Thông báo
Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.
Người đối đầu với lập trường của ta đều có thể gọi là “Ma”, thế thì Tiên giới bị thế giới nào đó gọi là Ma giới cũng không có gì bất ngờ.
Ai nói trong Ma Giới đều tràn ngập ma khí và yêu quái chứ?
Một loại gạo nuôi ra trăm dạng người.
Một Tiên giới cũng có trăm loại Tiên Nhân.
Tiên Nhân giết người không nương tay, Tiên Nhân quỳ xuống cầu xin tha thứ, gió chiều nào che chiều đó cũng rất nhanh.
Tìm hiểu ngược lại logic hành vi của Tiên Nhân còn có thể ngược dòng đến thời điểm còn là người phàm.
Trong quá trình Tiên Nhân tu hành, có khả năng kéo dài hình thức hành động và logic của người phàm, cũng có thể diễn sinh, lột xác thành hình thức hành vi mới.
Lột bỏ vòng hào quang trên người Tiên Nhân, Tiên Nhân chẳng qua cũng chỉ là một loại người khác.
Một loại người đặc biệt!
Bọn họ có người giống như Lam đạo nhân, truy cầu được tiêu diêu tự tại.
Có người giống như Đan Tiên, chỉ muốn sống.
Khác biệt là hành động của bọn họ, giống nhau là “nội hạch” của bọn họ đều như nhau.
Làm chuyện mình muốn làm, thực tiễn con đường của mình.
Ai quy định người nhất định phải làm cái gì, ai quy định người làm cái gì mới là đúng?
Ai quy định Tiên Nhân là dạng gì?
Ai quy định lập trường của Tiên Nhân nhất định phải thế nào?
Chính vì đã nhìn thấy quá nhiều chuyện nên Lam đạo nhân mới chọn con đường như vậy.
Ví dụ như chuyện của Hoàng Đan Hội, nếu là Lam đạo nhân dẫn theo Hứa Thuận, chắc chắn ông ta sẽ không can dự vào, trừ khi cảm nhận được chính xác Tiên Đan xuất thế.
Cũng giống như lúc trước có ai đó ngăn cản thuyền của Lam đạo nhân, khi ấy Lam đạo nhân cũng chỉ dùng hai kiếm đánh lui đối phương, căn bản ông ta lười truy kích.
Không cần thiết.
Giết thì thế nào, mà không giết thì thế nào?
Tranh đấu trong góc nhỏ, hạng người như con kiến hôi. Giống như gặp phải một con sâu, đuổi đi là xong vốn không được Lam đạo nhân để trong lòng.
Hiện tại điều duy nhất ông ta để trong lòng chính là đám Trích Tiên trốn xuống từ Tiên giới.
Đám Trích Tiên kia tất nhiên sẽ mang đến thay đổi lớn cho Tu Tiên giới, thậm chí là tai hoạ không thể đong đếm, bởi vậy ông ta không thể ngồi yên không để ý đến được.
Nhìn từ góc độ này, Lam đạo nhân vẫn có mấy phần nhiệt huyết.
“Haizz!” Hứa Thuận thở dài một hơi.
Nghe Lam đạo nhân nói nhiều như vậy, hắn cũng đã cởi bỏ nghi hoặc trong lòng mình.
Lập trường, đúng sai, ma đạo...
Hắn nên lựa chọn con đường thế nào đây?
Thật sự dùng sức một mình mình để thay đổi toàn bộ thế giới sao?
Hắn có làm được không?
Hắn thật sự có thể làm được ư?
Hắn trầm tư.
“Tu hành là vì chính mình mà tu hành, không phải tu hành là vì người khác, dù ta không biết hắn mà ngươi nhắc tới là ai, nhưng vẫn muốn khuyên ngươi suy nghĩ rõ ràng.” Lam đạo nhân nhìn Hứa Thuận trầm tư, mở miệng nói.
Ông ta cũng không hiểu rõ “Hắn” trong miệng đồ đệ là ai.
Chưa từng nghe Hứa Thuận nhắc tới.
Còn nói không thể khiến “Hắn” mất mặt, vậy “Hắn” này hẳn là người vô cùng quan trọng với Hứa Thuận.
Một lát sau, Hứa Thuận trầm giọng nói: “Ta thử xem.”
Từ bỏ lý tưởng rất đơn giản, hắn có thể sống tiêu sái như Lam đạo nhân, hắn có thể làm chuyện mình thấy thoải mái, sau đó từng bước tu hành.
Nhưng hắn biết, đó không phải là chuyện hắn muốn làm, hắn sẽ không vui vẻ.
Kế thừa lý niệm của “Hắn”, sao hắn có thể cho phép mình biến thành kẻ nhu nhược, biến thành kẻ chạy trốn.
Vậy có khác gì kẻ cặn bã như Đan Tiên?
Hắn là kẻ xấu xí như vậy sao?
Điểm mấu chốt của Hứa Thuận không cho phép hắn làm như vậy, hắn cũng không qua được cửa ải của chính mình.
Hắn có lập trường của mình.
“Dù sao ta cũng nên thử một lần đúng không?” Hắn nói: “Ta trước kia là một người bình thường. Hiện giờ ta vẫn là một người bình thường.”
“Một người bình thường làm chuyện muốn làm, không có gì sai cả.”
“Dù cho con đường này rất khó thì cũng nên thử một lần.”
“Ta cũng không thể tự mình lừa gạt chính mình được phải không?”
Thử một lần, nếu không thử một lần hắn sẽ không cam lòng.
Lam đạo nhân nhìn Hứa Thuận vẫn cố chấp, nói: “Thử một lần, nếu thất bại thì sao?”
“Thất bại?” Hứa Thuận nói: “Thất bại chẳng qua là vượt qua khó khăn và bắt đầu lại mà thôi!!”
“Có lẽ ngươi sẽ rất mệt mỏi, có thể sẽ thân tử đạo tiêu.” Lam đạo nhân lắc đầu nói: “Ngươi đã cảm nhận được đúng không?”
“Đúng vậy!” Hứa Thuận gật đầu, sau khi hắn hạ quyết tâm, pháp lực cuồn cuộn quanh thân hợp nhất với “Thần”. Mãnh hổ không ngừng gào thét, như thể muốn thuận theo tâm ý của hắn, lao ra khỏi lồng giam.
Mà loại cảm giác như ở trong nước trở nên càng thêm đặc sệt, càng thêm nặng nề.
Không chỗ nào không có mặt, không thấy được hình dạng, chính là “đạo Long”. Cũng là “toàn bộ thế giới”.
“Ta và Thế Giới chính là hổ và rồng.
Tu sĩ, ở chỗ tu, ở chỗ hành, ở chỗ đạt thành cân bằng cùng nhận thức thế giới.
Sai một bước rất có thể sẽ bị “đạo long” bóp nát.
Sai một bước rất có thể “ngã hổ” sẽ mất khống chế dãn tới phát điên.
Chỉ khi long tranh hổ đấu đạt tới cân bằng, tu sĩ mới có thể tiếp tục đi về phía trước.
Cuồng vọng muốn thay đổi thế giới như Hứa Thuận, như kẻ hận đời, đó là mức độ kích thích “đạo long” lớn nhất.
“Đạo long” sẽ tạo ra áp lực rất lớn với hắn, nguy hiểm hắn gặp phải cũng lớn hơn rất nhiều.
Hắn hiện tại chỉ là Long Hổ tầng một, hơn nữa cảnh giới Long Hổ này có chín tầng. Chỉ mới một tầng đã khiến hắn cảm nhận được lực cản lớn như vậy, quả thật không dám tưởng tượng áp lực phía sau sẽ thế nào.
Lam đạo nhân nói: “Dù cho thân tử đạo tiêu?”
Hứa Thuận đã quyết định, nói: “Dù cho thân tử đạo tiêu!”
“Không phải sư tôn đã nói sao? Chim chóc cả ngày bay tới bay lui đều vì tìm kiếm đồ ăn. Tu sĩ chúng ta không không cần vì sinh kế mà bôn ba như chim chóc, hẳn chúng ta càng tự do tự tại hơn chim chóc!”
“Đi tới thế giới này, vừa có thể tu tiên, lại không cần vì sinh kế mà bôn ba, không cần nỗ lực vì người khác, có thể làm chuyện mình muốn làm, như vậy đã rất vui vẻ rồi.”
“Với ta, dù có chết cũng không có gì phải hối tiếc.”