Không Trừu Tượng Không Tu Tiên

Chương 164. Trong Núi, Ngoài Núi Là Hai Thế Giới!

Thông báo

Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.

“Ta? Căm hận toàn bộ thế giới?” Hứa Thuận chỉ ngón tay vào mũi mình, không nhịn được nói: “Sư tôn, ghi chép này liệu có vấn đề gì không!”

Lam đạo nhân nhìn Tử Tài trước mặt, nói: “Ghi chép có thể có vấn đề, nhưng cũng có thể là ngươi có vấn đề!”

“Ngươi có từng bất mãn với thế giới này không?”

“Ngươi có cảm thấy thế đạo này có vấn đề không?”

Hứa Thuận im lặng.

Hắn là một người xuyên không, đi tới thế giới này, lại cùng Lam đạo nhân lưu lạc rất lâu tại một xã hội cổ đại như thời Ngũ đại Thập quốc.

Nhìn thấy thành thị lớn, thị trấn nhỏ, thương nhân, tiểu dân, nô bộc, ác bá, nông dân, có cái nào hắn cảm thấy không có vấn đề?

Nhưng hắn chỉ để trong lòng chứ không nói ra.

Nói cũng vô dụng.

Hắn dùng thế giới quan của kiếp trước để đắp nặn ra “Thần” của mình.

Đó là căn cơ của hắn.

Giết người có thể tăng tu vi là vì thế giới của người bình thường không phù hợp với “Thần” của hắn.

Giết tu sĩ cũng có thể tăng lên tu vi, chứng tỏ tu sĩ không phù hợp “Thần” của hắn.

Cũng chứng tỏ, toàn bộ thế giới đều không phù hợp với sự “đúng đắn” trong tiềm thức của Hứa Thuận.

Con đường tu tiên của tán tu là đau khổ giãy giụa, cầu lên không được, chỉ phải cầu sinh.

Con đường tu tiên của đệ tử danh môn chính phái, có người tu hành đàng hoàng, có người lăn lộn thối nát.

Người bình thường tu tiên... thì căn bản không có đường.

Một tầng lại một tầng, như là rãnh trời, phân chia người và tu sĩ thành năm bảy loại.

Sau khi Hứa Thuận nghiêm túc nghiên cứu tư liệu trong thư viện Thanh Hoa, rốt cuộc hắn cũng hiểu ra, này đâu phải Tu Tiên giới.

Chẳng qua là Kshatriya, Brahman, Vaisya và Shudra bản tu tiên mà thôi.

(刹帝利 – Kshatriya: Hàng vua chúa quý tộc, quan lại, võ tướng trong Ấn Độ giáo, được cho là sinh từ cánh tay Brahma, thay mặt cho Brahma nắm giữ quyền hành thống trị dân chúng

婆罗门 – Brahma: Hay còn gọi là Bà La Môn, tầng lớp cao nhất trong Ấn Độ giáo, gồm các giáo sĩ, tu sĩ, triết gia, học giả và các vị lãnh đạo tôn giáo. Đây là đẳng cấp cao nhất, được cho là sinh từ miệng Brahma – Đấng sáng tạo trong Trimurti, một trong ba vị Thần tối cao

吠舍 – Vaisya: Những người bình dân, thương gia, nông dân trong Ấn Độ giáo, được cho là sinh ra từ bắp vế Brahma

首陀罗– Shudra: Còn gọi là tiện dân – đẳng cấp thấp gần nhất trong Ấn Độ giáo, được cho là sinh ra từ gót chân Brahma)

Còn mẹ nó không bằng trước khi xuyên không!

Trừu tượng lại thú vị là Thanh Hoa Phái chứ không phải toàn bộ Tu Tiên giới!

Nếu hắn không thông minh như vậy, không nhạy cảm như vậy, không trưởng thành như vậy, cứ yên tâm thoải mái làm một người được lợi, tất nhiên hắn có thể yên ổn mà tu tiên.

Trở thành một vị Tiên Nhân trường sinh bất lão.

Thế nhưng hắn có chút hoang mang.

Hắn chỉ cảm thấy, tu tiên thế này có chút không thú vị.

“Là ta sai, hay là thế giới này sai rồi?” Hứa Thuận nhìn sư tôn của mình, thì thào lẩm bẩm.

Cả đời con người chính là “Ta” và thế giới giao lưu.

Trước khi Hứa Thuận xuyên không đã xem qua rất nhiều tác phẩm.

Từ《Thủy Hử Truyện》tới《Hồng Lâu Mộng》《Tây Du Ký》《Kim Bình Mai》《Liêu Trai Chí Dị》cho đến《Những Người Khốn Khổ》hay《Trăm Năm Cô Đơn》vân vân.

Các tác giả dùng thị giác độc đáo để ghi chép về thế giới mà mình nhìn thấy. Mà thế đạo trong lòng họ phần lớn là đen tối và áp lực.

Bọn họ cảm nhận được nên ghi nhớ lại.

Bọn họ có thể quan sát được, vậy những người tự mình trải qua, những người trong cuộc thì sao?

Trong lòng bọn họ chẳng lẽ không có cảm nhận gì ư?

Bọn họ không biết thế đạo này không đúng sao?

Bọn họ đều biết, chỉ là trong lòng buồn khổ nhưng trong tay không có bút, vậy nên trong lòng buồn khổ mà không có cách nào nói ra.

Giống như trong thư viện Thanh Hoa lưu giữ rất nhiều kinh nghiệm, kiến thức tu hành, chuyện bình thường trong môn phái. Mà có rất ít chuyện của người bình thường hay tán tu.

Bọn họ không cùng một loại người.

Tiên Nhân phi thăng lên Tiên giới, tu sĩ ở lại trong núi.

Trong núi, ngoài núi là hai thế giới.

Nhưng Hứa Thuận không giống với bọn họ, hắn thấy được Tu Tiên giới chân thật hơn.

Tu Tiên giới không chỉ có Thanh Hoa Phái trừu tượng, còn có nhân gian khó khăn.

“Sư tôn, để ta kể một câu chuyện cười cho ngươi nghe nhé!” Đột nhiên Hứa Thuận nói.

Lam đạo nhân nhìn Hứa Thuận trầm thấp, nói: “Ồ? Vi sư rửa tai lắng nghe!”

“Trước kia có một lão hòa thượng, ông ta sắp chết già rồi, nhưng ông ta có một tâm nguyện.”

“Cả đời ông ta chưa từng chạm vào nữ nhân, thế nên chết không nhắm mắt.”

Lam đạo nhân chăm chú lắng nghe, cảm thấy chuyện cười này rất thú vị.

“Sau đó các đồ nhi của ông ta mới mời một vị danh kỹ nổi danh trong thành tới cho ông ta.” Hứa Thuận nói tiếp:

“Danh kỹ đi tới trước mặt lão hòa thượng rồi cởi y phục.”

“Lão hòa thượng thở dài một hơi rồi nói, thì ra cũng không có gì khác với ni cô!”

“Ha ha ha ~” Lam đạo nhân vỗ bụng cười to.

Ông ta cảm thấy đồ nhi này của mình quá thú vị.

Hay!

Quá hay!

“Vi sư đã nói với ngươi rồi. Tu sĩ cũng là người.” Lam đạo nhân nói: “Hồng trần thế nào thì Tu Tiên giới thế đó, Tiên giới cũng vậy.”

“Đều từ người biến thành, tu tiên sẽ chỉ trở nên càng không giống người chứ không phải càng giống người!”

Hứa Thuận lẩm bẩm: “Ta thấy sư tôn như vậy nên mới cho rằng không giống.”

Hắn còn nhớ lúc trước Lam đạo nhân từng nói:

【Tiên, một người một núi, người trong núi cũng là người.】

【Cho dù ở nhân thế hay trong núi, Tiên Nhân phải tự do tự tại, không chịu gò bó!】

【Nhưng lại nghiêm ngặt tuân theo bản tâm, không ỷ đông hiếp yếu, không dựa vào thành công của mình để thống trị người khác, cũng không mưu đồ vụn vặt. Không vì bỏ lỡ thời cơ mà hối hận, cũng không vì gặp được kỳ ngộ mà đắc ý.】

【Không hiểu vui sướng sinh tồn, cũng không hiểu chán ghét tử vong; Sinh ra không vui sướng, vào chết không khước từ; ra đi không chút do dự, quay lại tự do tự tại.】

Hứa Thuận đang nhớ lại, Lam đạo nhân trước mặt hắn thì khẽ cười một tiếng rồi nói: “Cái nồi này vi sư không gánh đâu. Đại khái trong giới tu sĩ thì vi sư cũng coi như kẻ ngoại tộc.”

“Vấn đề hiện tại của ngươi, chính là xung đột thiên nhân.” Lam đạo nhân thở dài một hơi, nói: “Thế giới trong lòng đã xảy ra xung đột với thế giới thật.”

“Tiêu chuẩn trong lòng phát sinh xung đột với thế đạo.”

“Phía vi sư cũng có vấn đề như vậy.”