Không Trừu Tượng Không Tu Tiên

Chương 120. Đao Cùn Chém Kẻ Thù, Vậy Mới Đủ Sảng Khoái!

Thông báo

Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.

“Ồ? Tử Tô ca ca thật dũng mãnh! Thật sự là khiến ta thấy mà thương xót ~” Tử Yên thấy Tử Tô cầm đoản kiếm cũng không hề sợ hãi, ngược lại càng cảm thấy thú vị hơn.

Nàng cảm giác Tử Tô là một con chim non tràn đầy dã tính.

“Ta biết vì sao ngày đó ta lại ngăn cản Đại sư huynh rồi!” Tử Tô cầm kiếm chém về phía Tử Yên: “Bởi vì ta muốn tự tay giết ngươi!”

“Hử?” Tử Yên khẽ cười một tiếng, nhoáng một cái, giống như tinh linh dưới ánh trăng, sau đó hai tay vươn ra như vòi bạch tuộc, ôm lấy Tử Tô, khiến Tử Tô không thể động đậy.

Dù sao nàng cũng là tu sĩ Long Hổ kỳ, từ tố chất thân thể mà nói cũng đã dư sức nghiền ép Tử Tô.

Tử Tô bị nàng ôm lấy, hai cánh tay không thể động đậy nổi.

“Thân thể Tô sư huynh, so với tưởng tượng...” Nàng ôm Tử Tô, đang muốn nói một câu đùa giỡn.

Bỗng nhiên nàng cảm thấy ngực hơi lạnh.

Đó là một chiếc xương khuỷu tay!

Nhô ra từ sau khuỷu tay Tử Tô, vừa hay cắm vào ngực Tử Yên.

Lưu lạc khắp Tu Tiên giới nhiều năm, Tử Tô không chết bất đắc kỳ tử ở một xó xỉnh nào đó tất nhiên cũng có chút bản lĩnh bảo mệnh.

Đoản kiếm chỉ là ngụy trang, xương khuỷu tay mới là sát chiêu của gã.

“Tử Yên! Ta thích ngươi như vậy...” Tử Tô tự nói, gã cảm thấy sức ôm của Tử Yên không còn mạnh như cũ, xương khuỷu tay lại đè xuống, muốn đâm thủng ngực Tử Yên!

Chiêu này tuy không quá vẻ vang nhưng đã cứu mạng gã rất nhiều lần. Hiện tại lại sắp cứu gã một mạng.

Tiếc rằng gã đang đối mặt với tu sĩ Long Hổ kỳ.

Cho dù là tu sĩ có tu vi kém nhất trong Long Hổ kỳ cũng không phải người gã có thể đo lường.

Thân ảnh Tử Yên giống như quỷ mị, lập tức lui về phía sau, trước ngực nàng bị xương khuỷu tay đâm thủng một lỗ, đối với người bình thường đây là vết thương trí mạng, nhưng với tu sĩ Long Hổ kỳ thì đây chỉ là vết thương ngoài da mà thôi.

“Tử Tô sư huynh, ngươi không đáng yêu gì cả!” Tử Yên thẹn quá hoá giận, đầu nàng chỉ nghĩ đến chuyện vui sướng cùng Tử Tô, không ngờ lại lật thuyền trong mương.

“Hi vọng sau khi đánh gãy tay chân của ngươi, ngươi vẫn còn sức sống như vậy. Cũng đúng, nam nhân ấy mà, chỉ cần chân ở giữa có thể cử động là tốt rồi!” Tử Yên nói một câu cực kỳ âm ngoan.

Nàng lấy tay lau một cái, dường như có đan dược bôi lên vết thương trước ngực, miệng vết thương không chảy máu nữa.

Sau đó bốn cây phi châm dài một tấc trống rỗng xuất hiện, bay về phía Tử Tô, tập trung vào tứ chi của Tử Tô.

Tử Tô nhìn thấy phi châm bay tới, gã không trốn tránh mà lại xông về phía trước, gã và Tử Yên chỉ cách nhau hai ba bước, gã muốn cho Tử Yên thêm một kiếm.

Gã chỉ có thể tiến lên, dùng mạng đổi mạng, nếu không hôm nay gã chắc chắn không còn cơ hội nào nữa!

Ngay tại thời điểm phi châm bay tới gần gã, một luồng kiếm quang màu trắng trống rỗng xuất hiện, xoắn đứt phi châm.

“Không được làm tổn thương sư đệ ta!” Tử Thử hiện hình, nói.

“Hả?” Tử Yên nhìn thấy Tử Thử giải trừ Ẩn Thân Thuật, trong lòng cả kinh.

Nàng nhận ra Tử Thử, thật sự là vì Tử Thử tuấn dật phi phàm, trên lông mày có nốt ruồi, tu vi lại cao thâm, khiến nàng có ấn tượng rất sâu.

“Là sư huynh Tử Thử sao! Tiểu muội bái kiến sư huynh!” Tử Yên mở miệng nói. Trong tay nàng đột nhiên xuất hiện một mảnh lụa trắng che người, nhưng không chỉ không che khuất hình dáng của nàng mà ngược lại còn như ẩn như hiện, càng thêm tình thú.

“Ngươi có ý đồ bất chính với Tử Tô sư đệ, cầu hoan không thành ngược lại còn định dùng sức mạnh, giờ lại dám hạ sát thủ! Dựa theo môn quy Giáp Sửu mới nhất, ta sẽ phản kích ngươi, ngươi có phục không?” Tử Thử cầm hàn quang trường kiếm trong tay, lớn tiếng quát Tử Yên.

Gã đã động sát tâm, vậy nên muốn làm việc theo môn quy.

“Hiểu lầm, đều là hiểu lầm thôi, tiểu muội và Tử Tô sư huynh đang đùa giỡn thôi!” Trên trán Tử Yên toát mồ hôi lạnh, Tử Thử là một trong số ít tu sĩ đời chữ Tử có thể từ Kiến Chân trùng kích tới Nguyên Thần.

Giết nàng chỉ giống như giết một con gà.

“Ta đã để Kính Tôn ký lục lại lời nói và hành động của hai người các ngươi, nếu đây là di ngôn của ngươi thì đi thôi!” Nói xong Tử Thử nâng kiếm lên.

Thanh Hoa Kính là pháp bảo hộ phái của Thanh Hoa Phái, tuy khả năng sát phạt yếu nhưng các công năng khác lại khá mạnh.

Trong đó có công năng được tu sĩ Thanh Hoa Phái xưng là “thị gian”, đó là ghi hình lại chuyện đã xảy ra trong đoạn thời gian tại một khu vực nào đó, dùng để làm chứng cứ khi cãi vã.

“Khoan đã...” Tử Tô bỗng lên tiếng, ngăn cản Tử Thử: “Đừng giết nàng.”

“Sư đệ, sao ngươi vẫn còn hồ đồ như vậy!” Tử Thử cho rằng Tử Tô vẫn còn chút thương xót với Tử Yên.

“Không! Chuyện hôm nay nếu đã được Kính Tôn ghi lại, ngày khác ta nhất định sẽ phát động tử đấu với ngươi!” Tử Tô cầm đoản kiếm trong tay, khập khiễng đi lên trước hai bước, đối mặt với Tử Yên, gã lạnh lùng nói:

“Ta muốn tự tay giết ngươi! Đến lúc đó hi vọng ngươi đừng trốn tránh!”

Lời Tử Yên nói với gã vừa rồi, giờ gã trả lại cho Tử Yên.

Đao cùn chém kẻ thù, vậy mới đủ sảng khoái.

Chỉ có tự tay giết chết Tử Yên gã mới có thể kết thúc gút mắc giữa hai người.

Để người khác giết nàng thì còn ý nghĩa gì nữa!

“Ngươi... Cũng xứng giết ta?” Tử Yên cười lạnh một tiếng, nàng không ngờ Tử Tô lại ngây thơ như vậy!

Nàng chính là tu sĩ Long Hổ kỳ.

“Chờ ngươi đến Long Hổ kỳ rồi nói sau!” Tử Yên thật sự có chút coi thường gã thọt này.

Nàng đã từng gặp rất nhiều nam nhân ngoài miệng đao to búa lớn, cuối cùng tu vi còn không bằng nàng.

“Nếu sư huynh Tử Thử không động thủ, tiểu muội xin đi trước.” Tử Yên nhìn chằm chằm Tử Thử, toàn thân Tử Thử tỏa ra sát ý, khiến nàng cảm thấy như đang ở trong hầm băng.

Tử Thử nhìn Tử Tô, gã đọc được cố chấp, đọc được sát ý trong mắt Tử Tô.

Vì vậy Tử Thử nói: “Ngươi đi đi!”

Tử Yên nghe Tử Thử nói xong, lập tức mang theo pháp khí như đám mây ngũ sắc nhanh chóng đào tẩu. Tử Thử thật sự mang đến áp lực cực lớn cho nàng.

“Sư đệ, chúng ta về đi!” Tử Thử nói: “Có sư huynh chỉ đạo, chuyện ngươi vượt qua nữ nhân kia chỉ là sớm hay muộn thôi.”

“Đa tạ sư huynh!” Tử Tô hành lễ với Tử Thử.