Thông báo
Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.
Lam đạo nhân nhìn Hứa Thuận đã hạ quyết tâm, cảm nhận được từng tiếng hổ gầm trên người hắn, nói: “Thiện!”
Ông ta chưa từng thấy người nào đã lên tới Long Hổ kỳ còn mang theo tiếng hổ gầm.
Chỉ có thể nói đồ đệ mình thu không đơn giản chút nào.
“Vậy ngươi định làm thế nào?” Lam đạo nhân nói: “Giết giết giết sao? Giết ra càn khôn lanh lảnh? Giết ra một thời thái bình thịnh thế?”
Con đường của Hứa Thuận, chỉ cần giết người là có thể gia tăng tu vi.
“Không phải, việc đầu tiên phải làm chính là nhận rõ thế giới.” Hứa Thuận lắc đầu nói.
Giết người rất dễ dàng, nhưng sau khi giết thì sao?
Người có vấn đề không còn, nhưng vấn đề cũng không hề được giải quyết.
“Hả?” Đến lượt Lam đạo nhân sửng sốt. Ông ta không ngờ Hứa Thuận lại đưa ra đáp án này.
Hứa Thuận nói: “Kê đơn còn cần xem đúng bệnh, hiện tại ta chỉ nhìn thấy thế giới trong mắt ta có vấn đề.”
“Như vậy thế giới này ruốt cuộc có dạng gì? Vấn đề thật sự của nó ở nơi nào?”
“Có phải giống như tưởng tượng của ta không? Làm sao có thể giải quyết vấn đề này?”
“Ta còn cần nhìn nhận và suy nghĩ một cách thật sự cầu thị mà không phải chỉ dựa theo ý tưởng trong lòng, dựa theo kinh nghiệm quá khứ rồi trực tiếp bắt đầu.”
“Như vậy là sai lầm!”
Không có điều tra nghiên cứu thì không có quyền lên tiếng, cứng nhắc bảo thủ, chủ nghĩa kinh nghiệm là không được.
Một nơi có vấn đề không thể chứng tỏ tất cả thiên hạ có vấn đề, một phương pháp giải quyết vấn đề cũng không thể giải quyết toàn bộ vấn đề.
“Không ngờ ngươi còn có kiến thức như vậy!” Lam đạo nhân gật đầu.
Hiện giờ ông ta cảm thấy Hứa Thuận không phải kẻ đầu óc choáng váng, ra ngoài chỉ biết hô giết giết giết, gào thét mệnh ta do ta không do trời, rồi một ngày nào đó bị người giết cũng không biết.
Tu Tiên giới cũng là nơi ngọa hổ tàng long, nhất là còn có Trích Tiên hạ phàm.
“Bây giờ ta vẫn chưa được coi là mạnh, hẳn là vừa tu hành vừa đi khắp Tu Tiên giới, đi nhiều xem nhiều, tìm kiếm người cùng chung chí hướng, phát hiện gốc rễ của vấn đề.” Hứa Thuận nói.
Hiện tại hắn có tu vi Long Hổ kỳ, ở Tu Tiên giới chỉ có thể coi là tôm nhỏ.
Trong lòng có mục tiêu nhưng cũng cần tìm được phương pháp chứ không phải xông xáo một cách lỗ mãng.
Hắn hiểu rất rõ.
“Nói vậy thì có một việc rất thích hợp để ngươi làm.” Lam đạo nhân nói.
“Việc gì?”
“Chợ Thanh Vân thiếu một người Tập Vệ, rất thích hợp với ngươi!”
“Hả?”
Hứa Thuận đã tới chợ Thanh Vân rất nhiều lần.
“Nếu muốn nhận rõ thế giới, vì sao không xem thử Thanh Hoa Phái, xem thử Vân Thủy Tông trước?” Lam đạo nhân đề nghị: “Tu vi của ngươi còn rất yếu, sao không ở chợ Thanh Vân tu hành và quan sát đã?”
“Chợ Thanh Vân là trọng điểm của Thanh Hoa Phái, cũng là nơi trọng yếu ảnh hưởng tới phạm vi mấy nghìn dặm tại Tu Tiên giới, tam giáo cửu lưu đều có.”
“Rất thích hợp với ngươi.”
Dù sao cũng là đồ đệ của mình, Lam đạo nhân vẫn phải săn sóc một chút.
Tu sĩ Long Hổ kỳ, vừa yếu lại vừa nguy hiểm.
Nguy hiểm không chỉ đến từ bên ngoài mà còn bắt nguồn từ bản thân.
“Chuyện này... không phải không được.” Hứa Thuận nói.
Hắn hiện tại chỉ mới có mục tiêu và phương hướng, nhưng cụ thể làm thế nào thì vẫn chưa tìm được phương pháp.
Bởi vậy mới cần tìm được căn nguyên của vấn đề trước, tất cả những gì hắn nhìn thấy ở thành Vô Ưu có thể đại biểu cho toàn bộ thế giới?
Chưa chắc đã là thế.
Quan trọng nhất là hắn muốn tu hành từng bước chứ phải giết người tu hành.
Dù thế nào thì giết người tu hành cũng không ổn.
Giết nhiều, tâm tính sẽ thay đổi, con người cũng thay đổi.
Giết, chỉ có thể giải quyết người có vấn đề, không giải quyết được vấn đề.
Thanh Hoa Phái là đại phái ảnh hưởng đến Tu Tiên giới, mà chợ Thanh Vân lại là trung tâm lợi ích của Thanh Hoa Phái, cũng là một cái cửa sổ để biết Tu Tiên giới vận hành thế nào.
“Vậy ta sẽ tự tay viết một phong thư, ngươi cầm đến chợ Thanh Vân là được. Nhiệm kỳ của Tập Vệ thường kéo dài ba năm, sau ba năm ngươi lại tính tiếp.” Lam đạo nhân gật đầu nói.
Cuộc trò chuyện của sư đồ kết thúc tại đây.
Ông ta cũng không ngờ Tử Tài đồ nhi lại lựa chọn con đường như vậy, giống như năm đó ông ta cũng không lựa chọn cùng một con đường với Thanh Qua sư tôn của mình.
Có lẽ trong mắt sư tôn ông ta cũng là thế này.
“Vậy ta đi đây!” Hứa Thuận vươn hai tay nhận lấy bức thư của Lam đạo nhân.
“Đồ nhi, nhìn nhiều suy nghĩ nhiều. Nếu như không thể làm được thì cứ trở về, còn có vi sư mà!” Lam đạo nhân cười nói với hắn.
Ông ta là sư tôn, đương nhiên sẽ che mưa chắn gió cho đồ đệ!
Hứa Thuận không nói gì, chỉ trịnh trọng hành lễ với Lam đạo nhân.
Lam đạo nhân dõi mắt nhìn Hứa Thuận rời đi, sau đó ông ta lại hàn huyên với Tử Tô vài câu, còn tới động phủ bế quan thăm Tử Thử một lát, xong hết mới quay về chủ phong tìm Lam Đại.
Tiếp tục xử lý chuyện của Tiên Đan và Trích Tiên.
Hiện tại Trích Tiên giống như cỏ dại trong đất, chưa biết sẽ xuất hiện ở một góc nào đó. Cũng rất có khả năng đám Trích Tiên kia chỉ là tới tiền trạm.
Tiên giới kết nối với rất nhiều thế giới tu tiên!
Hứa Thuận không biết những chuyện này, hắn lại đi tới Phi Vân Nhai.
Phi Vân Nhai vẫn như cũ, bồ câu trắng to lớn cất cánh, phi chu tới lui không dứt, rộn ràng nhốn nháo.
“Ồ, đây không phải Tử Tài sư đệ sao?”
Hứa Thuận vừa tới Phi Vân Nhai đã có người chào hỏi hắn.
“Khụ... Là Tử Ngạnh sư huynh đấy à!” Hứa Thuận vừa định quay đầu rời đi đã thấy Tử Ngạnh lắc mình tới trước mặt hắn, một tay ôm lấy hắn, Hứa Thuận đành phải lúng túng nói.
“Ôi chao ~” Tử Ngạnh nhiệt tình nói: “Lệnh sư và gia sư thân như tay chân, tiểu bối chúng ta trời sinh chính là huynh đệ ruột khác cha khác mẹ nhỉ?”
“Sư đệ muốn tới chợ Thanh Vân à?”
“Phi toa của ta vừa hay chỉ thiếu một người là có thể khởi hành.”
Hứa Thuận quay đầu nhìn về phía những lá sắt mỏng tạo thành Cửu Thiên Thập Địa cái gì toa đằng xa, lắc đầu nói: “Sư huynh, hôm nay ta không đi chợ Thanh Vân.”
Ta mẹ nó ngồi phi chu xa hoa cao cấp không tốt à?
Ngồi phi toa cái gì chứ! Ngồi lên không phải thành chó rồi à?