Thông báo
Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.
“81.5@.” Tôn Kiệt Khắc nhìn chi phí điều trị hiển thị trên giao diện hệ thống.
Tất nhiên cũng có những nơi rẻ hơn, nhưng Tôn Kiệt Khắc cân nhắc đến việc chỗ phẫu thuật là não của mình, nên đã chọn nơi có giá cả đắt hơn một chút.
Quan trọng hơn là, theo đánh giá trên mạng, công ty có tên là Trị liệu Vi Khoa này có tính bảo mật tốt nhất.
Chỉ cần trả đủ tiền, công ty Vi Khoa đảm bảo toàn bộ quá trình phẫu thuật sẽ được thực hiện tự động bằng AI, ngắt kết nối mạng, quá trình phẫu thuật sẽ không có bác sĩ nào, đảm bảo tuyệt đối sự riêng tư về trí nhớ của khách hàng.
Tuy số tiền có vẻ rất nhiều, nhưng không phải là không thể kiếm nổi, đặc biệt là sau khi nhận được khoản tiền công 9@ cho nhiệm vụ lần này.
- Lão Lục! Đang ở đâu đấy? Chuyển tiền cho tôi!
Vừa mới nhận cuộc gọi, Song6 đã nhìn thấy vẻ mặt sốt ruột của Tôn Kiệt Khắc.
- Bro, anh tỉnh rồi sao? Quá tuyệt vời!
Song6 nói với vẻ mặt tiếc nuối.
- Bớt nói nhảm, mau chuyển tiền đây! Nếu lần này mà mày giở trò, thì đừng trách tao nhổ hết răng vàng của mày để gán nợ!
- Chuyển chuyển chuyển, tôi có nói là không chuyển đâu, bro, hahaha, tôi là người rất giữ chữ tín.
Theo sau một luồng dữ liệu chạy nhanh, số dư trong tài khoản của Tôn Kiệt Khắc ngay lập tức từ 0@ biến thành 9@, nhìn con số 9@ đó, lòng Tôn Kiệt Khắc tràn ngập cảm giác an toàn.
Việc đầu tiên sau khi có tiền, Tôn Kiệt Khắc lập tức trả hết nợ tín dụng đen, nhìn đồng hồ đếm ngược màu đỏ dần biến mất, Tôn Kiệt Khắc mới thở phào nhẹ nhõm.
Tục ngữ có câu, tiền không phải là vạn năng, nhưng không có tiền thì vạn vạn bất năng.
Nhưng Tôn Kiệt Khắc cảm thấy câu nói này nên được thay đổi ở cái thành phố này, ở đây có tiền là có tất cả.
- Phí điều trị hết bao nhiêu?
Tôn Kiệt Khắc quay sang hỏi Tứ Ái đang hút thuốc bên cạnh.
- Chúng ta đều là đồng đội, tôi lấy anh giá gốc là được rồi, 4@.
Tứ Ái vừa hút thuốc vừa nói.
Nghe vậy, Tôn Kiệt Khắc đau lòng vô cùng, hóa ra nhiệm vụ lần này, số tiền mà hắn vất vả kiếm được bằng mạng sống đều cúng hết cho lũ tín dụng đen và bác sĩ.
Tuy nhiên, ngay khi chuẩn bị chuyển khoản, hắn đột nhiên dừng lại:
- Chờ đã, hình như trước đây tôi có mua bảo hiểm.
Tôn Kiệt Khắc lập tức yêu cầu hệ thống mở hợp đồng bảo hiểm, rất nhanh sau đó, máy bay không người lái của công ty bảo hiểm bay vào từ cửa sổ, sử dụng tia laser quét nhanh chóng và toàn diện các vết thương trên người Tôn Kiệt Khắc.
Đồng thời, giao diện người dùng của Tứ Ái cũng hiện lên lời mời truy cập của công ty bảo hiểm, yêu cầu cung cấp video phẫu thuật làm bằng chứng.
- Mẹ nó, hóa ra anh còn mua bảo hiểm, sao không nói sớm, tôi đã chém cho anh thêm mấy nhát nữa rồi.
Sau khi hoàn tất quy trình xem xét, thông qua các bằng chứng, công ty bảo hiểm xác định Tôn Kiệt Khắc không gian lận bảo hiểm.
Cuối cùng, công ty bảo hiểm thông báo chi phí điều trị của Tôn Kiệt Khắc được chi trả 85%, hắn chỉ cần thanh toán 15% còn lại, 0.6@.
Nhìn con số trên hóa đơn, Tôn Kiệt Khắc thở phào nhẹ nhõm, lấy làm may mắn vì mình đã mua bảo hiểm trước khi khởi hành.
Ngay lúc này, “ting” một tiếng, một tin nhắn hiện lên trước mặt Tôn Kiệt Khắc, nhắc nhở hắn phí bảo hiểm lần sau sẽ tăng 10%, nhìn tin nhắn đó, Tôn Kiệt Khắc cười khổ, công ty quả nhiên không làm việc thiện nguyện.
Nhưng đây là dương mưu rồi, sau khi trải qua chuyện lần này, dù có tăng 10%, thì lần sau làm nhiệm vụ, Tôn Kiệt Khắc nhất định phải mua bảo hiểm.
Nhìn số dư 5.4@ còn lại, Tôn Kiệt Khắc tràn đầy động lực: “Vẫn ổn, không phải là không thể.”
Lắc mạnh đầu, Tôn Kiệt Khắc xua đi những suy nghĩ hỗn loạn, hỏi Tứ Ái:
- Cơ thể tôi hồi phục thế nào rồi? Có thể xuống giường được chưa?
- Xuống giường thì được, nhưng tôi khuyên anh nên nằm thêm vài ngày nữa, cơ thể của anh vẫn chưa hồi phục hoàn toàn.
Tứ Ái nhìn chằm chằm vào cơ thể Tôn Kiệt Khắc.
- Không cần đâu, ở đây không quen.
Tôn Kiệt Khắc nhanh chóng mặc quần áo, trong quá trình đó, do cử động mạnh nên các cơ bắp đau nhức khiến hắn khó chịu vô cùng.
Vừa mặc quần áo, Tôn Kiệt Khắc vừa hỏi Tứ Ái:
- Tapai đâu?
Điều này khiến Tôn Kiệt Khắc rất băn khoăn, Tapai là robot hộ vệ của hắn, thế nên nó rất hiếm khi không có ở bên cạnh hắn.
Nghe thấy cái tên Tapai, Tứ Ái cau mày:
- Là đồng đội, hôm nay tôi miễn phí nhắc nhở anh một câu, chồng anh hình như có vấn đề.
- Hả?
Mới đầu, Tôn Kiệt Khắc sững người, sau đó lửa giận bùng lên:
- Cô bị thần kinh à! Đó không phải chồng tôi!
Tứ Ái ngậm điếu thuốc vào miệng, rít một hơi, phả khói vào mặt Tôn Kiệt Khắc:
- Thật sao? Tôi nghe Song6 PUS nói hai người lúc nào cũng như hình với bóng, lại còn ngủ chung phòng, nên cứ tưởng hai người là loại quan hệ đó.
- Chúng tôi là anh em tốt, không được sao?
- Được chứ, sao lại không được, trước đây tôi cũng có một người anh em rất tốt, sau đó có lần uống say, tôi đã ngủ với anh ta, kết quả là sau đó anh ta không liên lạc với tôi nữa.
Nghe vậy, khóe miệng Tôn Kiệt Khắc giật giật:
- Rốt cuộc cô muốn nói gì? Nó có vấn đề gì?
- Không có gì, chỉ là người anh em của anh khá máu lạnh, tôi hơi nghi ngờ đó là dấu hiệu của bệnh tâm thần mạng, hơn nữa toàn thân nó đều được cơ giới hóa cao độ.
Tôn Kiệt Khắc sững sờ, thầm nghĩ: “Robot cũng có thể bị tâm thần mạng sao? Chẳng lẽ bây giờ là thời đại công nghệ cao, ngay cả bệnh tâm thần cũng cao cấp như vậy sao?”
- Tất nhiên, đây chỉ là suy đoán của một bác sĩ, nhưng tôi khuyên anh nên tránh xa loại người này, ở bên cạnh loại người này sẽ không bao giờ yên ổn được.
Tôn Kiệt Khắc liếc nhìn cái chân bị thương của Tứ Ái, lập tức hiểu tại sao cô ta lại có thái độ đó với Tapai.
- Cảm ơn đã nhắc nhở, tôi biết rồi, nhưng tôi hiểu rõ tình hình của nó, tạm thời nó chưa bị tâm thần.
Tôn Kiệt Khắc gật đầu với Tứ Ái, đi ra ngoài:
- À, tôi thay mặt nó xin lỗi cô, nó là người rất tốt.
Vừa ra khỏi cửa, Tôn Kiệt Khắc phát hiện bên ngoài là phố đi bộ ngầm, trần nhà hình vòng cung, mặt đất và tường đều được vẽ đầy những bức tranh graffiti phóng đại, kết hợp với đủ loại đèn neon chói lọi của các cửa hàng hai bên, cả con phố trông cực kỳ lộn xộn.
Quay đầu nhìn phòng khám của Tứ Ái, hắn phát hiện trên đó ngoài cây thánh giá màu đỏ, còn có đủ loại quảng cáo được ghép bằng đèn neon, cấy ghép bộ phận giả, chuyển giới trẻ hóa, phóng to phóng đại, phạm vi điều trị vô cùng rộng.
Ra khỏi phòng khám, Tôn Kiệt Khắc lập tức liên lạc với Tapai:
- Đang ở đâu đấy? Tao tỉnh rồi.
- Ở bên trái cậu.
Tôn Kiệt Khắc quay người sang, nhìn thấy Tapai đang dựa vào tường, hóa ra nó vẫn luôn ở đây canh chừng, không hề rời đi.
Tôn Kiệt Khắc bước tới, đưa tay vỗ nhẹ lên lớp giáp đầy vết xước trên người nó:
- Sao lại canh chừng ở ngoài này? Không vào trong à?
- Con bitch đó không cho tôi vào.
Tôn Kiệt Khắc mỉm cười:
- Người ta không cho mày vào là cũng phải thôi, ai bảo mày không nói không rằng đã bắn vào chân người ta, cô ấy còn tưởng mày bị tâm thần mạng, mà này, sao mày lại bắn cô ấy?
- Radar của tôi đã quét thấy nguy hiểm nghiêm trọng, chúng ta chạy trốn trực tiếp thì tỷ lệ thành công quá thấp, vậy nên phải có người chặn hậu.
Tapai nói với vẻ thản nhiên.
Tôn Kiệt Khắc bất lực bảo:
- Tapai à, tao hiểu hành động của mày, nhưng Tứ Ái dù gì cũng là đồng đội của chúng ta, lần sau gặp nguy hiểm, mày biết phải làm gì rồi chứ?
- (。・ω・。)ノ Biết rồi, bắn gãy chân cô ta, ném xuống đất để thu hút sự chú ý của kẻ địch.
Tapai trả lời rất dứt khoát.