Thông báo
Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.
Trước khi Bạch Đế di trạch xuất thế, tuy Dương tiên thị từng có một hồi nhiễu loạn lớn.
Ngay thời điểm đó Trần Càn Lục còn chưa bái nhập Ngộ Tiên Tông, tuy sau khi tiến vào Ngộ Tiên Tông, hắn từng nghe qua một ít tin đồn, nhưng dù sao chuyện này cũng không liên quan đến mình, thậm chí đó còn là một loại cấm kỵ của tông môn, không cho phép môn nhân đệ tử tùy ý đàm luận, trong khi hắn chỉ là một tên đệ tử tạp dịch, nào dám công khai đối nghịch với quy củ của tông môn?
Huống chi ngay từ đầu, hắn vẫn một lòng tu hành nên cũng không quá để tâm, cho dù đã sống lại một đời vẫn như cũ xem nhẹ việc này, chỉ nhớ thương Bạch Đế di trạch.
Nhân vật mấu chốt của câu chuyện này là một đệ tử phá môn của Ngộ Tiên Tông. Gã tu thành Minh Kính Đạo Tâm, là đệ nhất thiên tài của Ngộ Tiên Tông lúc ấy.
Một lão tổ tông của Ngộ Tiên Tông có cháu gái ruột là một vị thiên kiêu, tu thành Chỉ Thủy Đạo Tâm.
Hạng người tu thành đạo tâm không câu nệ bất cứ đạo pháp nào đều có thể dễ dàng lĩnh ngộ, không câu nệ bất cứ pháp thuật nào cũng có thể tùy tâm tu thành, lúc đấu pháp với người khác các loại pháp thuật hạ bút thành văn, đều rất thỏa đáng, dù gặp phải người có tu vi cao hơn cũng có thể thoải mái chiến thắng, chính là thiên tài trong thiên tài, long phượng trong long phượng.
Có điều đạo tâm cũng có cao thấp, Minh Kính Đạo Tâm chính là nhị phẩm, Chỉ Thủy Đạo Tâm là tam phẩm, vị lão tổ tông này vì đạo đồ của cháu gái đã ra tay đào Minh Kính Đạo Tâm của vị thiên tài đệ nhất nọ, đưa cho cháu gái ruột của mình, định để nàng ta dung luyện thành đạo tâm nhất phẩm Minh Kính Chỉ Thủy.
Vốn dĩ vị thiên tài hàng đầu này sẽ bị tông môn lén lút xử tử, nhưng người phụ trách chuyện này lại là sư phụ của gã. Chung quy vẫn không đành lòng giết đồ đệ mình đã nuôi dưỡng từ nhỏ tới lớn, sư phụ gã bèn vụng trộm thả cho người này rời đi.
Từ đó về sau không ai biết tới tung tích của vị thiên tài đệ nhất Ngộ Tiên Tông này nữa, mấy trăm năm sau gã bỗng tu thành ma công cực kỳ lợi hại, trở về báo thù, lần đầu tiên lộ diện tại Đại Càn vương triều chính là ở Tuy Dương tiên thị, nghe nói đã làm thịt mấy chục tán tu.
Sau đó không lâu, người này giết tới Ngộ Tiên Tông, sát hại mấy trăm đệ tử, bị đại trận trấn phái vây khốn vẫn khổ chiến mười ba ngày đêm, dù thân chịu trọng thương vẫn có thể phá vây rời đi, đến nay vẫn là đại họa trong lòng Ngộ Tiên Tông, trở thành cấm kỵ của môn phái.
Trần Càn Lục không nhịn được mà tặc lưỡi một tiếng, trong lòng nghĩ thầm: “Không ngờ lại có thể đụng phải trận diễn của đại ma đầu như vậy, người chỉ hận không có phúc được chứng kiến, người có phúc được chứng kiến lại không còn mạng mà dùng, thật sự khó có thể vẹn cả đôi đường.”
Hắn vừa phát ra âm thanh đã lập tức hối hận, vội vàng che miệng lại, sau một lúc lâu dường như không bị người nào phát hiện, lúc này mới thoáng yên tâm, đúng lúc ấy một tia hắc khí xẹt ngang trời, uốn lượn như dải lụa, vô số bóng người lắc lư gào khóc trong hắc khí, trong lòng hắn căng thẳng, thầm nghĩ: “Đây là độn quang của vị đại ma đầu kia sao?”
Hắc khí xẹt qua trời cao, nháy mắt đã không thấy đâu nữa.
Trần Càn Lục thở phào một hơi, lập tức nghĩ: “Đại ma đầu này đi ngang qua đầu ta, sợ là Linh Tiêu Tử cũng nhìn thấy, tất sẽ ngộ ra, vừa rồi ta nói truy tìm ma tu chính là gạt người.”
“Ma tu lợi hại như vậy sao ta có thể truy tìm được?”
“Cũng không biết hiện tại tâm trạng đối phương thế nào rồi?”
Lúc này, Linh Tiêu Tử đang chật vật chạy trốn, đương nhiên ông ta cũng thấy được hắc khí độn quang của vị đại ma đầu kia, nhưng không giống như suy nghĩ của Trần Càn Lục, vị đạo nhân này vừa nghĩ tới Trần Càn Lục là toàn thân đã run rẩy, không phải tức giận mà là có tới bảy - tám phần sợ hãi.
Linh Tiêu Tử âm kinh hãi: “Cách đây không lâu Trần Càn Lục đã tới Tuy Dương tiên thị, ngoại trừ một tay phù thuật ra hắn chưa từng thể hiện bất cứ pháp thuật nào khác, cũng chỉ buôn bán phù lục cấp thấp, nhưng người này thâm tàng bất lộ, ta đã sớm hoài nghi hắn lẻn vào Tuy Dương tiên thị là có bí mật gì đó không thể cho ai biết.”
“Giờ nghĩ đến mới thấy, hẳn là hắn đã cấu kết với ma đầu, muốn hủy diệt Tuy Dương tiên thị, thậm chí còn có mưu đồ càng lớn hơn.”
“Chẳng trách lại chịu tha cho ta một con đường sống, đại khái là cho rằng ta giết người cướp của thì cũng là người trong ma đạo, không biết ta có nỗi khổ khác, lần sau gặp phải tất sẽ không có kết cục tốt.”
“Trải qua ma kiếp lần này, chỉ sợ Tuy Dương tiên thị sẽ tan tác, ta đây phải tìm một nơi khác, không bao giờ tới tiên thị này nữa.”
Linh Tiêu Tử vòng qua Tuy Dương tiên thị, vội vàng trốn xa.
Sau đó, ông ta lại nghe được một số tin tức không chính xác, sinh ra hiểu lầm cực lớn khiến bản thân kinh hồn táng đảm, vì thế mà rời khỏi Đại Càn, đi tới quốc gia khác mưu sinh.