Thông báo
Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.
Bây giờ mới là mùa Xuân, không quá nóng, nhưng hắn cảm giác tên béo này cũng không giống đang căng thẳng hay chột dạ.
Tên béo phe phẩy quạt, nói: “Nóng! Đương nhiên là nóng! Chỗ các ngươi nóng hơn chỗ ta nhiều.”
Gã nhìn thấy Hứa Thuận đặt tay trên thân kiếm, mặt không đổi sắc, nói: “Ta sợ ngươi thật đấy!”
Gã lấy ra một cái lọ gốm từ trong ngực, đổ ra một viên đan dược giống như trân châu, to cỡ hạt đậu nành.
Hứa Thuận nhận ra viên đan dược này là Tĩnh Tâm Đan.
“Chính là cái này! Thần Tiên Đan của Hoàng Đan Hội các ngươi!” Tên béo thấy vẻ mặt Hứa Thuận hơi động, bèn vỗ tay ra hiệu. Người áo đen đứng phía sau gã lấy một cái hộp gỗ từ pháp khí giới tử ra, đặt lên bàn.
“Tiền ở trong này, hàng đâu?” Tên béo lớn tiếng nói: “Một tay giao tiền, một tay giao hàng.”
Trong lòng Hứa Thuận khẽ động, biết tên béo này nhận nhầm người, tưởng mình là người bán Tĩnh Tâm Đan của Hoàng Đan Hội.
Cũng được, hắn đang có rất nhiều Tĩnh Tâm Đan cần xử lý.
“Hàng ở đây, ngươi có đủ tiền không?” Hứa Thuận căn cứ theo nguyên tắc ai mua cũng là mua, nói.
Hắn lấy ra bình ngọc từ trong pháp khí giới tử, đổ vào trong tay, đúng là từng viên Tĩnh Tâm Đan giống như trân châu.
Mắt tên béo trừng lớn, từ màu sắc có thể thấy không kém gì hàng hóa gã cần, thậm chí màu sắc còn tinh thuần hơn một chút.
“Ngươi muốn bao nhiêu?” Hứa Thuận nói.
“Ngươi có bao nhiêu?” Tên béo hỏi.
“Hàng của ta rất nhiều!”
“Tiền của ta cũng rất nhiều!”
Tên béo nói xong, mở hộp gỗ ra, bên trong là quang mang đủ mọi màu sắc, đó là một hộp Ngũ Thải Thần Sa, là tài liệu cao cấp để luyện khí.
Hứa Thuận đánh giá chỗ này trị giá khoảng một hai nghìn Thanh Ngân.
“Lấy túi tới đây!” Hứa Thuận nói.
Một người áo đen khác lấy ra một cái túi dài hơn một thước, trong sự kinh ngạc của mập mạp, gã thấy Thần Tiên Đan không ngừng đổ ra từ bình ngọc của Hứa Thuận.
“Đủ chưa?” Hứa Thuận nhìn thấy túi vải đã đầy, nói.
Trời mới biết lúc trước hắn vì tập luyện đan mà luyện ra bao nhiêu Tĩnh Tâm Đan.
Đó nào phải là Tĩnh Tâm Đan, đó là Thanh Ngân!
Đó là tiền!
“Đủ! Đủ! Đủ!” Mắt tên béo sáng lên, cầm một viên Thần Tiên Đan lên nhìn, nói xong còn định ném vào miệng!
Nhiều Thần Tiên Đan như vậy, mang về bán lại nhất định kiếm bộn!
Hứa Thuận tay mắt lanh lẹ giật lại, ném vào trong túi, hỏi: “Ngươi làm gì đấy?”
Tên béo nói một cách đương nhiên: “Ta muốn kiểm hàng!”
“Buồn cười, thứ này còn phải kiểm hàng? Ngươi đừng có giở trò!” Hứa Thuận cười mỉa.
Tĩnh Tâm Đan cũng không phải thứ gì lạ, mẹ nó còn phải kiểm hàng nữa à!
Tĩnh Tâm Đan là một trong mấy loại đan dược cơ bản của Tu Tiên giới, trước giờ chưa từng nghe nói tới chuyện còn phải kiểm hàng thế này!
“Hả?” Tên béo cẩn thận đánh giá Hứa Thuận, nói: “Làm gì cũng có luật lệ, kiểm hàng không phải chuyện rất bình thường sao?”
“Ngươi có hiểu luyện đan không vậy!” Hứa Thuận cầm một viên Tĩnh Tâm Đan lên, nói: “Nhìn màu sắc này, nhìn xem độ mượt mà này, nhìn là biết không có vấn đề rồi.”
“Còn muốn nếm thử nghiệm hàng?” Hứa Thuận lấy bình ngọc ra, chuẩn bị cất Tĩnh Tâm Đan đi.
Hắn cảm giác tên béo này là người thường.
Tu sĩ tầm thường đều là từ thủ pháp luyện đan, khí vị đan dược, hỏa hậu đan dược để phân tích và phán đoán dược tính của đan dược, làm gì có ai lại đi nếm thử như thế?
Lỡ như tên béo ăn xong nằm vật ra đất, lúc đó Hứa Thuận biết tìm ai để nói lý?
“Không mua thì thôi!” Hứa Thuận nói.
“Chờ... một chút!” Tên béo ngăn cản động tác của Hứa Thuận, trong mắt gã, thứ kia nào phải Thần Tiên Đan, đó là tiền!
Gã từ Đông Hương xa xôi tới đây không phải vì nhập hàng sao?
Ở nơi thâm sơn cùng cốc như Đông Hương, ngoại trừ trên trời rơi xuống một ít Ngũ Thải Thần Sa thì chẳng có thứ gì đáng giá nữa!
Người Hoàng Đan Hội trước mắt tự tin như thế, chắc hẳn không thành vấn đề.
Ở thương trường nói chuyện làm ăn, gã và Hoàng Đan Hội cũng không phải mới làm ăn với nhau một hai lần. Chỉ là mấy lần mua bán trước đều không lớn bằng lần này.
“Được! Ta mua!” Tên béo ra quyết định rất nhanh.
Một tay giao túi, một tay giao hộp gỗ, vô cùng thuận lợi.
Sau khi lấy được hộp gỗ, thấy còn nặng hơn so với tưởng tượng, Hứa Thuận biết trong này có rất nhiều Ngũ Thải Thần Sa.
“Được! Sảng khoái!” Tên béo nhìn túi Thần Tiên Đan đầy ắp, vô cùng vui vẻ. Sau đó lại lấy ra một chiếc hồng bao, nhét cho Hứa Thuận: “Soái ca, đây là tiền boa [1] của ngươi!”
[1] : nguyên văn返水 – phản thủy hay còn gọi là cashback, tiền boa, tiền hoàn lại hoặc hoa hồng chiết khấu từ đơn hàng)
Gã hiểu phải có qua có lại!
Vẻ mặt Hứa Thuận cầm hồng bao trông rất quái lạ, không ngờ tới thế giới này hắn còn có thể thu được phản thủy.
Phản thủy chính là điểm phản hồi, là tiền hoa hồng.
“Cũng không cần khách khí như vậy, hữu duyên gặp lại!” Hứa Thuận nhét hồng bao và hộp gỗ vào nhẫn thanh đồng, nói.
“Trai đẹp đi thong thả!” Tên béo vung quạt nhìn Hứa Thuận ra khỏi tiểu viện, ra khỏi cửa gỗ, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm!
“Ha ha ha ~” Gã bốc một nắm Thần Tiên Đan trong túi vải, nhìn Thần Tiên Đan rơi vào trong túi vải như trân châu, nhịn không được cất tiếng cười to.
Vậy mà lần này người Hoàng Đan Hội kia lại bán cho gã nhiều Thần Tiên Đan như vậy!
Mỗi một viên lớn nhỏ đều gấp mấy lần bình thường!
Thần Tiên Đan cũng có phân chia lớn nhỏ, hàng gã cầm ra vừa rồi chính là loại lớn nhất, không ngờ đan dược của người Hoàng Đan Hội còn lớn hơn!
Lần này gã kiếm bộn rồi!
“Đại Tử, chuyến hàng này nhiều như vậy, liệu có vấn đề gì không?” Một trong hai gã tay sai phía sau tên béo, kẻ nhìn có chút khôn khéo cau mày nói.
“A Nghiệp, lòng phòng bị của ngươi quá nặng.” Tên béo được gọi là Đại Tử quay đầu dạy dỗ tiểu đệ của mình: “Trong thương trường, Hoàng Đan Hội đã mua bán thứ này mười mấy năm, chúng ta cũng không phải lần đầu buôn bán với bọn họ.”
“Sao bọn họ có thể không bận tâm tới danh dự, cố ý bán hàng giả cho chúng ta được?”
“Ngươi nghĩ nhiều rồi.”
Người được gọi là A Nghiệp nói: “Nhưng ta vẫn cảm thấy không đúng lắm. Cứ có cảm giác người vừa rồi là lạ. Y phục của hắn và Hoàng Đan Hội không khác lắm nhưng trông đơn giản hơn Hoàng Đan Hội rất nhiều.”