Thông báo

Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.

“Hai mươi năm sau...” Tưởng Vô Quả bị bánh nướng Trương Vô Quả vẽ ra làm động lòng, nói: “Được! Chúng ta sẽ bắt đầu từ đội thuyền, tranh thủ gây dựng đội thuyền lớn nhất Tu Tiên giới!”

Ông ta tiếp tục nói với hùng tâm tráng chí: “Từ cực Bắc cực hàn Hà Mạc Băng, đến cực Nam cực nóng các đảo Sa Nam, nhất định đều có đội thuyền của chúng ta!”

“Đúng vậy! Chí hướng của Tưởng huynh tuyệt lắm!” Trương Ô Quy quay đầu lại, nhìn thấy huyết quang bay lên từ Hoàng Đan Hội, nói: “Chắc hẳn người có lai lịch thần bí kia cũng đã chết rồi!”

“Không phải Đan Tiên thì cũng là kẻ thần bí khó lường! Đều là chuyện tu sĩ bình thường như chúng ta có thể tham dự!” Tưởng Vô Quả không hề quay đầu lại, nói.

Người hẳn phải chết trong miệng Trương Ô Quy lại chưa chết.

Không chỉ không chết, ngược lại còn khiến Đan Tiên phải quỳ xuống đất xin tha.

Bởi vì Hứa Thuận còn có tia kiếm khí thứ hai!

Lúc trước Lam đạo nhân có nói, hắc ngọc tiểu kiếm chỉ có một tia kiếm khí, dặn Hứa Thuận sử dụng cẩn thận.

Hứa Thuận phải dùng tới đạo kiếm khí này, chứng tỏ hắn đã đến thời khắc vô cùng nguy cấp.

Như vậy thêm vào một tia kiếm khí có phải sẽ ổn thỏa hơn nhiều không?

Rõ ràng có hai tia kiếm khí lại nói thành chỉ có một tia kiếm khí, đó chính là khổ tâm của Lam đạo nhân.

Gừng vẫn là càng già càng cay!

Một chiêu này đã khiến Đan Tiên phải xin tha, ông ta nhìn hổ đen tràn ngập sát cơ như ẩn như hiện bên cạnh Hứa Thuận, buồn bã nói: “Làm ơn đi! Có lầm hay không! Sao ngươi vẫn còn chứ!”

Hứa Thuận đương nhiên biết Đan Tiên không chết.

Bởi vì tu vi của hắn không hề tăng lên.

Giết người cũng có thể gia tăng tu vi, chẳng lẽ tru tiên không tăng tu vi sao?

Cũng không thể có chuyện Tiên Nhân không phải là người chứ?

Hứa Thuận vừa rồi vẫn luôn chờ, chờ Đan Tiên chết đi.

Lúc hắn sử dụng hắc ngọc tiểu kiếm mới biết bên trong tiểu kiếm còn có tia kiếm khí thứ hai.

Tia kiếm khí thứ hai thoáng cái cho hắn sức mạnh vô biên.

Lam đạo nhân thật sự rất đáng tin!

“Giết!” Hứa Thuận nhìn Đan Tiên xin tha, hung hăng nói.

Tu Tiên giới đã đủ phiền rồi, thế mà đám Tiên Nhân chó chết này còn tới nữa!

“Đáng giận! Tiểu tử ngươi đúng là không biết điều!” Đan Tiên xin tha không được lại giận dữ quát: “Đã thế mọi người cùng chết đi!”

Ông ta há miệng phun ra một con quạ lửa ba chân mang theo hoàng phong.

Sau đó quạ lửa đón gió mà lớn, như thể muốn... nổ tung!

Nếu là vừa rồi Hứa Thuận sẽ quay đầu bỏ chạy.

Nhưng hiện tại một luồng tàn ảnh của hổ đen xẹt qua quạ lửa ba chân, dễ dàng xé từ cổ quạ lửa thành hai nửa.

Sau đó hổ đen vồ mấy cái, quạ lửa ba chân cực lớn và cả hoàng phong cũng đều tiêu tán hầu như không còn!

Quạ lửa và hoàng phong khủng bố trước mặt hổ đen không hề có sức đối địch.

Một tia kiếm quang của Đại Thừa kỳ không phải thứ tu sĩ Kim Đan kỳ có khả năng tiếp nhận.

Quạ lửa và hoàng phong tán đi, Hứa Thuận như thể nghe được hai người đang nói chuyện.

“Lão Văn, chúng ta phải chết rồi!”

“Nhân sinh xưa giờ có ai mà không chết? Sợ quái gì!”

“Hì hì ~ không thể tưởng được huynh đệ chúng ta lại có thể cùng chết thế này, ông trời quả là đối với chúng ta cũng không tệ!”

“Đáng tiếc! Lão Mã, nếu ngươi là một cô gái thì tốt rồi!”

“Cút!”

Hai thiếu niên một đường sờ soạng lăn lộn, trở thành Hội Chủ của Hoàng Đan Hội, cuối cùng chết trong tay Hứa Thuận.

Huynh đệ đồng tâm, đồng sinh cộng tử.

Bọn họ có sai không?

Nhìn từ góc độ của bọn họ, bọn họ không sai.

Tu Tiên giới đối với bọn họ mà nói cực kỳ hung hiểm, bọn họ liều mạng vơ vét vật tư và tài phú, chính vì để luyện hóa Tiên Đan.

Nhìn từ góc độ của Hứa Thuận, bọn họ đương nhiên sai!

Sai ở chỗ bọn họ có thể chọn phương thức khác nhưng lại lựa chọn trở thành kẻ ác không để ý tới sống chết của người khác.

“Có chuyện gì từ từ nói! Có chuyện gì từ từ nói!”

Đầu người trong huyết quang bị hổ đen bẻ vỡ, lộ ra một viên Tiên Đan ánh vàng rực rỡ.

Đó là nơi Đan Tiên gửi gắm Tiên lực, cũng là bản thể của Đan Tiên.

Chỉ cần đánh nát Tiên Đan là có thể giết Đan Tiên.

Tiên Đan phát ra dao động, khiến Hứa Thuận có thể nghe được lời ông ta nói: “Chúng ta hòa giải được không?”

“Viên Tiên Đan này được chế tạo từ tinh kim trên Tiên giới, tuy kiếm khí của ngươi lợi hại nhưng cũng không thể phá được!”

“Ta sẽ làm tham mưu tu hành cho ngươi! Ta sẽ làm lão gia gia hộ thân của ngươi!”

“Chúng ta cùng nhau phát triển, cùng nhau trưởng thành, cùng nhau bước về tương lai tu hành, chẳng phải rất tốt đẹp sao?”

Hứa Thuận không hề bị lay động, móng vuốt sắc bén của hổ đen cào đến mức kim quang run rẩy.

“Tiểu tử thối, đừng có rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt! Ta đang thương lượng tử tế với ngươi đấy! Kiếm quang của trưởng bối nhà ngươi còn không làm gì được ta, ngươi có thể làm gì được ta chứ?”

“Ba mươi năm Hà Đông ba mươi năm Hà Tây, lúc này ngươi chiếm ưu thế, không có nghĩa là ngươi sẽ luôn chiếm ưu thế!”

“Thả ta ra, mọi người đường ai nấy đi, như thế tốt biết bao!”

Hổ đen đang chậm rãi tiêu tán, Tiên Đan vẫn hoàn hảo không tổn hao gì. Đúng như lời Đan Tiên nói, Tiên Đan là vật từ Tiên giới chạy xuống, một tia kiếm khí tất nhiên không thể làm gì được đối phương.

Hứa Thuận cầm Tiên Đan lên.

Tiên Đan nhỏ hơn tưởng tượng rất nhiều, chỉ lớn chừng hạt đậu nành, ánh vàng rực rỡ tỏa ra, làm người ta không nhịn được muốn nuốt Tiên Đan vào bụng!

Đến lúc này rồi còn muốn dụ dỗ người ta ăn vào, đúng là thấp kém!

Hứa Thuận cười lạnh một tiếng, bỏ Tiên Đan vào trong một chiếc bình ngọc, hoàn toàn không để ý tới Đan Tiên lải nhà lải nhải cái gì.

Gì mà “Ngươi là huynh đệ ruột của ta!” “Ta làm trâu làm ngựa cho ngươi!” “Đừng để ta có cơ hội!” vân vân.

Đan Tiên một hồi đe dọa một hồi lại cầu xin tha thứ, sau đó một hồi lại cầu xin tha thứ rồi một hồi lại đe dọa.

Trước kiêu căng sau cung kính cũng không đủ để hình dung ông ta.

Chờ trở lại Thanh Hoa Phái, tự nhiên sẽ cho ông ta đẹp mắt!

Nhìn Hoàng Đan Hội khắp chốn hoang tàn, nhìn khắp thành Vô Ưu đều là phế tích, lại nghĩ đến cuộc chiến đấu vừa rồi.

Hứa Thuận lại thở dài một hơi.

Đây mẹ nó là chuyện gì vậy!