Thông báo
Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.
Không đến một lát sau, một ngôi mộ liền được dựng lên.
Tiểu Phấn Bạch vừa định rời đi, trong phần mộ lập tức truyền ra âm thanh rầu rĩ: "Đất không đủ rắn chắc, giẫm hai chân lên, giẫm thật mạnh cho ta!"
Đều là một đám biến thái, ta phải rời đi nhanh lên!
Tiểu Phấn Bạch vươn ra bàn chân nhỏ giẫm lên mộ phần.
Nàng một giây cũng không muốn tiếp tục ở đây vì quá dọa người.
Không dễ dàng lấp đầy cái hố cuối cùng, nàng mệt mỏi mồ hôi đầm đìa, thở dốc hồng hộc.
Váy trên người nàng đều bị nước mưa làm ướt, lộ ra dáng người uyển chuyển lung linh mê người.
Bộp!!!
Đột nhiên có một bàn tay lạnh như băng từ phía sau đặt lên vai nàng, bên tai nàng vang lên âm thanh khàn khàn già nua, âm trầm khó nghe, trong tiếng khàn khàn còn mang theo một tia bén nhọn.
"Tiểu cô nương, đào cho ta nữa, đây là mộ của lão hủ..."
“…”
Tiểu Phấn Bạch quay đầu lại như máy móc, một khuôn mặt lão nhân tràn đầy nếp nhăn, trên mặt mọc đầy thi ban gần ngay trước mắt nàng.
Một đôi con ngươi đen như mực đang gắt gao nhìn chằm chằm nàng.
“A a a a!!!”
Tiểu Phấn Bạch hét thảm một tiếng, bỏ chạy như điên.
Cổ Linh tiên tử cũng là khuôn mặt xinh đẹp một mảnh trắng như tuyết, nhìn thấy lão đầu này nàng thật sự bị dọa, nơi nào còn nhớ rõ theo dõi Thái Huyền đệ tử, cùng hai tiểu muội điên cuồng chạy trốn trong đêm mưa.
Chỉ vài hơi thở ba nàng liền biến mất trong mưa to mênh mông, chỉ để lại một thi thể khô cằn đứng trong quần thể mộ phần không nhúc nhích.
“Lão hủ đã nằm đây mấy trăm năm, vừa đi ra ngoài tản bộ thì nhà ta đã bị ngươi chiếm! Tiểu tử, ngươi còn có công đức hay không?” Thi Ban lão nhân vươn ra bàn tay khô khốc lạnh như băng, vỗ mạnh vào một cái mộ phần, nói.
“Lão già, ta chỉ mượn mộ phần của ngươi dùng một chút, lát nữa ta sẽ trả lại cho ngươi, ngươi tìm chỗ khác ngủ đi!” Bên trong truyền ra âm thanh của Vương Chân.
"Ngươi có thể hưởng ứng lão hủ làm cho lão hủ rất cao hứng! Nhưng ngữ khí ngươi nói chuyện để cho lão hủ rất không thích!" Thi Ban lão nhân khàn khan nói, hai tay cắm mạnh vào mộ phần bắt đầu đào bới. “Lão hủ đã lớn tuổi rồi nên đã quen giường cũ, đi chỗ khác ngủ không được!”
Vương Chân cũng nổi giận, từ trong mộ phần truyền ra âm thanh rống giận: "Lão già này, ngươi có đầu óc không hả? Ngươi đến chỗ khác không được à?"
Thi Ban lão nhân dừng lại, cả người run rẩy, tựa hồ bị tức giận.
“Ta chửi tổ tông nhà ngươi! Ngươi chiếm mộ phần của lão hủ mà ngươi còn nói lý sao?”
"Ngươi có biết mộ phần của nghĩa trang này đắt bao nhiêu không? Lão hủ phấn đấu hơn một trăm năm mới mua được một cái phong thủy bảo địa đó!"
“Đã quá kỳ hạn trả tiền, lão hủ phải trả nợ hai trăm năm!”
Trên người thi ban lão nhân hiện lên hắc khí cuồn cuộn, điên cuồng đào bới.
“Cùng lắm thì trả tiền thuê nhà không được sao?”
Mấy ngôi mộ bên cạnh cũng truyền ra âm thanh, trong đó chỉ có Thái Huyền thánh tử là hòa âm hòa khí.
"Đúng đúng đúng, lão đại gia à, nhìn ngươi lẻ loi hiu quạnh khẳng định là rất tịch mịch, hay là ta tán gẫu với ngươi nhé? Tán gẫu được mấy đồng tiền vậy?” Phong Kỳ đang treo cổ lên cây, lắc lư vài cái như cá chết, đưa khuôn mặt tím bầm hướng về thi ban lão nhân hỏi thăm.
“Ta hát cho ngươi nghe cũng được!” Trong một mộ phần khác truyền ra âm thanh, là tiểu nha đầu Tô Diệu Âm xinh đẹp kia.
“Không có khả năng! Tuyệt đối không có khả năng!”
"Đây chính là giường mà ta đã nằm mấy chục năm, được ta coi như trân bảo, một chút đất cũng không nỡ cọ đi! Các ngươi phải thêm tiền cho ta!" Thi Ban lão nhân nhất thời bất động, trầm mặc một lát, rầu rĩ nói.
“Thêm bao nhiêu?” Trong mộ phần truyền ra tiếng nói của Vương Chân.
Hắn thân là đệ tử chính trực, chiếm nhà người khác đích xác có chút không chính trực.
"Một trăm khối âm tính thần nguyên! Thi ban lão nhân khô cằn nói.
“Vãi! Một trăm khối, còn là âm tính thần nguyên! Sao ngươi không đi cướp luôn đi!” Vương Lập đang treo cổ trên một gốc cây cổ thụ khác, trừng mắt cá chết hô to.
Tiền tệ của thế giới này là nguyên thạch, hơn nữa còn là thần nguyên.
Thần Nguyên chính là vật tư mà ngay cả thánh nhân đều khan hiếm, có tác dụng tu luyện rất lớn.
Nguyên Thạch tại Thánh Địa Thái Huyền ngược lại không thiếu, nhưng thần nguyên thì lại khan hiếm.
Một trăm khối thần nguyên tương đương với toàn bộ gia sản của đại năng Hợp Cảnh, bọn hắn chỉ là đệ tử thì nơi nào sẽ có?
“Đúng vậy, lão hủ ta chính là ăn cướp!” Thi Ban lão nhân đột nhiên đứng lên, khuôn mặt tràn đầy thi ban lộ ra vẻ dữ tợn, nói.
Hắn móc ra một thanh hắc sắc đại khảm đao quát to: "Nhanh lấy ra!”
“Lão già này không hổ là tu sĩ Ma Đạo, chết rồi biến thành âm thi mà còn muốn đi ăn cướp!”
“Hắn nhất định là lúc cướp bóc đã bị huynh đệ Chính Đạo giết chết!”
Mấy ngôi mộ bên cạnh truyền ra âm thanh.
Đúng lúc này, từ sâu trong mộ địa bay tới mấy hồn ma tràn đầy âm khí.
“Này này này, lão Lý, đừng xúc động mà, những người này là Thái Huyền đệ tử, ngươi không nên chọc vào!”
“Đúng đúng đúng, ngươi quên đi, ráng nhịn bọn hắn vài ngày a!”
“Hay là ngươi tới nhà ta đi, hai chúng ta ngủ cùng nhau, giường nhà ta vừa lớn lại vừa mềm!”