Thông báo

Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.

"Đúng đúng đúng, phải để cho những thế lực trong huyện này biết sự lợi hại của chúng ta, hiện tại là bọn họ đang cầu xin chúng ta hỗ trợ.

Nếu chúng ta chỉ giúp một bên, không giúp bên kia, bọn họ sẽ lo lắng hãi hùng.

Họ Lý kia cũng thật không có đầu óc, vào lúc này mà cũng dám đắc tội chúng ta?"

"Huyết ca, không bằng để Huyết Đao Môn phế đi họ Lý……

Nếu không phế thì vừa đẹp luôn, chúng ta có lý do nương tựa Tôn gia, đi ăn chỗ tốt của Tôn gia."

Huyết Tiễn Tử nghe một hồi đột nhiên cảm thấy phiền não, quát lớn: "Câm miệng hết đi!"

Ánh mắt khát máu của y đảo qua từng người, chậm rãi nói: "Các ngươi đều điếc sao?

Hay là cố ý giả điếc muốn lừa lão tử?

Bên ngoài nói là Thường Khôi và Nguyễn A Phi cầm chỗ tốt của Huyết Đao Môn nhưng không muốn đi phường Đại Đồng tham chiến, ngược lại là bắt người dùng tư hình, đi bức cung bí phương ủ rượu của quán rượu Hành Vu.

Sau khi bị phát hiện, gã còn muốn giết Lý Nguyên, giết đám đệ tử Huyết Đao Môn diệt khẩu.

Nếu Lý Nguyên không có Chu Giáp bên người, e rằng đám đệ tử Huyết Đao Môn kia đã bị hai người bọn họ diệt khẩu!

Chuyện như thế cũng muốn đi làm ầm ĩ lên sao?

Muốn lão tử đi náo loạn sao?"

Bỗng nhiên y đứng dậy, một đạp mạnh vào người vừa mới kêu vui vẻ nhất, nói: "Ngươi muốn hại chết lão tử sao?"

"Nương tựa Tôn gia?

Các ngươi coi Tôn gia là kẻ ngốc sao?

Nếu là Lý Nguyên thật sự đuối lý, còn Huyết Đao Môn bao che khuyết điểm, vậy còn được.

Nhưng như thế này? Tìm nơi nương tựa cọng lông ấy!"

Trong lầu các lập tức lặng ngắt như tờ.

Chẳng mấy chốc lại có một cung phụng nói: "Huyết ca, ai biết mấy lời đó là thật hay giả, người bị bọn họ giết rồi, vậy Thường Khôi với Nguyễn A Phi cũng không có biện pháp nói là bọn họ động thủ trước a."

Huyết Tiễn Tử cười lạnh nói: "Cái gì thật cái gì giả? Ngươi đã từng lăn lộn trên giang hồ chưa? Thật hay giả không quan trọng, quan trọng là bên ngoài đang truyền như thế nào và mọi người tin điều gì. Hơn nữa Thường Khôi và Nguyễn A Phi không đi chọc Lý Nguyên, thì sẽ xảy ra chuyện này sao?"

Lại một cung phụng nói: "Không bằng…… chúng ta bắt đệ tử Huyết Đao Môn, uy hiếp bọn họ, để cho bọn họ đổi lời nói, để cho họ nói sự thật mà chúng ta muốn.

Hắc hắc…… Huyện Sơn Bảo này càng loạn, chỗ tốt của chúng ta mới càng nhiều.

Nếu Tôn gia Ngụy gia liều mạng với Huyết Đao Môn, huyện Sơn Bảo này không phải là thiên hạ của chúng ta sao? Hắc hắc…"

Huyết Tiễn Tử nói: "Ngươi đi bắt hả."

Cung phụng kia xấu hổ cười nói: "Mọi người cùng nhau nghĩ biện pháp đi."

Huyết Tiễn Tử nói: "Vậy ngươi có đi hay không? Còn ai muốn đi nữa? Bước ra?"

Ngay lập tức không ai nói chuyện.

Tất cả mọi người đều muốn hưởng thụ chỗ tốt có sẵn, thằng nào bị điên mới đi bắt cóc đệ tử Huyết Đao Môn

Một khi bị phát hiện, đầu tiên là Huyết Đao Môn không chứa chấp được ngươi, tiếp theo "lấy tiền không làm việc, còn trói ngược chủ thuê", chuyện này truyền ra ngoài thì đừng nghĩ tới lăn lộn nữa.

Cướp cũng có đạo, trừ phi là không muốn lăn lộn thì mới làm một vụ mua bán vô nhân vô nghĩa.

Huyết Tiễn Tử nói: "Chuyện này cứ như vậy thôi, phường Ngân Khê là trọng địa của Huyết Đao Môn, thủ đoạn họ Lý kia cũng không đơn giản, lần sau làm gì nhớ sạch sẽ một chút.

Còn về huyện Sơn Bảo…… hắc hắc……"

Nam tử cười với ý trêu tức, hạ giọng, phảng phất như hung thú thì thầm, ý vị thâm trường mà quái dị nói: "Ai biết cuối cùng là của ai?"

Bên kia, Huyết Nộ đường.

Thiết Sát đang giơ tay xoa mi tâm, gần đây trong lòng y luôn nôn nóng.

Thứ nhất là cục diện giằng co không dứt với Ngụy gia Tôn gia, thứ hai là thế lực thượng tầng của Huyết Đao Môn đã bị cắt đứt liên lạc.

Liên hệ này không còn thì "sinh mệnh đồ lục" cũng không được nhìn.

Trong đồ cất giấu huyền bí thăng cấp lục phẩm của Huyết Đao Môn.

Mà lục phẩm là thoát thai hoán cốt, tiến thêm một bước nữa, từ đó về sau tặng thọ rất nhiều, không còn là cảnh giới phàm nhân.

Cho nên, cảnh giới này mới gọi là Cải Mệnh cảnh.

Ai không muốn đạt tới?

Nhưng không có sinh mệnh đồ lục ẩn chứa tinh khí thần của người vẽ, cho dù tùy ý ngươi phỏng đoán mọi thứ thì vẫn gần như không thể. Ít nhất Thiết Sát đã hao phí gần mười năm nhưng vẫn không thể hiểu rõ, mà hiện tại niềm khát vọng cấp bách nhất của y là nhìn lại bức đồ kia, để xác minh, để tìm hiểu và để đột phá.

Đúng lúc này, ngoài cửa truyền vào tiếng bước chân vội vã, một tên lùn nhanh chóng chạy tới, đây chính là tên lùn trong "cao thấp mập gầy" mà Thiết Sát thường mang theo.

Người lùn tiến đến trước mặt Thiết Sát, nhẹ giọng nói nhỏ vài câu.

Thiết Sát thoáng giãn lông mày ra, nói: "Yêu khuyển dò mùi, giết hai cung phụng bát phẩm, bản thân thì không tổn thương một lông tóc nào, hơn nữa còn lau mông sạch sẽ."

Y chậc chậc một hồi, rốt cục nói: "Gọi Lý Nguyên tới gặp ta."

Người đứng đầu một môn vốn thường như hoàng đế, không thể dễ dàng gặp một thuộc hạ nào đó, nếu không sẽ lộ ra tín hiệu kỳ quái.

Đây chính là nguyên nhân lúc trước Thiết Sát đúng là thưởng thức Lý Nguyên nhưng vẫn không gặp hắn.

Nhưng lần này, y đã hạ quyết tâm.

Lý Nguyên chính là một thiên tài, y phát ra tín hiệu thân cận thì có làm sao đâu?

……

Tại thời điểm này.

Lý Nguyên đang ngồi sau bình phong trong hậu viện của quán rượu Hành Vu.

Mà trước bình phong lại có không ít người đang xếp hàng dài để ứng tuyển chức vị hộ viện của quán rượu Hành Vu.

Lý Nguyên liếc mắt nhìn lại, những người đến xin chức hộ viện chủ yếu có chỉ số "1~2", chỉ có mấy người là "2~3" cực kỳ nổi bật.