Thông báo
Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.
“Ta đã giết người?”
Ngô Đào nhìn tàn chi huyết nhục trong hẻm nhỏ này, nửa thân trên của tán tu áo xám nằm ở cách đó không xa, chết không nhắm mắt, ánh mắt bên trong còn mang theo kinh ngạc, hoảng sợ, thần sắc mờ mịt.
Hết thảy đây là chấn động quá lớn với Ngô Đào, trong lúc nhất thời có chút sững sờ, đầu hắn mơ mơ màng màng, cũng không biết là chuyện gì xảy ra, nhặt lên Túi Linh thạch của mình, còn có một bao quần áo của đối phương, lại mơ hồ bắn ra hỏa cầu đốt cháy sạch sẽ hết thảy ở đây xong mới hoảng hốt chạy bừa rời đi.
Bước chân Ngô Đào rất nhanh, đi ở trên đường, trên đường gặp thoáng qua tiếng nói chuyệncủa người đi đường, hắn hoàn toàn không nghe thấy, tựa như toàn thế giới chỉ có một mình hắn.
Trong lúc vô tình, Ngô Đào về đến nhà, mở ra Trận pháp cách âm, lưng dán ở trên cửa phía sau, trên mặt vẫn còn mang theo nỗi khiếp sợ, giờ khắc này, hắn có thể nghe thấy trái tim của mình vẫn còn đập phanh phanh mãnh liệt .
Rất rõ ràng!
“Ta giết người!”
Hắn nhìn tay mình, kiếp trước và kiếp này, lần đầu giết người, trong lòng của hắn một loại cảm giác không thoải mái, nếu như có thể hắn cũng không muốn giết người, nhưng đối phương muốn cướp Linh thạch của hắn.
Ngô Đào đọc ở tiểu thuyết nào đó kiếp trước, sau khi những người xuyên việt kia giết người, chẳng những không có cảm giác tội lỗi hay cảm giác khó chịu, dường như cả người không việc gì.
Nhưng chính mình sau khi giết người, Ngô Đào phát hiện miêu tả trong tiểu thuyết cũng sai bét.
Cùng là nhân loại, lại thêm đạo đức quan và thế giới quan kiếp trước hun đúc, hắn không thể không có chút đồng tâm nào, không thể không có chút khó chịu nào, sinh ra tâm lý đau lòng khi đồng loại bị nạn cũng không kỳ quái.
Che lấy trái tim đang đập mạnh , qua rất lâu Ngô Đào mới tỉnh hồn lại, cảm giác khó chịu trong lòng đã giảm bớt rất nhiều, hắn đi tới trước bàn ngồi xuống, bản thân tỉnh táo nói:
“Xem ra ta còn chưa thích ứng với thế giới này, đây là một tu tiên giới, tiên môn trị, khôn sống mống chết, mạnh được yếu thua, ta hẳn cần mau chóng thích ứng.”
Bản thân tỉnh táo một phen, hắn lại suy nghĩ trong lòng, tất cả phát sinh vừa rồi quá nhanh quá đột ngột, hắn cơ hồ là không chút suy nghĩ đã ra tay trong nháy mắt rồi, sau đó liền kết thúc.
“Ta vẫn quá vọng động rồi, còn chưa rõ ràng thực lực đối phương đã ra tay, Linh thạch không còn có thể kiếm lại, tính mệnh không còn thì cái gì cũng không còn.”
“Nhưng nói trở lại, Long Thương Thối Thể Thuật tăng thêm Phong Lôi, quả nhiên là cường hãn, bằng vào tu vi Luyện Khí tầng hai của ta, liền giết được tán tu Luyện Khí tầng bốn kia.”
“Đối phương ngay cả cơ hội phản kháng cũng không có, có thể nói là miểu sát.”
“Cũng khó trách, thể tu danh xưng cận chiến vô địch. Kỳ thực tính ra, ta phản ứng cũng không kém, ứng đối cũng ổn thỏa, ở trước khi xuất thủ đã kích phát Pháp bào tăng tốc và Pháp bào Tiểu Linh Quang Tráo, Pháp bào tăng tốc tới gần đối phương, để thi triển Long Thương Thuật; Pháp bào Tiểu Linh Quang Tráo có thể ứng phó với công kích của đối phương.”
“Lần thứ nhất, không có chút kinh nghiệm thực chiến nào, có thể làm được tình trạng này, chứng minh ta có thiên phú đấu pháp.”
Trong lòng của hắn có chút kích động, lại có chút vui sướng, nhưng rất nhanh hiểu được mình ở trong bất giác càng hiện lên kiêu ngạo, lập tức để bản thân tỉnh táo lại:
“Không thể kiêu ngạo tự mãn, ta là một Luyện khí sư, không am hiểu đấu pháp, là người làm việc khiêm tốn.”
Sau đó, Ngô Đào nhăn đầu lông mày, có chút lo lắng nói:
“Tây ngoại thành là cấm tán tu đấu nhau, ta đã giết người, có thể bị đội tuần tra phát hiện hay không?”
Hắn nhớ tới mình ở trong mơ mơ màng màng hình như đã hủy thi diệt tích, tâm tình mới chậm rãi trầm tĩnh lại:
“Hẳn không có vấn đề a, trước tiên ở nhà đợi mấy ngày, chờ mọi chuyện và tâm tình qua đi mới ra ngoài, vừa vặn lợi dụng trong khoảng thời gian này đột phá Luyện Khí tầng ba.”
“Ân? Đan dược và Linh thạch của ta đâu?”
Ngô Đào cẩn thận hồi tưởng hiện trường tai nạn, hình như hắn cuối cùng đã nhặt lên túi Linh thạch của mình, tìm phút chốc trong phòng mới ở cạnh cửa tìm được túi Linh thạch, bên cạnh còn có một cái bao phục.
Lúc hắn trở về vì quá khẩn trương, tựa ở trên cửa, ném toàn bộ vật trong tay ở bên cạnh cũng không biết được.
Cầm lấy túi Linh thạch và bao phục, Ngô Đào ngồi xuống ghế, tán tu áo xám kia nói gã có Thần Hành Phù, mở túi quần áo ra, quả nhiên thấy bên trong có một tấm bùa chú.
Chính là Thần Hành Phù.
Lá bùa chế tác bằng da thú, phía trên dùng chu sa vẽ phù văn, một bút phác hoạ mà thành, cực kỳ có mỹ cảm, còn mang theo sắc thái thần bí, ở giữa có hai chữ phù văn ‘Thần Hành’.
Nhất giai lục cấp Thần Hành Phù, kích phát ra có thể trong nháy mắt vọt ra 10 dặm, nếu dùng để gấp rút lên đường thì tiến triển cực nhanh.
Không biết tốt hơn bao nhiêu lần so với Khinh Thân Phù.
Một tấm Thần Hành Phù này chính là thứ thiết yếu để chạy trốn truy sát, một tấm cần hơn 60 khối Linh thạch hạ phẩm, Nhất giai lục cấp nhìn đẳng cấp cảm thấy không đắt, nhưng nên biết được, bùa này phần lớn là dùng một lần.
“Nghe nói trong phù lục có phù bảo, cũng không phải là dùng một lần duy nhất, có thể sử dụng nhiều lần, đương nhiên cũng có số lần sử dụng. Tương đương với pháp khí đơn sơ, nhưng pháp khí và phù bảo, mỗi thứ mỗi vẻ.”
“Pháp khí chỉ cần không hư hao là có thể sử dụng không hạn chế, chỉ cần càng nhiều Linh khí; Mà phù bảo tuy có số lần sử dụng, nhưng kích phát cần Linh khí rất ít, lúc đấu pháp có thể tiết kiệm một chút Linh khí, nói không chừng chính là mấu chốt để thắng lợi.”
Cất kỹ Thần Hành Phù, Ngô Đào tiếp tục xem.
Bên trong cái bao phục này chỉ có bảy khối Linh thạch hạ phẩm, khó trách bí quá hoá liều đi ăn cướp Ngô Đào.
Có lẽ ở trong mắt tán tu áo xám cũng không phải là bí quá hoá liều, từ bên trong lời nói của gã đến xem, gã đã để mắt tới Ngô Đào mấy ngày, cả tuyến đường về nhà cũng mò được nhất thanh nhị sở, cũng biết thân phận của hắn.
Ở tu tiên giới này, tán tu Luyện khí sư nổi danh là gà con đấu pháp, bởi vì không có thời gian để học tập pháp thuật, chỉ lo nghiên cứu luyện khí.
Cũng do loại tư duy cố hữu này đã hại mệnh vị tán tu này.
“Như vậy xem ra, phương châm ta chế định phát triển là đúng, mặt ngoài ta là một Luyện khí sư không am hiểu đấu pháp, trên thực tế ta còn là một vị Pháp sư cận chiến, cũng chính là thể tu, thể tu cận thân vô địch.”
“tên tán tu áo xám kia trước khi chết, ta dường như thấy được trong mắt của gã có sự kinh ngạc."
Ngô Đào càng thêm kiên định phải ẩn núp tốt thân phận Pháp sư cận chiến.
Tán tu áo xám rất nghèo, trong bao quần áo ngoại trừ một chút tạp vật, cũng chỉ có một cái đinh.
Ngô Đào cầm ra cái đinh kia, luôn cảm thấy nhìn quen mắt, trong đầu linh quang lóe lên, bừng tỉnh đại ngộ:
“Đây không phải cái đinh đóng quan tài sao? Một cái đinh đóng quan tài cũng được trịnh trọng như vậy mang theo trong người? Chẳng lẽ có chỗ đặc thù gì?”
“Tính toán, trước tiên đột phá Luyện Khí tầng ba sau lại cẩn thận nghiên cứu.”
Ngô Đào lấy ra Ngưng Khí Đan, đi tới tu luyện thất, chuẩn bị tu luyện.
Điều chỉnh tốt tâm tính, Ngô Đào ngồi tĩnh tọa ở bên trên bồ đoàn, cũng khu trục một tia khó chịu cuối cùng sau khi giết người ra khỏi não hải, ngũ tâm triều thiên, một hạt Ngưng Khí Đan vào bụng, vận chuyển Tam Dương Công, bắt đầu luyện hóa Linh khí thuần túy ẩn chứa trong đan dược.
Ba ngày sau, Ngô Đào mở to mắt, hắn cảm giác Linh khí trong đan điền đã rất tràn đầy, chỉ cần thêm một chút nữa là có thể đột phá.
Lại nuốt một hạt Ngưng Khí Đan, bắt đầu luyện hóa.
Theo Tam Dương Công vận chuyển, một chút Linh khí từ trong đan dược xoay tròn tỏa ra, sau đó được hắn vận chuyển đến trong đan điền, Linh khí trong đan điền càng lúc càng thịnh, không bao lâu đã hoàn toàn đầy đủ.
“Phá!”
Thời gian từng giờ trôi qua, viên Ngưng Khí Đan này đã luyện hóa được một nửa, Ngô Đào cảm ứng đan điền, tự giác thời cơ đột phá đã đến, lúc này trong lòng mặc niệm một tiếng, toàn lực vận chuyển Tam Dương Công, Linh khí trong đan điền xông lên.
Linh khí trong đan điền chợt bắn ra, chỉ nghe đan điền oanh minh một tiếng, đột nhiên mở rộng, không gian đan điền biến lớn, Linh khí đột nhiên trầm xuống, cũng chỉ thoáng qua một lát hóa thành một cái đan điền.
Theo đột phá, Linh khí ổn định lại, Ngô Đào chỉ cảm thấy ngũ giác lục thức trở nên linh mẫn không ít, ngay cả thần niệm cũng tăng cường một lần.
“Cuối cùng đột phá Luyện Khí tầng ba!”
Ngô Đào vươn người đứng dậy, trên mặt có mừng rỡ không nói ra được.