Thông báo
Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.
Tăng nhân Long Thủ dường như bằng lòng đợi đến khi con cái Từ Phượng Niên trưởng thành không ở lại vương phủ, nhưng không rời khỏi thành. Với sự khoan dung thiện đãi của Bắc Lương đối với tăng nhân, chắc hẳn vị hòa thượng kỳ quái của Lạn Đà sơn này sẽ không chết đói.
Từ Phượng Niên ngồi trong lương đình, lẩm bẩm: "Thật khó hiểu."
Hồng Thự trêu chọc: "Điện hạ, hay là người cứ thuận theo vị Mật Tông thượng sư kia đi?"
Từ Phượng Niên ngửa đầu thở dài: "Đã là lão cô nương bốn mươi hai tuổi rồi! Lão nhân gia bà ấy trâu già gặm cỏ non cũng không phải gặm kiểu này."
Hồng Thự ngồi bên cạnh Thế tử điện hạ, bàn tay nhỏ nhắn khéo léo xoa bóp, cười duyên dáng quyến rũ: "Biết đâu vị nữ Bồ Tát kia có thuật trú nhan."
Từ Phượng Niên lườm một cái.
Thanh Điểu bình thản nói: "Hôm nay là ngày thả thẻ bài."
Từ Phượng Niên phấn chấn hẳn lên. "Có cá lớn cắn câu à?"
Thanh Điểu nói giọng bình tĩnh: "Trong thành tụ tập hai nhóm nhân sĩ giang hồ lai lịch không rõ, mấy người cầm đầu có võ lực Tam phẩm."
Từ Phượng Niên tiếc nuối nói: "Nếu là trước kia thì đúng là cá lớn, nhưng bây giờ bản thế tử đã từng trải sóng gió rồi. Ài, thôi vậy, có còn hơn không."
Hồng Thự mỉm cười.
Vị Thế tử điện hạ này từ nhỏ đến lớn luôn có vô số trò vui, có lẽ là kết quả của việc Đại Trụ quốc Từ Kiêu lơ là quản giáo hoặc nói là cố ý buông thả, không hề có dấu hiệu nào cho thấy sẽ bớt lại. Trên thực tế, mười mấy năm nay Đại Trụ quốc chỉ mở miệng nói hai chuyện, một trong số đó là mười năm không được đụng đến đao, sau chuyện còn lại thì chưa bao giờ dạy Từ Phượng Niên nên làm người, hành sự thế nào.
Dù là ăn chơi trác táng, hay là lêu lổng vô tích sự, đều là do Từ Phượng Niên tự mình tìm ra đường lối. Quốc sĩ Lý Nghĩa Sơn lại càng không quản chuyện nhỏ. Trước kia nhị tỷ Từ Vị Hùng ở nhà còn đỡ, có người trấn áp được Thế tử điện hạ, đến khi nàng đi Thượng Âm học cung cầu học, Từ Phượng Niên liền như ngựa hoang thoát cương, muốn làm gì thì làm, tha hồ trêu hoa ghẹo nguyệt, vung tiền như rác mua thơ văn, nuôi dưỡng ác nô tùy tùng, đóng cửa thả chó với kẻ thù, chơi đến quên trời quên đất. Thảo nào các sĩ tử rời khỏi đất Lương công thành danh toại đều mắng chửi Thế tử điện hạ này vô học vô lại đến cực điểm.
Từ Phượng Niên cười tủm tỉm nói: "Truyền lệnh xuống, đêm nay không chơi trò ngoài lỏng trong chặt, cứ một hơi thả hết vào. Đám tôm cá cắn câu này đã thừa dịp Từ Kiêu không có ở đây mà lẻn vào thành, tám chín phần mười là nhắm vào ta, đến lúc đó ta sẽ ở đây chờ. Thanh Điểu, mời một kiếm sĩ và một đao khách trong phủ ra, ta muốn xem chiến. Những chiêu thức mà đám vong mệnh đồ này tung ra khi trong tử địa là linh hoạt nhất, so với những văn tự cứng nhắc trên bí kíp còn có ích hơn."
Thanh Điểu lặng lẽ rời đi. Nàng làm việc, bất kể lớn nhỏ, luôn luôn chu toàn.
Hồng Thự đưa một ngón trỏ thon dài như búp măng ra, muốn vuốt ve nốt chu sa giữa trán của Từ Phượng Niên.
Từ Phượng Niên nắm lấy ngón tay to gan của nàng, cười nói: "Muốn tạo phản à?"
Hồng Thự làm nũng: "Sờ một chút thôi mà."
Từ Phượng Niên lắc đầu.
Ánh mắt Hồng Thự ai oán.
Từ Phượng Niên không hề thương hương tiếc ngọc, vẻ mặt trầm xuống, cau mày khổ sở nói: "Nhị tỷ sắp về rồi, vương phủ sắp sấm vang chớp giật đây.”
…
Từ Vị Hùng không chỉ là một ngọn núi lớn đối với vong quốc công chúa Tây Sở Khương Nê, mà ngay cả đại nha hoàn dễ nói chuyện và không tranh giành gì như Hồng Thự, khi nghe Thế tử điện hạ nhắc đến việc Nhị tỷ Từ Vị Hùng sắp về phủ cũng cảm thấy một trận bực bội.
Chỉ là nỗi uất ức này được nàng che giấu rất khéo. Nếu nói về diễn xuất, nàng thiếu nữ dùng máu tươi kẻ son môi này dường như còn lão luyện hơn cả Từ Phượng Niên.
Thế tử điện hạ kế thừa tu vi Đại Hoàng Đình, có một loại cảm tri nhạy bén hậu thiên đối với sự lưu chuyển khí cơ của Phật Đạo hai nhà, đối với cao thủ bình thường cũng có cảm ứng huyền diệu mà vị sư thúc tổ trẻ tuổi kia gọi là "một sợi lông không thể thêm, ruồi muỗi không thể đậu", nhưng vẫn không nhận ra Hồng Thự bên cạnh không chỉ đơn thuần là một con cá gấm chỉ chờ người cho ăn.
Bên trong vương phủ càn khôn rộng lớn, đủ loại môn đạo ly kỳ, ngay cả Thế tử điện hạ từ nhỏ đã sống ở núi Thanh Lương cũng không dám nói đã thấy hết. Ít nhất là chín tầng Thính Triều đình, hai tầng hầm ngay cả lối vào hắn cũng chưa tìm thấy. Năm đó hắn và Nhị tỷ trèo lên leo xuống, gõ tường đục vách đều không thành công, nhưng Từ Kiêu lại vui mừng khi hai đứa con bận rộn trong nhà, đỡ phải ra phủ gây thêm phiền phức. Thứ nữ Từ Vị Hùng am hiểu dương mưu, trưởng tử Từ Phượng Niên quỷ kế khôn lường, chỉ cần hai kẻ này tụm lại thì thầm với nhau là ngay cả Đại Trụ quốc cũng phải kinh hồn bạt vía.