghé tai nhẹ giọng nói: "Diêm tỷ, nàng ở lại đây đừng đi đâu hết, ta ra ngoài xem một chút."

"Chàng cũng phải cẩn thận …" thanh âm Diêm Ngọc sắp nức nở, cô nhìn thoáng qua thi thể bên ngoài, cảm giác như muốn ói, Ngân Khê này thật nguy hiểm…

Nhưng ngay sau đó, cô đột nhiên nghĩ đến thi thể kia là bị nam nhân nhà mình chém thành như vậy, Diêm Ngọc lập tức lại đỡ sợ, nhìn bóng lưng nam nhân nhà mình, cảm thấy nam nhân nhà mình càng hung thì cô mới càng có cảm giác an toàn.

Sau khi Lý Nguyên chạy ra ngoài, thân hình hơi cong, đi trong bóng tối, rất nhanh tuần tra xung quanh một lần, thấy không có địch nhân, lúc này mới đi đến hai cái thi thể.

Bổ đao là không cần thiết, một cái đầu không có, một cái thành hai nửa.

Tim hắn đập thình thịch, lại giơ tay sờ thi thể.

Bí tịch không có, có ít ngân lượng, có hai khối lệnh bài cổ xưa có chữ "Ngụy", còn có một bình không biết đan dược gì, mấy tấm thuốc mỡ không rõ hiệu quả.

Sờ xác xong, Lý Nguyên nhịn không được mà lầm bầm một câu "Quỷ nghèo", rồi lại nhanh chóng trèo lên nóc nhà mình, nhìn xuống, không nghe được động tĩnh gì, lúc này mới nhảy vào trong sân.

Đối phương đã chặn đường hắn trong ngõ nhỏ, trong phòng lẽ ra không có mai phục.

Hắn cẩn thận thăm dò một hồi, lúc này mới vào phòng.

Nhưng trong nhà lộn xộn quá.

"Vương thẩm?"

"Nữu Nữu?"

"Tiểu Thặng?"

Hắn gọi tên, nhưng trong phòng không có hồi âm, không ai trả lời.

Lý Nguyên sắc mặt âm trầm, nhưng quét mắt bốn phía cũng đâu thấy thi thể cùng vết máu.

"Ngụy gia!"

"Ngụy gia!!!"

"Nhà mình đã không còn, lại còn phái hai cửu phẩm đến ám sát ta, có bệnh không?"

Lý Nguyên tức giận siết chặt nắm đấm, sau đó lại nhanh chóng lấy hai chiếc áo choàng chắn gió mùa xuân và Tụ trung đao mua lúc trước.

Hắn mặc một cái áo choàng, kéo mũ trùm, còn một cái đưa cho Diêm nương tử.

Đợi Diêm nương tử mặc xong, hắn lại đưa Tụ trung đao cho Diêm nương tử, nói: "Phòng thân."

Diêm nương tử gật đầu, vội vàng tiếp nhận.

"Chúng ta đi quán rượu Hành Vu trước, chỗ bà chủ nhiều người, hộ vệ nhiều, an toàn hơn."

"Ừm…… Tất cả đều nghe tướng công."