Thông báo
Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.
Trần Càn Lục đè nén tất cả rung động trong lòng, sau đó mỉm cười đáp: “Năm mươi viên linh thạch, cộng thêm tất cả ngọc thạch xanh trên tay đạo hữu.”
Sở dĩ hắn giở công phu sư tử ngoạm chính là để làm Linh Tiêu Tử yên tâm, chứ không phải thật sự tham lam. Vào thời điểm này, tình cảnh này, nơi chốn này, nếu mở miệng đòi ít, nói không chừng Linh Tiêu Tử lại sinh lòng nghi ngờ.
Linh Tiêu Tử không dám trì hoãn, sau khi cắn răng một cái, đã ném ra một túi linh thạch cùng với một đống ngọc thạch xanh, lại đau lòng ném ra một món pháp bảo, nói: “Ta không có nhiều linh thạch như vậy, dùng món pháp bảo này bù vào đi.”
Tay áo Trần Càn Lục khẽ phất, thu lại những thứ này, không hề dừng lại mà lướt qua Linh Tiêu Tử, nghênh ngang rời đi.
Trên đường đi hắn điên cuồng đập Khinh Tự phù cho mình, nhưng phù thuật lại có hạn mức cao nhất, đạo Khinh Tự phù đầu tiên có thể khiến hắn nhẹ đi mấy chục cân, hiệu quả của tấm thứ hai đã yếu bớt, tấm thứ ba gần như không có tác dụng gì.
Trần Càn Lục lo rằng Linh Tiêu Tử phản ứng lại sẽ nhận ra mình bị lừa, tuy hắn không biết Linh Tiêu Tử có tu vi gì, nhưng dựa vào tu vi Luyện Khí tầng một của hắn, chắc chắn đều không chống đỡ nổi, bèn chạy như điên ra xa hơn mười dặm, nhìn thấy có một vách núi bí ẩn lập tức tung người bay tới, tìm một chỗ lõm rồi nấp vào trong.
Dọc đường bàn tay hắn đều không rời khỏi túi da thú, không ngừng vận chuyển Thanh Đế Giáp Ất Quyết luyện hóa món pháp bảo Linh Tiêu Tử đưa cho.
Trần Càn Lục cũng lo rằng Linh Tiêu Tử sẽ bố trí “bẫy ngầm” gì đó trên pháp bảo, nếu món pháp bảo này có gì cổ quái, trên đường hắn đã ném luôn rồi, chỉ là không thể ngờ, thoáng tế luyện một cái lại gần như không gặp trở ngại gì, tuy muốn triệt để hoàn thành tế luyện ít nhất cũng phải tốn chừng mười ngày nửa tháng khổ công, có điều thứ này thực sự không có vấn đề gì.
Trần Càn Lục giấu kỹ thân hình, sau đó lấy món pháp bảo này ra, lén lút quan sát. Đây là một bộ cờ nhỏ, tổng cộng có sáu cây, đựng trong một túi pháp bảo.
Bảo vật này tên là Vân Hà Phiên, dựa vào pháp môn tụ luyện khí tức Vân Tiêu trên chín tầng trời, hóa thành diệu dụng, các phái chính tà đều có pháp môn tế luyện.
Thủ pháp tế luyện Vân Hà Phiên này có chút chính tông, không phải món pháp bảo tà ma ngoại đạo gì.
Nếu là thủ đoạn tế luyện của tà đạo, bên trong có thể dung nhập các loại tinh hồn, giết hại chim bay cá nhảy, cá bơi trong biển vẫn còn đỡ, hung tàn hơn còn có thể vụng trộm dung nhập tinh phách người sống, lúc thôi động khói độc cuồn cuộn, oán khí ngút trời, vô cùng tàn khốc.
Vân Hà Phiên có tiềm lực vô hạn, chỉ cần có căn cơ vô cùng tốt là có thể một đường tế luyện lên cao, dù là Kim Đan cảnh hay Chân Dương cảnh đều có thể vận dụng.
Bảo vật này tế luyện còn kém, chỉ là pháp bảo trình độ Luyện khí, không thể phát huy toàn bộ uy lực vốn có, nếu phóng ra có thể sinh ra một đoàn hào quang lớn hơn mười mẫu, có một chút tác dụng phòng thân, nhưng phần nhiều vẫn là dùng để mê hoặc kẻ địch.
Trong lòng Trần Càn Lục thầm nghĩ: “Nếu luyện Huyễn Tự phù vào trong đó, ngoại trừ khí Vân Hà còn sinh ra diệu dụng huyễn thuật, bảo vật này chưa biết chừng có thể đi theo ta rất lâu.”
Đào Sơn Ấn lúc trước Trần Thanh đổi cho hắn chỉ thích hợp để sử dụng ở Luyện Khí tầng hai tầng ba, nếu gặp phải kẻ nhân có tu vi cao hơn một chút, lại luyện thêm pháp thuật hộ thể gì đó, bảo vật này đánh lên, người ta cũng chỉ coi như không, cho dù cố gắng tế luyện nhiều hơn nữa thì uy lực cũng chỉ đến thế mà thôi.
Cũng bởi Trần Càn Lục quá nghèo, có được có một món pháp bảo hộ thân là tốt rồi nên mới không kén chọn.
Lại nói, đã ở bên trong Tuy Dương tiên thị vậy mà Trần Thanh còn chưa thể bán Đào Sơn Ấn đi, hoàn toàn có thể thấy được giá trị của món bảo vật này.
Sau khi Trần Càn Lục xác định bộ Vân Hà Phiên này không có cạm bẫy, hắn lập tức thu nó vào túi da thú, cũng không nhìn túi linh thạch kia mà ngược lại vuốt ve những miếng ngọc thạch xanh mới lừa được, trong lòng nóng lên, thầm nghĩ: “Không biết lần này ta có may mắn mở ra Bạch Đế di trạch hay không.”
Hắn chỉ hận hiện tại không thích hợp để ra ngoài, ngọc thạch xanh lừa được từ tay Linh Tiêu Tử có khoảng năm - sáu mươi miếng, hắn chỉ muốn mau chóng mở ra, kiểm tra tỉ mỉ từng miếng một.
Trần Càn Lục hưng phấn một hồi mới gắng gượng đè nén đủ mọi cảm xúc, chậm rãi vận chuyển Thanh Đế Giáp Ất Quyết, định kiên nhẫn tiêu hao thời gian, chịu đựng đến lúc chuyện ma tu qua đi, cũng nhịn đến khi Linh Tiêu Tử không còn kiên nhẫn nữa mới trốn đi xa, tìm nơi khác ẩn nấp mấy tháng, đột nhiên lại nghe thấy một tiếng nổ kinh thiên động địa, ngay cả vách núi ẩn thân cũng rung lên từng hồi.
Trong lòng hắn run lên, rốt cuộc nhớ ra, kiếp trước cũng từng nghe nói tới chuyện này...