Thông báo
Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.
Sau khi thân thiện nói chuyện với Quy Quy, Mạc An cảm thấy trái tim tổn thương vì mất linh thạch đã được xoa dịu phần nào. Đây chính là năng lực thần kỳ chỉ riêng Quy Quy mới có.
Nhìn cái tiểu viện này, Mạc An cảm thấy đâu đâu cũng thoả mãn. Dù sao thì đây cũng là nơi hắn đã bỏ ra một số tiền lớn để mua. Nửa mẫu linh điền nằm ngay trong viện, hình dạng không mấy đều đặn nhưng diện tích thì đủ dùng, khi ấy hắn đã đo đạc cẩn thận.
Kéo một chiếc ghế dựa ra, Mạc An cầm quạt hương bồ, thoải mái nằm dài trên đó. Dưới chân là một tấm thảm nhỏ, trên thảm là hộ pháp thần quy thề sống chết bảo vệ chủ nhân - Quy Quy đại hiệp. Mạc An phe phẩy quạt, liếc mắt nhìn tấm thảm đỏ rực dưới chân, giọng nói cà lơ phất phơ:
“Tiểu Nhị à! Ba sắp có tiền rồi đó, sau này con phải hầu hạ cẩn thận đấy nhé. Nếu không ấy à, nha, quả đắng con đã từng nếm rồi còn gì.”
Nghe thấy giọng điệu u ám kia, Quy Quy như nhớ ra điều gì, đột nhiên trợn tròn mắt, nó giơ chân nhỏ chuẩn bị chạy đến chỗ hành lý.
“Hửm?”
Chỉ một tiếng khẽ, móng vuốt nâng lên rồi lại chậm rãi hạ xuống.
Nhìn thấy Quy Quy lại một lần nữa bị mình kiềm chế, Mạc An cười thần bí khó đoán. Không biết từ lúc nào, Mạc An phát hiện Quy Quy đặc biệt thích những hạt châu lấp lánh, về sau cũng mua cho nó một ít.
Tất nhiên, Mạc An là rùa có nguyên tắc, đồ vật chỉ có thể đổi bằng sức lao động. Quy Quy còn nhỏ, hắn không nỡ bắt nạt sự non nớt của nó. Chủ yếu để nó đấm lưng bóp vai cho hắn thôi! Hoặc là những việc nhỏ như rót trà bưng nước làm cho tốt, Mạc An sẽ thưởng cho nó một hạt châu xinh đẹp.
Nhìn Mạc An cười méo miệng trợn mắt, Quy Quy lặng lẽ nhích ra xa một chút. Khóe mắt Mạc An liếc thấy, nhưng giả vờ như không biết, thầm nghĩ thằng nhóc nhà quê này càng ngày càng thông minh rồi.
Lúc mới mua Quy Quy, nó còn là một quả trứng sắp nở, chưa ra đời đã ký khế ước với Mạc An. Từ khi nó phá vỏ, Mạc An thường kéo nó nói chuyện. Tất nhiên, hắn không hy vọng nó hiểu được, dù sao thì cho dù đã ký khế ước, giao lưu giữa yêu thú cấp thấp và chủ nhân vẫn tương đối có hạn, chỉ có thể hiểu được vài chỉ lệnh đơn giản.
Sự thật đúng là vậy, ban đầu khi Mạc An chọc nó, nó chỉ ngửa đầu kêu gào. Có thể mong chờ một yêu thú cấp thấp có linh trí cao được sao!
Nhưng theo thời gian, ánh mắt của nó ngày càng linh động. Đôi khi còn có những hành động nhỏ, tâm tư nhỏ, chẳng hạn như giấu túi đựng hạt châu đi. Bởi vì trước đó Mạc An từng dùng hạt châu để dọa nó.
Đến lúc ấy, Mạc An mới chợt nhận ra linh trí của Quy Quy đã rất cao rồi. Hiện tại thì nó đã đại khái hiểu được lời hắn nói, chỉ là đôi lúc vẫn hơi đần. Thật ra Mạc An đã đoán được rằng linh trí của Quy Quy sẽ dần tăng, hơn nữa không chỉ linh trí, mà thiên phú huyết mạch của nó cũng đang âm thầm biến hóa.
Điều này liên quan đến một thiên phú thần thông của Mạc An, nếu không thì mua một con yêu thú chỉ có thể tu luyện đến Luyện Khí trung kỳ có ích gì?
Nghĩ đến đây, Mạc An nhắm mắt, ý thức chìm sâu vào trong đầu. Sau một trận tối tăm qua đi, hắn đến một vùng tinh không vô tận. Hắn tựa như một hạt bụi, theo gió mà bay. Ý thức bay với tốc độ ánh sáng, dường như chỉ trong chớp mắt đã vượt qua hàng tỉ năm ánh sáng, rồi ý thức của Mạc An mới dừng lại.
“Gràooo!”
Chưa kịp quan sát xung quanh, hắn đã bị một tiếng gầm kinh động thời không, như vọng về từ ngàn tỉ năm lịch sử hấp dẫn.
Một con cự thú to lớn đến mức không thấy đầu đuôi bất ngờ xuất hiện trong tinh không tĩnh mịch, chiếc miệng khổng lồ há ra còn lớn hơn cả dải ngân hà xung quanh. Khí thế mà cự thú phát ra khiến thiên địa run rẩy, hùng vĩ trường tồn. Tiếng gầm vang lên, chấn vỡ vô số tinh cầu và thiên thạch dọc đường.
Khi tầm nhìn thay đổi, Mạc An dần thấy rõ hình dáng của cự thú, là một con Thần Quy. Trên cái mai khổng lồ như lục địa ấy chia ra âm dương, một đồ án hình thái cực trắng đen xoay chuyển, tràn ngập đạo vận, đối lập nhưng hòa hợp. Sau khi tinh đồ âm dương biến mất, hoa văn trên lưng Thần Quy hóa thành nhật nguyệt trời cao, sông núi hồ biển, côn trùng chim thú, tràn ngập dấu hiệu tự nhiên. Vạn vật trên mai rùa di chuyển, sinh sôi không ngừng.
Nhìn bức tranh biến hóa trước mắt, Mạc An trợn to mắt, dù đã thấy bao nhiêu lần, lòng hắn vẫn đầy chấn động và ngưỡng mộ. Khi tinh không lại trở nên yên tĩnh, ý thức Mạc An trở về thực tại. Ngẩn người một lúc, hắn bĩu môi, cảm nhận kỹ tu vi của bản thân. Ừm không sai, Luyện Khí tầng một đỉnh phong. Mình và sinh vật vừa thấy trong ảo ảnh cùng một loài sao? Không riêng chính mình không tin, nói cho người khác chỉ sợ cũng bị cười cho rụng răng. Nhưng đó lại là sự thật, bản thể của mình chính là sinh vật trong bức tranh, chỉ là đã bị thu nhỏ hàng tỉ lần. Trên mai rùa trắng đen lấp lánh như ngọc thạch, khắc đầy phù văn vạn vật huyền ảo, khí tức cổ xưa mênh mang, toát ra hương vị của thời gian vô tận.
Hậm hực một lúc, Mạc An tự an ủi bản thân mình cũng thức tỉnh thiên phú thần thông. Dù hiện tại chỉ có ba cái, nhưng đều cực kỳ thần dị, coi như cũng xứng với thân phận thiên địa dị thú tôn quý.
Trong đó cái khiến Quy Quy tiến hóa và biến đổi chính là một thần thông ấy.
Bản mệnh thiên phú chỉ có một đó là trường sinh bất lão, trong cơ thể chứa pháp tắc trường sinh, không bị thời gian ăn mòn. Đây là thần thông chủng tộc mà mỗi Âm Dương Thọ Quy đều thức tỉnh. Tất nhiên, loại tồn tại đặc biệt do trời đất sinh ra như Âm Dương Thọ Quy, trong thiên địa ở một thời đại chỉ có một con. Nói cách khác, hiện nay cả thế gian chỉ có hắn là Âm Dương Thọ Quy.
Tiếp theo là thiên phú thần thông tùy từng cá thể sẽ thức tỉnh khác nhau. Hiện tại hắn có hai cái: Một là Cát Hung, tác dụng rất đơn giản, là có thể dự cảm nguy hiểm sẽ xảy ra, chỉ có hiệu quả với bản thân và phụ thuộc vào tu vi, xem như là một thần kỹ bảo mệnh, với tu vi hiện tại, nguy hiểm ở cảnh giới Luyện Khí đều sẽ có cảm ứng rõ ràng, đến Trúc Cơ kỳ thì chỉ có điềm báo mơ hồ.