Tuyết Trung Hãn Đao Hành (Dịch)

Chương 27. Tuyết Trung Hãn Đao Hành 27

Thông báo

Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.

Từ Phượng Niên bận rộn suốt hai canh giờ, ăn chút bánh ngọt ấm nóng đựng trong hộp thức ăn tinh xảo để lấy lại sức lực, bèn ngồi xuống bên giường, tát thêm một cái đánh thức Ngư hoa khôi, lạnh lùng nói:

"Có muốn ăn bánh bao làm bằng thịt Vũ Mị Nương không?"

Ngư Huyền Cơ cuối cùng cũng khóc nấc lên khản cả giọng.

Từ Phượng Niên trợn mắt nói: "Lừa ngươi thôi. Chẳng ngại nói thật với ngươi, ta muốn trút giận, cùng lắm là gây khó dễ cho ngươi và gia thế của ngươi. Đợi ném ngươi xuống hồ rồi, Vũ Mị Nương ta sẽ nuôi giúp ngươi, nhất định sẽ béo trắng mập mạp."

Nàng ngẩn ngơ nhìn Từ Phượng Niên.

Từ Phượng Niên cười khẩy: "Ở dưới giường, ta đã lừa ngươi bao giờ chưa?"

Nàng ấm ức nói: "Lúc này ngươi đang ngồi trên giường."

Từ Phượng Niên thẹn quá hóa giận, phắt dậy nói: "Đồ con lừa, đàn bà chỉ nhớ đòn không nhớ tốt, lão tử đi băm Vũ Mị Nương thành tương thịt ngay đây!"

Vừa đứng dậy, đã nghe Ngư Ấu Vi khẽ nói: "Ta làm nô tỳ cho ngươi, từ hôm nay trở đi, ta chỉ là Ngư Ấu Vi."

Từ Phượng Niên quay người lại, nhìn chằm chằm vào Ngư hoa khôi với vẻ mặt tịch lặng như tro tàn, hỏi: "Ta có thể tin ngươi à?"

Nàng nhắm mắt lại, bi thương nói: "Vậy ngươi cứ giết ta trước, rồi hãy đi giết Vũ Mị Nương."

Từ Phượng Niên do dự một lát, bèn cởi trói tay chân cho nàng, rồi lùi ra xa. "Hôm nay ngươi cứ ngủ ở đây trước, ngày mai ta sẽ sắp xếp cho ngươi một viện riêng, coi như làm thị thiếp ấm giường cho ta. Đừng mơ tưởng danh phận, nếu không được phép thì không được đi lại lung tung."

Nàng bình tĩnh đáp: "Ta nhớ Vũ Mị Nương."

Đêm đó, Thế tử điện hạ liền phái người đến Tử Kim Lâu chuộc thân cho Ngư Ấu Vi. Viện Ba Tiêu ngoài một con mèo trắng ra thì chẳng mang bất cứ vật gì về Bắc Lương vương phủ.

***

Trăng sáng sao thưa, hai người chậm rãi bước lên thềm đá của Thính Triều đình, một sự kết hợp thật kỳ quái: Đại Trụ Quốc Từ Kiêu và gã mặt Bạch Hồ Nhi được Từ Phượng Niên trêu chọc mang về.

Vì Vương phi quá cố cả đời tin Phật nên dưới nền đài hùng vĩ có một tòa tháp Phật hình vuông, tạc đài Tu Di hình hoa mai tám cánh, thân tháp hình bát úp, chính giữa khoét một khám thờ hình thuyền, bên trong tạc một vị Phật ngồi xếp bằng trên đài sen, thần thái trang nghiêm. Chân tháp có tám pho tượng Kim Cang bằng đá đang nâng đỡ thân tháp.

Công trình này hiển nhiên chính là nơi phong thủy của thành Lăng Châu. Lăng Châu thiếu nước, Bắc Lương vương Từ Kiêu bèn dùng nhân lực mở rộng hồ thành biển, ngụ ý là "Thủy Bút". Thính Triều đình cao ngất uy nghi, xây bên mặt nước, hội tụ linh khí đất trời và hấp thu tinh hoa nhật nguyệt.

Dưới mái hiên tầng một của các chính có ba tấm hoành phi, chính đông là tấm biển Cửu Long "Khôi Vĩ Hùng Tuyệt" do Hoàng đế ban tặng.

Trước khi vào các, Đại Trụ Quốc cười nhẹ: "Dùng việc cứu Phượng Niên một mạng đổi lấy Nam Cung tiên sinh vào các, xem thế nào cũng là ta được hời."

Gã mặt Bạch Hồ Nhi sắc mặt vẫn như thường, không đáp lời.

Đẩy cửa lớn ra, một bức phù điêu bằng bạch ngọc khổng lồ "Đôn Hoàng Phi Tiên" lọt vào tầm mắt. Các vị phi tiên xiêm y bay phấp phới trên bức phù điêu đều cao bằng người thật, ngay cả gã mặt Bạch Hồ Nhi kiến thức rộng rãi cũng phải dừng bước thất thần trong chốc lát.

Bắc Lương vương Từ Kiêu lưng hơi còng cười ha hả, giới thiệu: "Tây sảnh tầng một này bày ba vạn quyển võ học nhập môn trong thiên hạ, đều là những thứ không đáng tiền lắm, ta sưu tầm về chẳng qua để lấp chỗ trống, thêm chút khí chất thư hương của nhà có vạn quyển sách."

"Tầng hai là tầng ẩn, ngoài bốn nghìn bản độc nhất về Âm Dương học và Tung Hoành học, còn có bốn mươi chín món kỳ binh lợi khí trong thiên hạ, là nơi con gái thứ hai của ta thích ở nhất."

"Tầng ba có hai vạn quyển bảo điển bí kíp cao thâm, tầng ẩn thứ tư cất giữ một ít kỳ thạch cổ ngoạn, toàn bị Phượng Niên mắng là sặc mùi tiền."

"Tầng năm, tầng sáu là những thứ mà đám giang hồ hào khách không tiếc hiểm nguy lẻn vào vương phủ để mưu đồ. Còn lên cao hơn nữa, tin rằng cao thủ tầm thường có nhìn cũng chẳng hiểu."

"Còn tầng thượng đỉnh, trống không chẳng có gì. Nam Cung tiên sinh, nếu muốn lên cao trông xa, có thể đến Bạch Hạc lâu trên đỉnh núi để ngắm phong quang."

Gã mặt Bạch Hồ Nhi nghe ra hàm ý trong lời của Đại Trụ Quốc, gật đầu.

Từ Kiêu nheo mắt cười nói: "Vậy chúng ta lên thẳng tầng năm?"

Gã mặt Bạch Hồ Nhi lắc đầu, cuối cùng cũng mở miệng: "Lên trên rồi có lẽ sẽ không còn hứng thú xem sáu vạn quyển sách ở mấy tầng dưới nữa."