Thông báo

Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.

Giả Đại Tử cười nói: “Hiểu, hiểu, ta hiểu.”

“Giả huynh đệ cần phải chú ý, chúng ta là bảy.” Phong chủ quản cười tủm tỉm.

“Hả?” Giả Đại Tử ngớ người.

Bảy phần tiền hàng bị coi như tiền hoa hồng, vậy gã mẹ nó còn kiếm tiền gì nữa?

“Ta đã tính rồi, hắc sa từ chỗ động không đáy của ngươi chính là mua bán không vốn, chỉ cần đào lên là được.” Phong chủ quản nói tiếp: “Ngươi vận chuyển tới đây, với giá mua của Hoàng Đan Hội chúng ta, có thể nói là món lãi kếch xù đấy!”

“Lợi nhuận kếch xù như vậy ngươi cũng nuốt không được! Ngươi lấy ba phần cũng đã có lãi rồi!”

Trên trán Giả Đại Tử túa đầy mồ hôi lạnh.

Làm gì có chuyện dễ dàng như Phong chủ quản nói! Hắc sa nằm ở giữa động không đáy, không thấy ánh mặt trời, hắc phong vờn quanh, chỉ riêng việc đào lên, thu thập, vận chuyển đã có nguy hiểm rất lớn!

Bình thường đều không có ai chịu làm, chỉ khi nào đưa ra giá cao mới có người mạo hiểm tính mạng đi đào.

Huống chi vận chuyển ra ngoài vạn dặm, trên đường cũng có nguy hiểm!

Trong bảy phần gã có thể kiếm được hai đến ba phần.

Ba phần thì gã lỗ vốn.

“Chuyện này... lấy được hắc sa cũng mất nhiều phí tổn, Phong chủ quản có thể châm chước một chút không. Ba phần thì ta lỗ vốn quá!” Giả Đại Tử lấy hết dũng khí nói.

Đứng trước tiền, gã nhất định phải có dũng khí!

Bằng không chính là thua lỗ.

Phong chủ quản vẫn cười tủm tỉm: “Haizz ~ phí tổn là thứ có thể khống chế, phải xem thủ đoạn của Giả huynh đệ thế nào.”

Thủ đoạn gì chứ?

Đơn giản là dùng bạo lực cưỡng chế thôi!

Giả Đại Tử thầm suy tính, cảm thấy Phong chủ quản trước mắt quả thực chính là kẻ miệng nam mô bụng một bồ dao găm.

Trong lòng chỉ có một màu đen sì!

Gã lại nghe thấy Phong chủ quản nói tiếp: “Hơn nữa không phải Giả huynh đệ còn có thể dùng giá hữu nghị để mua Thần Tiên Đan từ đan hội sao?”

“Lợi nhuận của Thần Tiên Đan thế nào cả ngươi và ta đều biết rõ, đó cũng là món lãi kếch sù. Hai đầu mua bán, một đầu thiệt, một đầu kiếm, có gì mà không thể làm?”

“...” Giả Đại Tử trầm mặc.

Thì ra Phong chủ quản để mắt tới lợi nhuận bán Thần Tiên Đan của gã!

Trong lòng gã thầm tính toán một phen, gã ôm đùi Hoàng Đan Hội như vậy cũng không kiếm được mấy đồng so với lúc trước!

Tới ngày lễ lạt gã còn phải hiếu kính một phen, chuẩn bị đầy đủ một phen, chưa biết chừng còn phải bù thêm tiền đấy!

“Chuyện này...” Mồ hôi trên trán Giả Đại Tử càng túa ra nhiều hơn.

Gã xoắn xuýt một lúc mới nói: “Chuyện này để ta về suy nghĩ kỹ hơn!”

Phong chủ quản nghe thế, trên mặt vẫn giữ nụ cười tủm tỉm như cũ nhưng mà giọng điệu lại lạnh hẳn đi.

Gã nói: “Giả huynh đệ, ngươi còn do dự cái gì? Đan Chủ cũng đã thừa nhận ngươi là bằng hữu, ngươi chẳng lẽ không định nể mặt bằng hữu à?”

“Trở thành bằng hữu của Hoàng Đan Hội, về sau gặp phải rắc rối gì Hoàng Đan Hội đều sẽ giúp ngươi giải quyết.”

“Hơn nữa có rất nhiều người muốn làm mua bán như vậy. Đến lúc đó, nếu ngươi không phải bằng hữu của đan hội, e rằng muốn mua Thần Tiên Đan của đan hội cũng có chút khó khăn đấy!”

Một tràng đe dọa dụ dỗ đánh thẳng vào lòng Giả Đại Tử.

Hoàng Đan Hội không thể đắc tội, nhưng gã bị Hoàng Đan Hội nắm thóp như vậy chẳng phải là quỳ kiếm tiền mà còn phải cảm ơn Hoàng Đan Hội à!

Mẹ nó chứ...

Phong chủ quản thấy Giả Đại Tử không đáp lời, bèn nói tiếp: “Ngươi đã gặp qua Hội Chủ, gặp qua Đan Chủ, cũng gặp qua chủ quản là ta đây. Giả huynh đệ, ngươi có thể không nể mặt ta nhưng cũng phải nể mặt Đan Chủ, Hội Chủ chứ.”

Không nể mặt thì không còn gì để bàn nữa.

Trên thế gian này có một loại người, mở miệng gọi ngươi một tiếng huynh đệ nhưng lại cực kỳ tàn nhẫn nhất với ngươi.

Người đứng đắn ai cứ mở miệng là gọi đối phương một tiếng huynh đệ thế chứ!

“Sao có thể?” Giả Đại Tử lau mồ hôi trên trán, gã nghe ra ý uy hiếp của Phong chủ quản, bèn nói: “Ta vô cùng nguyện ý.”

“Haizz! Vậy là được rồi!” Phong chủ quản vỗ đùi, cười nói: “Giả huynh đệ đúng là kẻ hiểu chuyện! Để ta nói qua với Giả huynh đệ về bữa tiệc tối nay!”

Chờ sau khi Giả Đại Tử nghe xong quy củ của bữa tiệc tối, sau đó rời khỏi tòa phủ đệ này, ngửi được mùi hương ngọt ngào trong không khí, lúc này gã mới cảm thấy...

Đen, Hoàng Đan Hội thật sự là mẹ nó quá đen!

Cũng thật con mẹ nó không phải người!

Bóc lột tận xương cũng chỉ tới vậy mà thôi!

Sau đó gã lại nhìn thấy Hứa Thuận và hai tên tay sai của mình cách đó không xa.

A, đúng rồi! Tên này mẹ nó cũng không phải là người!

Hứa Thuận trong mắt Giả Đại Tử cũng không phải người.

Mình bị hắn lừa, mình lại phải giúp hắn che giấu bộ mặt thật, đã không biết ơn còn chưa tính, đã vậy còn uy hiếp mình phải mang hắn ra khỏi thành.

Ai biết ra ngoài rồi còn có thể trở về nữa không?

“Sao thế? Không phải đại lão muốn ra ngoài sao?” Giả Đại Tử sán lại gần, nhìn sắc mặt Hứa Thuận đen thui, hỏi.

“Cửa thành đóng rồi.” Hứa Thuận rầu rĩ nói.

Đan khí màu trắng trong không khí không ảnh hưởng nhiều tới tu sĩ sau Trúc Cơ như hắn.

Người chịu ảnh hưởng lớn nhất là người bình thường.

Hắn chuẩn bị tới nơi toát ra đan khí xem thử, không ngờ lại đụng phải Giả Đại Tử.

Chẳng lẽ hắn và Giả Đại Tử có ràng buộc kỳ lạ gì đó sao?

Thật ra toàn bộ Hoàng Đan Hội đều lấy đan lô làm trung tâm, bên cạnh đan lô là phủ đệ của Hội Chủ, sau đó là phủ đệ của bốn vị Đan Chủ.

Bởi vậy hắn mới có thể gặp được Giả Đại Tử.

Giả Đại Tử nói: “Vậy ngài...”

“Nơi này không phải chỗ nói chuyện!” Hứa Thuận dẫn theo Giả Đại Tử tới một nơi vắng vẻ.

Hắn nhìn Giả Đại Tử, nói: “Thôi vậy, kế hoạch có biến, tạm thời không cần đến các ngươi.”

“Hả?” Đầu tiên Giả Đại Tử rất vui vẻ, sau đó lại thầm giật mình.

Không dùng đến chúng ta là có ý gì.

Chẳng lẽ...

“Chúng ta tách ra, các ngươi tự giữ miệng của mình cho tốt!” Hứa Thuận nhìn chằm chằm ba người bọn họ, rồi lại nói với Giả Đại Tử: “Ta nhớ rõ khí tức của ngươi, có thể nghìn dặm truy tung ngươi.”

“Vừa rồi ta cũng tìm được ngươi như vậy!”

Thật ra Hứa Thuận cũng không có bản lĩnh như vậy, vừa rồi chỉ là trùng hợp thôi.