Thông báo
Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.
Ngày tháng chạp, tuyết bay phủ trời.
Lý Nguyên mặc huyền bào viền trắng, đứng ở mũi thuyền ô bồng.
Thơ có câu: Hội đương lăng tuyệt đỉnh, nhất lãm chúng sơn tiểu.
(Lúc đứng ở đỉnh sẽ thấy núi nhỏ.)
Núi nhỏ ư?
Núi không nhỏ, nhưng vì người đứng chỗ cao nên mới cảm thấy núi nhỏ.
Lúc này Lý Nguyên cũng có cảm giác giống vậy, ở huyện Sơn Bảo hắn chưa từng thấy ai mạnh hơn hắn, ít nhất về mặt chỉ số là không có ai. Lúc trước những ngọn "núi nhỏ" có cảm giác áp bách kia đã không còn uy hiếp lớn đối với hắn nữa.
Cho nên, tâm tình của hắn bất giác có thêm một chút thoải mái và niềm vui.
Đổi một thanh vũ khí tốt, hắn có thể mạnh mẽ hơn.
Sau đó là thành lập thế lực thuộc về mình.
Hắn thành lập thế lực không phải vì cao cao tại thượng, lại càng không phải vì rảnh đến nhàm chán, mà là bởi vì hắn cần thế lực.
Hiện giờ, con đường tu luyện của hắn đã đến cuối, nếu muốn tiến thêm một bước nữa thì chỉ có ba lựa chọn: Một, ngộ ra "Sinh mệnh đồ lục" của Thổ Phách Công. Hai, tìm kiếm những công pháp khác có "Sinh mệnh đồ lục". Ba, ngộ ra một bộ công pháp hoàn toàn mới có "Sinh mệnh đồ lục".
Lựa chọn thứ ba là chắc chắn không được, nó còn không đáng tin cậy bằng lựa chọn thứ nhất. Mặc dù lựa chọn thứ nhất cũng không quá tin cậy, nhưng ít nhất là không đáng tin cậy trong khoảng thời gian ngắn này.
Lựa chọn đáng tin duy nhất là tìm kiếm công pháp mới.
Công pháp mới có hai con đường, một là thế lực thượng tầng của Huyết Đao môn, nhưng thế lực này cao xa mờ ảo, dường như chỉ có môn chủ và phó môn chủ mới biết được, hắn phải mạnh hơn Thiết Sát và quan hệ phải trở nên thân thiết thì mới thăm dò được.
Con đường khác là thu được từ nơi khác. Và đó là lý do tại sao hắn đang muốn xây dựng thế lực của mình.
Thay vì đi đến một địa phương xa lạ mà hoàn toàn không quen thuộc, gửi gắm hy vọng vào cơ duyên, lang bạt khắp nơi, vào sinh ra tử, trà trộn vào các trận doanh phức tạp để có được công pháp mới,
Chẳng bằng ở một nơi mình quen thuộc…… ít nhất là thành lập thế lực nhỏ mạnh nhất ở mặt ngoài.
Sau đó thông qua tiểu thế lực để thành lập các con đường, sau đó thông qua phương pháp ổn thỏa nhất là "giao dịch" để đạt được công pháp.
Dù sao hắn có rất nhiều thời gian để chờ đợi giao dịch này.
Cho dù thất bại hay xảy ra vấn đề thì hắn cũng sẽ không rơi vào nguy hiểm.
Ngoài ra, có thế lực thì hắn có thể làm đủ loại chuyện.
Khám phá bản đồ mới, hắn không có khả năng tự đi thăm dò chứ? Thăm dò vùng đất quỷ dị, hắn không có khả năng tự mình lên chứ? Che chở người thân và bằng hữu, hắn không thể canh giữ ở nhà hằng ngày chứ? Con đường tin tức, dù sao hắn cũng phải có người giúp hắn điều tra chứ? Giao dịch mậu dịch, hắn luôn cần tiền tài, tài nguyên, nhân mạch và đủ loại tiện lợi mà nhân mạch mang lại chứ? Rút lui và đi tới tòa thành thị khác, hắn cũng cần người đến thành thị đó để thành lập chỗ dung thân trước chứ?
Đương nhiên, thế lực cũng có thể mang lại rắc rối hay rước lấy tai họa. Cho nên, làm thế nào để xây dựng và làm thế nào để định vị cũng là một vấn đề.
Đang lúc suy tư như thế, mũi thuyền đã cập bờ một tiếng "cạch".
Lý Nguyên nhún boong tàu nhảy lên bờ, một đường đi tới Bắc thị trong tiếng chào hỏi "Tiểu Lý gia".
Lý gia vẫn lắc lư trên ghế dài, chỉ số bay bên người vẫn là "145 (200)~150 (210)".
Đã lâu như vậy nhưng vẫn chưa khôi phục, chứng tỏ Lý gia đã bị thương không thể đảo ngược, cho nên lão mới vội vàng tìm kiếm đệ tử y bát.
"Sư phụ."
Một thanh âm bình thản vang lên.
Lý gia cũng không mở mắt, nói: "Hôm nay đến sớm như vậy? Sổ sách còn chưa tới đâu."
Lại suy nghĩ một chút, lão cười nói: "Đến sớm như vậy, chẳng lẽ tìm lão phu uống rượu?"
"Uống rượu mừng."
Giọng nói mang theo ý cười.
Vừa nói xong, tiếng "ọp ẹp" của ghế đu đột nhiên ngừng.
Mấy giây sau lại vang lên.
Lý gia cười nói: "Có phải đổi ảnh huyết rồi không? Cho nên tới nhắc nhở lão nhân chủ trì tiệc cưới cho con?"
"Sư phụ, ta đột phá bát phẩm rồi."
Tiếng cười trong thanh âm kia càng ngày càng rõ ràng.
Trong tiếng cười, ghế đu ngừng lắc hẳn.
Lý gia bỗng nhiên ngồi dậy, trừng mắt nói: "Cái gì?!"
Thiếu niên đứng trong tuyết bay, cung kính hữu lễ, bình thản nói: "Lão sư, ta đột phá bát phẩm."
Lý gia sửng sốt, sau đó nói: "Mới bao lâu? Con không chỉ có đổi ảnh huyết mà còn đột phá bát phẩm?"
"Phải."
Lý Nguyên rất thẳng thắn, hắn đã thất phẩm viên mãn, lúc này thừa nhận mình là bát phẩm sơ kỳ cũng không có gì đáng ngại.
Nhưng Lý gia nghe xong đã vui muốn chết, biểu tình trên mặt lão trong một giây này đã biến hóa rất phong phú, đủ mọi cảm xúc, cuối cùng biến thành vẻ mặt bình tĩnh đè nén vui mừng.
"Thử đi."
Lý Nguyên nhìn về phía giá vũ khí bên cạnh, hắn muốn tìm kiếm một thanh trường đao.
Dù sao mang theo trường đao bên người sẽ rất bất tiện, ngày thường bên hông hắn có thanh bội đao là đủ rồi.
Lý gia thấy ánh mắt hắn, hỏi: "Thử đao?"
"Phải."
"Chỉ cần con hiện ra huyết sam nhàn nhạt bên ngoài cơ thể thì chính là nhập bát phẩm, không cần thử đao."
"Nhưng ta muốn lão sư đánh giá một đao giúp ta."
"Đao nào?"
"Kinh Trập."
Lý gia sửng sốt một lúc lâu rồi mới gật đầu nói: "Được, con thử xem."
Nhưng rồi lão đột nhiên chỉ vào thanh trường đao cắm bên cạnh mình, nói: "Dùng thanh đao này thử."