Thông báo
Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.
“Sao vậy? Không nhận ra ta nữa rồi à?”
Tiểu Ngọc lúc này mới từ trong cơn chấn động hồi thần, giọng nói kích động xen lẫn chút bất an: “Thế tử điện hạ, thật sự là người sao?”
Không trách được, dù chỉ mới mấy tháng trôi qua nhưng cảm giác mà Ninh Bắc đem lại cho nàng đã hoàn toàn khác biệt, khí chất tự tin, trầm ổn, thần thái sáng rực. Tất nhiên, thay đổi lớn nhất vẫn là thực lực kinh người kia.
Bởi vì biến hóa quá nhanh nên trong một khắc nàng còn tưởng rằng đây chẳng qua là một nam nhân có gương mặt giống hệt Thế tử điện hạ mà thôi.
Vì thế nàng vẫn luôn không dám mở miệng.
Giờ đây xác nhận được thân phận, Tiểu Ngọc vô cùng mừng rỡ!
Đồng thời trong lòng nàng cũng tràn đầy cảm động, bởi nàng biết, hắn là tới để cứu nàng.
“Thế tử?”
Phùng Viễn Sơn nghe vậy thì sắc mặt đại biến, không thể tin nổi nhìn về phía Ninh Bắc.
Hắn biết Tiểu Ngọc từng làm tỳ nữ ở Trấn Yêu vương phủ nhiều năm, lại kết hợp với cách xưng hô ban nãy, vậy thì thân phận vị công tử trẻ tuổi này đã quá rõ ràng!
Chính là vị công tử từng mang Thần cốt xuất thế, được xưng tụng là thiên kiêu có tư chất thành thần!
Chỉ là có điều lạ, theo lời đồn thì chẳng phải vị ấy đã sa sút thành phế nhân rồi sao?
Xem ra tin đồn cũng chỉ là tin đồn, vị Đại công tử của Trấn Yêu vương phủ này đã sớm khôi phục thân thể, thậm chí tu vi còn tiến thêm một bước!
Nhận thức được điểm này, tim Phùng Viễn Sơn đập thình thịch không ngừng.
“Tiểu nhân bái kiến Ninh công tử, đa tạ công tử đã cứu mạng!”
Ngay sau đó hắn lập tức quỳ rạp xuống đất, không hề do dự mà lớn tiếng hô lên.
“Đa tạ Ninh công tử cứu mạng!”
Đám người còn lại sau khi biết được thân phận của Ninh Bắc, lúc này mới dám thở phào nhẹ nhõm, thi nhau quỳ xuống bái tạ.
Ninh Bắc thản nhiên nói: “Đều đứng dậy đi. Tiểu Ngọc từng là tỳ nữ trong phủ của ta, lần này ta ra tay tương trợ, các ngươi chỉ là nhờ liên quan đến nàng mà được hưởng phúc.”
Nói thật lòng, nếu không phải vì Tiểu Ngọc, hắn cũng chẳng có ý nhúng tay vào chuyện này. Việc trừ gian diệt ác vốn là việc của bậc chính đạo, còn hắn thì chưa từng định vị bản thân như vậy!
Trong mắt Phùng Viễn Sơn thoáng hiện vẻ lúng túng, thuận theo nói: “Thì ra là thế. Xem ra Tiểu Ngọc cô nương chính là phúc tinh của thương đoàn chúng ta!”
“Đúng đúng đúng, phúc tinh!” Mọi người gật đầu như gà mổ thóc.
Nghe được lời gọi như vậy, khuôn mặt xinh đẹp của Tiểu Ngọc đỏ ửng, liên tục xua tay thẹn thùng nói: “Không có đâu, là Thế tử điện hạ lòng dạ nhân hậu, người là một vị đại thiện nhân…”
Ninh Bắc suýt chút nữa thổ huyết. Ta đây là kẻ muôi chí muốn trở thành Tà thần, lại bị đánh giá thành người tốt?
Ngươi bôi nhọ ta à nha!
[Đinh! Phát hiện Thiên Mệnh chi Nữ cấp sử thi bị biểu hiện bên ngoài của ký chủ lừa gạt, hảo cảm tăng mạnh, ban thưởng 50.000 điểm tích lũy!]
Âm thanh nhắc nhở của hệ thống vang lên.
“???” Ninh Bắc sững người.
Trời đất ơi, còn có chuyện như vậy sao?
Khoan đã!
Thiên Mệnh chi Nữ cấp sử thi là cái gì vậy?!
Thông qua Dạ Cô Hàn, thiếu chủ Quỷ thị lúc trước, hắn cũng hiểu được sự đặc thù của loại tồn tại này.
Nhưng người ta khi ấy mới chỉ là Thiên Mệnh chi Tử cao cấp!
Thế mà hiện tại, lại có một Thiên Mệnh chi Nữ cấp sử thi chân chính đứng sừng sững ngay trước mặt hắn!
Điều khiến người ta khó tin hơn, là nàng trước kia chỉ là một tỳ nữ bình thường trong phủ hắn?!
Nữ tử này rốt cuộc có chỗ nào phi phàm mà lại có được thân phận nghịch thiên như vậy?
Nhớ lại năm xưa Tiểu Ngọc vừa vào phủ quản gia đã từng kiểm tra tư chất của nàng, kết luận vô cùng bình thường, cả đời này vốn không thể bước vào con đường tu hành.
Rốt cuộc nàng có điểm nào tương ứng với Thiên Mệnh chi Nữ cấp sử thi?
Chẳng lẽ là tuổi còn trẻ mà dung mạo nảy nở? Trong thân thể chứa lôi lực cực đại?
Chuyện này thì đúng là đặc điểm khác người!
Phát hiện Ninh Bắc đột nhiên chăm chú nhìn nàng, ánh mắt nóng rực, liên tục đánh giá từ trên xuống dưới, Tiểu Ngọc cảm thấy thân thể như bị nhìn thấu, trong lòng dâng lên cảm giác kỳ lạ, hô hấp cũng có phần dồn dập.
Ánh mắt của Thế tử điện hạ sao lại kỳ quái như vậy…
Phùng Viễn Sơn trông thấy tất cả, trong lòng bừng tỉnh.
Chả trách Ninh công tử lại ra tay trợ giúp, hóa ra là vì cô nương này đã sớm là người được định sẵn, là vật riêng không cho kẻ khác động vào!
Ý thức được điều đó, Phùng Viễn Sơn không khỏi rùng mình.
May mà hắn chưa từng làm bậy, nếu không có lẽ đã mất mạng từ lâu rồi!
“Ninh công tử, thương đoàn chúng ta sắp tiếp tục lên đường, tiện thể đưa Tiểu Ngọc cô nương đến Bàn Thạch thành. Không biết công tử có muốn đồng hành hay không?” Phùng Viễn Sơn là lão hồ ly, lập tức bày tỏ ý đồ rõ ràng.
Ninh Bắc liếc mắt nhìn hắn một cái đầy thâm ý. Khi còn đang phi hành trên không, hắn đã nghe rõ ràng đoạn đối thoại giữa lão háo sắc này và Tiểu Ngọc, biết rõ đối phương từng có tâm tư không sạch sẽ.
Tuy có ý đồ xấu, nhưng không hề cưỡng ép, cuối cùng còn dám quỳ gối cầu xin trước mặt tên cướp để bảo vệ nàng, chính điểm này khiến cái nhìn của Ninh Bắc về hắn thay đổi.
Nếu không, hắn đã sớm tiện tay xử lý luôn rồi!
“Chỉ là đoạn đường ngắn mà thôi, ta mang Tiểu Ngọc bay một lát là đến, các ngươi cứ tự lo việc mình đi.”
Vừa nói, Ninh Bắc vươn tay ta, trong ánh mắt kinh ngạc lẫn e thẹn của Tiểu Ngọc. Hắn siết chặt vòng eo mảnh mai của nàng, thân hình nhún một cái, trực tiếp bay vút lên trời!