Thông báo
Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.
Hắn nhìn thấy thảm kịch nhân gian sẽ nảy sinh đồng cảm, sẽ muốn nhúng tay vào.
Hắn nhìn thấy có hài tử bị vây giết sẽ không nhịn được muốn vươn tay giúp đỡ.
Hắn thấy có người làm chuyện cực kỳ quá đáng sẽ không nhịn được muốn ngăn lại.
Hắn không thể coi như không có chuyện gì hoặc không nhìn thấy, bởi vậy hắn mới bị hồng trần ảnh hưởng tới mức cõi lòng rối loạn.
Làm hắn cảm thấy dưới núi rất phiền.
Chẳng trách lúc trước Lam đạo nhân dẫn hắn du lịch khắp thiên hạ, đến nơi nào cũng chỉ là đi ngang qua, chưa từng có giao thoa gì với dân bản xứ.
Chẳng lẽ tu hành là như vậy sao?
Làm một người đứng ngoài xem, nhìn thấy nhưng không tham dự vào.
Mình chỉ là khách qua đường trước hết thảy mọi thứ diễn ra trong hồng trần.
Hắn cũng không biết. Hắn đang chờ Lam đạo nhân về để hỏi một câu.
Xuân đến hạ đi, qua hơn một năm Hứa Thuận mới nhìn thấy Lam đạo nhân.
Lần này Lam đạo nhân ra ngoài, đi một chuyến rất lâu!
“Không ngờ ngươi trở về nhanh thế? Còn mang theo thứ đồ chơi này nữa! Không tệ không tệ!”
Trong tiểu viện, Lam đạo nhân cầm Tiên Đan ánh vàng rực rỡ, nói với Hứa Thuận.
Tiên Đan bị ông ta nắm cách không, không có cách nào khác, Tiên Đan vẫn hơi thối.
Dù trông đã ngon miệng hơn rồi.
Tử Tô bị Lam đạo nhân cho ra ngoài, tiểu viện chỉ có hai người bọn họ.
Hai người họ có thể nói chuyện thoải mái.
“Ta cũng không ngờ.” Hứa Thuận trầm giọng nói.
“Ngươi có rất nhiều câu hỏi.” Lam đạo nhân nhìn Hứa Thuận, nói.
Hứa Thuận chỉ thiếu điều viết chữ ta có tâm sự lên mặt.
“Là thế này...” Hứa Thuận kể lại chuyện xảy ra hơn một năm trước.
Dù qua hơn một năm nhưng hắn vẫn nhớ rõ ràng từng chi tiết.
“Ừm...” Lam đạo nhân nắm Tiên Đan, nói: “Không ngờ còn có Tiên Nhân lén chạy xuống theo cách này, lần này nếu không có ngươi e là lại có thêm một tên trốn thoát.”
“Vị đạo hữu này, ta thấy ngươi cũng sắp phi thăng. Sau này mọi người đều là Tiên Nhân, ngẩng đầu không thấy cúi đầu gặp. Hôm nay để lại một con đường, ngày sau gặp lại cũng dễ nói chuyện!” Đan Tiên cầu xin Lam đạo nhân tha cho.
Ông ta sợ lắm rồi, một luồng kiếm khí tuy không làm gì được ông ta, thế nhưng Lam đạo nhân lại có năng lực giết chết ông ta!
“Ngươi biết Thanh Hoa Đế Quân không?” Lam đạo nhân hỏi Tiên Đan.
“Thanh Hoa Đế Quân, một trong tứ đại Tiên Đế! Ở Tiên giới có ai lại không biết?” Đan Tiên đáp.
“Đó là tổ sư của ta!” Lam đạo nhân thản nhiên nói.
“...”
Đan Tiên lập tức trầm mặc.
“Khụ... Đạo hữu, là hiểu lầm a! Đều là hiểu lầm thôi!” Đan Tiên đổi giọng nịnh nọt, nói: “Ta từng làm việc tại Thanh Hoa Tiên phủ, làm việc cho Thanh Hoa Đế Quân, ta luôn trung thành và tận tâm với Tiên Đế.”
“Làm tròn thì chúng ta thật ra chính là người một nhà!”
“Thả ta ra, chúng ta đường ai nấy đi, chẳng phải là rất tuyệt sao?”
Lam đạo nhân cười lạnh một tiếng, nói: “Ngươi đã từng đến Thanh Hoa Tiên phủ, đương nhiên biết tính tình của tổ sư ta thế nào? Người như ngươi cũng xứng làm việc cho tổ sư?”
“...”
Đan Tiên lại trầm mặc.
Nếu rơi vào tay tán tu còn có thể lừa người. Rơi vào tay loại người như Lam đạo nhân này, bí văn Tiên giới ông ta biết sợ là còn nhiều hơn cả Đan Tiên.
“Haizz ~ đạo hữu không thể nói như vậy, dù chỉ là một tờ giấy vệ sinh thì cũng có tác dụng riêng. Ta cũng có bản lĩnh của mình!” Đan Tiên vẫn chưa từ bỏ ý định, cố nói tiếp.
Chỉ thấy một vệt sáng từ không trung chiếu vào tay Lam đạo nhân, Tiên Đan biến mất không thấy đâu nữa.
Thanh Hoa Kính đã nhốt Tiên Đan lại.
“Sư tôn vẫn giữ ông ta lại à?” Hứa Thuận nói: “Ta còn tưởng sau khi sư tôn trở về sẽ dùng một kiếm đánh chết ông ta cơ!”
“Làm vậy rất đơn giản!” Lam đạo nhân nói: “Sư huynh Lam Đại đang dẫn theo các đồ đệ hợp lực với Vân Thủy Tông, luyện chế một ít pháp khí chuyên nhằm vào Tiên Nhân.”
“Tiên Nhân trốn xuống dưới càng ngày càng nhiều, thủ đoạn cũng càng ngày càng khó nắm bắt. Chỉ dựa vào hai người chúng ta sợ là hơi khó khăn.”
“Viên Tiên Đan này tới rất đúng lúc, vừa hay có thể dùng làm tài liệu thí nghiệm một ít pháp khí.”
Hứa Thuận nói đùa: “Đúng là một tờ giấy vệ sinh thì cũng có tác dụng riêng!”
“Ha ha ~ “ Lam đạo nhân cười to.
“Sư tôn, tu vi của ta là thế nào? Vì sao cứ giết người là lại tăng tu vi?” Hứa Thuận im lặng giây lát rồi hỏi thẳng: “Còn nữa, Đan Tiên nói có thế giới còn gọi Tiên giới là Ma giới?”
“Vi sư sẽ trả lời từng câu một. Trước tiên ta muốn hỏi, Tử Tài đồ nhi, có phải ngươi cảm thấy bất mãn với thế giới này, thậm chí muốn hủy diệt cả thế giới không!” Lam đạo nhân nhìn Hứa Thuận, hỏi.
“Hả? Không có!” Hứa Thuận sững sờ, trả lời theo bản năng.
Hắn muốn hủy diệt thế giới á, đùa gì thế, hắn là người tốt đấy!
Hắn đã cứu rất nhiều người trong thành Vô Ưu đấy.
“Chỉ có kẻ hận đời mới có thể giết người để gia tăng tu vi. Người như vậy, trong ghi chép của tông môn cũng nhắc tới.” Lam đạo nhân nói. Nghe Lam đạo nhân nhắc tới ba chữ “kẻ hận đời”, Hứa Thuận cũng nhới tới ghi chép mình nhìn thấy trong sơn môn.
Trong Tu Tiên giới, thỉnh thoảng sẽ xuất hiện một loại tu sĩ.
Bọn họ lục thân không nhận, giết người không chớp mắt.
Bọn họ hoành hành ngang ngược, mọi hành động chỉ vì trong lòng khoái hoạt.
Bọn họ gặp người là giết, quật khởi như sao băng rồi lại ngã xuống như sao băng.
Không rõ lai lịch, không rõ mục đích, chỉ biết bọn họ muốn giết chết tất cả mọi người trong Tu Tiên giới.
Thậm chí mấy nghìn năm trước còn có người giết sạch một khu vực tới mức nghìn dặm không còn tiếng gà gáy, có người biết chuyện, gọi tu sĩ như vậy là kẻ điên.
Mà tiền bối Thanh Hoa Phái sau khi nghiên cứu lai lịch của bọn họ đã gọi bọn họ là kẻ hận đời.
Bởi vì “Thần” của bọn họ không hợp với Tu Tiên giới.
Phần lớn trong số bọn họ đều là lúc còn trẻ từng trải qua đủ mọi loại tra tấn dẫn tới tính cách cố chấp, sau khi tu hành mới tràn đầy ác ý và căm hận với thế giới!
Muốn để thế giới cảm nhận được thống khổ giống như mình!
Bọn họ giết người sẽ không cảm thấy áy náy, cũng không cảm thấy khổ sở, chỉ cảm thấy sảng khoái!
Hơn nữa mỗi khi giết một người có thể nhận được phản hồi từ “Thần” và pháp lực, nhờ đó tăng cao tu vi.