Thông báo
Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.
Chỉ chốc lát sau, quán rượu Hành Vu nghênh đón hai vị khách mặc áo choàng.
Chỉ là cửa chính và cửa sổ đều đóng chặt, tửu lâu treo bảng "đóng cửa".
Nhưng mơ hồ có ai đó đang rình mò bên ngoài qua khe cửa …
Lý Nguyên thoáng kéo mũ trùm ra, gọi vài tiếng bà chủ.
Người trong lầu dường như nhận ra hắn, vội vã mở một khe cửa, sau đó vẫy tay, thì thầm: "Vào đi, vào đi~~~"
Lý Nguyên kéo Diêm Ngọc nhanh chóng đi vào, vừa vào trong cửa đã thấy đại sảnh tửu lâu đã sớm đứng không ít người, có nam có nữ, đều cầm lấy binh khí phòng thân, căng thẳng mà nhìn về phía cửa lớn, có hộ vệ trong lầu, có tiểu nhị trong lầu, còn có trà nữ của trà lâu Mãn Nguyệt phía đối diện.
Ngoài những người này, còn có…
"Vương thẩm! Tiểu Thặng! Nữu Nữu?" Lý Nguyên nhìn về phía một nhà ba người đang ngồi co ro ở một góc, trên mặt hắn hiện ra vẻ mừng rỡ, hắn vốn còn lo lắng cho ba người này, không ngờ lại gặp được họ ở quán rượu Hành Vu.
Vương thẩm vội vàng kéo hai con nhỏ chạy tới, hành lễ nói: "Lão gia, phu nhân."
Sau đó lại nói: "Phu nhân bảo ta nếu ngộ nhỡ gặp phải nguy hiểm thì cứ chạy đến quán rượu Hành Vu hoặc là quán trà Mãn Nguyệt, ngày đó lão gia và phu nhân đều đi Vọng Khê lâu, cho nên ta dẫn hai đứa nhỏ đi mua thức ăn.
Sau đó đột nhiên khắp nơi rối loạn, khắp nơi hò hét, ta nhớ lời của phu nhân nên chạy tới quán rượu Hành Vu.
Sau đó, ta nghe người trong tửu lâu nói, bà chủ và lão gia phu nhân ở cùng một chỗ, bà chủ không trở về, lão gia và phu nhân chắc chắn cũng ở bên ngoài, vì vậy ta cũng không dám trở về, ở đây an tâm chờ đợi."
"Không có việc gì là tốt rồi, không có việc gì là tốt rồi." Đáy lòng Lý Nguyên lại buông xuống một tâm sự.
Bên kia, có một trà nữ nhìn thấy Diêm Ngọc, thân thiết gọi: "Diêm tỷ tỷ!"
Diêm Ngọc theo tiếng nhìn qua, lau khóe mắt nói: "Tiểu Hồng! Các ngươi không sao, thật sự là tốt quá."
Mà một đám hộ vệ và tiểu nhị sau khi nhìn thấy trường đao mang tính biểu tượng của Lý Nguyên, cùng với vết máu trên đao, thì đều có cảm giác an toàn và lục tục hành lễ.
"Bái kiến Tiểu Lý gia!"
"Tiểu Lý gia."
"Có Tiểu Lý gia ở đây, chúng ta an toàn hơn nhiều."
Ô quản sự cũng ở đây, lúc này y nhìn thấy uy phong của Tiểu Lý gia, lại nhớ tới cảnh tượng mấy tháng trước, trong lòng âm thầm cảm khái, nhưng cũng tiến lên hô một tiếng: "Tiểu Lý gia!"
"Là Ô lão ca à, ha ha." Lý Nguyên khách khí đáp lễ.
Ô quản sự liên tục xua tay nói: "Chớ có như thế, ta tổn thọ mất."
Cả hai đều là người quen, không khí thoáng cái hòa hoãn lại.
Đang nói chuyện, cầu thang truyền đến tiếng bước chân, bà chủ mặc váy lụa trắng, giẫm bậc thang đi xuống, thấy bộ dáng kinh ngạc bất định của Diêm Ngọc, liền vội vàng đi tới, cầm lấy tay cô hỏi: "Làm sao vậy, muội muội?"
Diêm Ngọc kể lại sự tình một lần, tất cả mọi người trầm mặc không nói.
Có người thở dài nói: "Ngân Khê này đã lâu không xuất hiện loại loạn này."
Lại có người nói: "Hẳn là đã qua rồi, ta nghe nói là Huyết Đao Môn của chúng ta thắng, vậy có người Ngụy gia đến chặn giết Tiểu Lý gia, nhất định là trả thù thôi.
Bọn hắn đối phó không được cường giả Huyết Đao Môn nên muốn chặt đứt thiên tài thế hệ trẻ của Huyết Đao Môn."
Nói đến đây, đột nhiên có người run giọng nói: "Ngày hôm qua… Ngày hôm qua, ta ở cửa sổ, nghe được bên ngoài có người nói Triệu Tử Mục đã bị giết, đầu bị treo ở cửa phường Ngân Khê."
"Hả? Sao ta lại không biết chứ?"
"Còn không phải là vì nhanh chóng được gỡ xuống sao? Nhưng ta cũng nghe nói, không biết……"
Lý Nguyên yên lặng nghe những hộ vệ tiểu nhị trà nữ nói chuyện phiếm, đáy lòng vừa sợ hãi vừa phẫn nộ.
Đám chó điên Ngụy gia kia đánh không lại lão nhân, cho nên quay sang cắn tiểu nhân bọn họ.
Chuyện gì vậy?
Hắn nghĩ đến cảnh tượng vừa rồi, đáy lòng vẫn còn nghĩ mà sợ.
Nếu lực lượng của hắn thật sự ngang bằng với Triệu Tử Mục, con hẻm vừa rồi chính là nơi táng thân của hắn và Diêm Ngọc.
Lý Nguyên nắm chặt tay.
Mà đúng lúc này, một bên lại truyền đến tiếng bước chân, một thiếu nữ khuôn mặt ngây ngô bưng một cái khay đi tới, trên khay đặt ấm trà thủy tinh trong suốt, mà hiện ra màu hồng nhạt của nước trà bên trong.
"Tiểu Lý gia, Diêm tỷ tỷ…… mời uống trà nguội." Thiếu nữ rụt rè hô to.
*(nguyên văn là 1 loại trà gì đó, từng xuất hiện trong phim Mộng Hoa Lục…)
Diêm nương tử nhanh chóng đứng dậy, tiếp nhận khay, nói: "Cám ơn ngươi, Lục Nương, để ta đi."
Nói xong, cô lại cười nói: "Còn nhiều trà, mọi người cũng tới uống một chén đi."
Hộ vệ tiểu nhị bên cạnh lần lượt mở miệng.
Có người nói: "Tất cả chúng ta đều uống rồi."
Còn có người: "Diêm nãi nãi, ngài và Tiểu Lý gia uống đi."
Diêm nãi nãi?
Diêm Ngọc: ???
Cô muốn xem là ai nói, và kết quả là một nhóm người được nhắc nhở, tất cả đều thay đổi cách xưng hô.
Ngay cả Tiểu Hồng Tiểu Lục vừa rồi còn gọi là Diêm tỷ tỷ, cũng gọi Diêm nãi nãi theo.