Tục Tiên

Chương 1. Xuyên Việt!

Chương sau

Thông báo

Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.

Từ nhỏ ta đã không phải là người thông minh, ưu điểm duy nhất chính là chịu cố gắng.

Thời học sinh liều mạng đọc sách, miễn cưỡng thi đậu một trường đại học 211 [1], sau khi tốt nghiệp, bởi vì chuyên ngành không tốt, trằn trọc qua mười mấy thành thị, hy vọng có thể có công việc yên ổn, nhưng từ đầu đến cuối đều không có!

Hơn 30 tuổi, đi xem mắt chọn đối tượng kết hôn, nhưng vì bản thân phát triển không thuận lợi, quyền chọn vợ thấp đến nghiêm trọng, tìm được một cô vợ cũng không phải người thông tình đạt lý, sự nghiệp ưu tú gì. Cô ấy rất không hài lòng với ta, thường xuyên oán trách bản thân đã gả cho một người chồng bất lực.

Sau khi con gái được sinh ra, kinh tế gia đình càng ngày càng quẫn bách, đại khái chỉ có khoảnh khắc nhìn thấy khuôn mặt tươi cười của con gái, mới có thể thoáng thoải mái được một chút.

Ta cũng không muốn như thế, chỉ có thể cố gắng gấp bội.

Cuộc sống sinh hoạt mệt mỏi, tinh thần hoảng hốt, ai ngờ chỉ ngẫu nhiên phạm sai lầm một lần, lại trực tiếp thay đổi thế giới rồi!

Tục xưng —— là xuyên việt!

Năm đó khi xuyên không tới đây, đã rớt trúng một tiểu nam hài sáu tuổi, thân thể này họ Trần, tên Càn Lục, bởi vì bướng bỉnh mà ngã xuống lầu, hồn phách tán loạn, đã tạo cơ hội cho ta chiếm đoạt.

Đây là một thế giới cổ đại, tuy ta rất hoài niệm người thân ở Địa Cầu, hơn nữa còn nhớ mãi không quên con gái của mình, nhưng cũng chỉ có thể buồn bã chấp nhận mà thôi, dù sao hai giới cách xa nhau, không phải lực lượng của phàm nhân có thể “hạ đi thu đến” (qua lại như một lẽ tự nhiên), vạn loại tâm tư, chim nhạn cũng khó mà gửi đi được.

Ta tự nghĩ bản thân tích lũy hai đời, càng có văn minh tiên tiến của Trái Đất hun đúc, hiện giờ sống lại một đời, tất có thể thuận buồm xuôi gió, xuyên việt chưa đầy một tháng, đã bởi vì sao chép thơ Lý Đỗ (Lý Bạch, Đỗ Phủ) mà thanh dang vang dội ở quê nhà, được Đại Nho xóm bên coi trọng, thu vào môn hạ, mang theo về nhà, tự mình chỉ điểm văn chương, trong lúc nhất thời đã có được mỹ danh thần đồng.

Năm mười một tuổi, lúc đi huyện thành khảo thí đồng sinh, mới nghe người ta nói, Đại Càn vương triều lấy lực lượng cả nước cung phụng Ngộ tiên tông, đây là một thế giới tiên hiệp, địa vị tông môn tiên gia tuyệt đối nằm ở trên thế tục hoàng triều.

Lúc đó, ta khiếp sợ tột đỉnh, nhưng cầu tiên không đường, chỉ có thể khổ học như cũ, một đường khoa khảo, tiến vào triều đình. Ở trên triều đình, gặp được Ngũ Liễu tiên sư, dưới mọi cách khẩn cầu, mới được đối phương giảng dạy, truyền thụ cho Huyền Môn Thập Nhị Phù Pháp, là đệ tử ký danh. Khổ tu phù lục sáu - bảy năm, rốt cuộc cũng được một lần may mắn, nhẫn nhịn từ bỏ phú quý nhân gian, đúng năm hai mươi tám tuổi, tiến vào Ngộ Tiên Tông làm tạp dịch.

Vốn tưởng rằng chỉ cần nỗ lực, là có thể từng bước lên cao, cuối cùng sẽ có một ngày thoát khỏi phàm tục, rời khỏi hồng trần, nhưng đáng tiếc thiên tư số mệnh không phải cứ cố gắng là có thể thay đổi được.

Năm bốn mươi tám tuổi, thấy quãng thời gian phục dịch Ngộ Tiên Tông 20 năm đã hết, chỉ tu luyện tới luyện khí tầng thứ hai nấu dịch hóa khí, không có hy vọng chuyển thành đệ tử chính thức, dựa theo quy củ tông môn, nhất định phải xuống núi, trở lại hồng trần, không còn cơ duyên tiếp tục vấn tiên đạo nữa.

Lúc đó đau buồn, có lòng tự bạo, tự trách bản thân, chỉ cảm thấy thiên địa xa vời vợi, Tiên Thần keo kiệt, không ai chịu cho ta mượn nửa luồng giá mát, cưỡi lên đỉnh mây xanh.

Lúc gần xuống núi, có đồng môn quen biết chạy tới hỏi: "Có một cơ duyên, ngươi nguyện ý tiếp nhận hay không?"

Chuyện là trong tông môn có vị lão sư tỷ sáu mươi tám tuổi đột phá Linh Thai cảnh thất bại, đứt đoạn con đường tu tiên, muốn đi ngoại môn thành lập gia tộc, coi trọng ta chưa từng say đắm hồng nhan, chưa thành thân, cũng không đi chốn phong nguyệt, là người trung thực đáng tin, mới nhờ đồng môn đến hỏi, có nguyện ý song tu hay không?

Ta suy tư nửa ngày, thực sự không còn cách nào khác, đây là cơ duyên duy nhất để tiếp tục cầu tiên, mới nhận lời lão sư tỷ, đã bái tổ sư, kết tóc làm phu thê, sau đó rời khỏi tông môn, chọn Song Vân sơn Liệt Quang động làm chỗ ở ẩn.

Sau khi thành thân, ta mới biết được lão sư tỷ cưỡng ép phá cảnh, đã bị thương đến căn bản. Vì chữa thương cho thê tử, phu thê ta đã hao hết tài sản riêng, vẫn khó vãn hồi tu vi, mỗi năm lão thê rớt xuống một tầng cảnh giới, từ Kim Đan cảnh đỉnh phong rơi thẳng xuống Luyện Khí cảnh, mới thôi.

Nhưng trong vòng mấy năm nọ, toàn bộ tích súc đã cạn kiệt, chỉ có thể dựa vào nghề vẽ phù lục bán đi sinh sống qua ngày, thậm chí còn rơi vào tình cảnh cùng quẫn, thu không đủ chi.

Mặc dù lão thê đã lén lút truyền bí pháp cho tông môn ta, nhưng ngưng thần nhập phù quá mức hao tổn tinh huyết, ta cũng đã già rồi, tu vi không tiến thêm được nữa, từ đầu đến cuối đều quanh quẩn ở Luyện Khí tầng hai.

...

[1] : Năm 1995, Trung Quốc lập ra dự án 211, nhằm chọn ra 100 trường để đầu tư trọng điểm với mục tiêu nâng cao chất lượng đào tạo đại học hướng tới cách mạng kĩ thuật thế giới mới thế kỷ 21, nên 211 nghĩa là trường nằm trong top 100 hàng đầu đất nước.

Chương sau