Thông báo
Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.
“Hả? Tiếc quá” Tử Ngạnh vỗ đùi, tiếc nuối nói.
“Tử Ngạnh sư huynh, ngươi đã chở khách hơn hai mươi năm rồi vẫn chưa trả hết nợ sao?” Hứa Thuận nhỏ giọng nói.
“Chở khách chỉ kiếm được mấy đồng tiền lẻ thôi ~” Tử Ngạnh xua tay.
“Còn bao nhiêu năm nữa?” Hứa Thuận lại hỏi.
Tử Ngạnh cũng nhỏ giọng đáp: “Với giá một đồng Thanh Ngân này, sợ là chở khách một nghìn năm cũng không trả hết được!”
“Vậy ngươi... trả kiểu gì đây?”
“Đương nhiên là dựa vào tiền phát hàng tháng rồi!” Tử Ngạnh nói một cách đương nhiên: “Tiền tháng của ta bị sư tôn cắt mất rồi, hiện giờ chạy phi toa chỉ để duy trì chi tiêu hằng ngày thôi.”
“Chờ ta đột phá đến Kim Đan kỳ, tiền phát hàng tháng sẽ tăng vọt, chỉ cần mấy chục năm là trả hết nợ.”
Đến Kim Đan kỳ còn cần mấy chục năm, rốt cuộc năm đó ngươi ném vào bao nhiêu tiền thế!
Sau hơn hai mươi năm Tử Ngạnh đã từ Long Hổ tầng sáu tới Long Hổ tầng chín, cách Kim Đan không còn xa nữa.
Vừa chạy phi toa chở khách vừa tu hành mà vẫn nhanh như vậy, không hổ là đệ tử của chưởng môn.
Chính là đi theo con đường khá ngang tàng!
“Đúng rồi, Tử Tài sư đệ biết chơi bài không?” Tử Ngạnh bỗng nhiên hỏi.
“Bài gì? Thẻ card game?” Hứa Thuận sững sờ, nói.
(昆特牌: Thẻ bài côn đặc hay card game, trò chơi thẻ bài kỹ thuật số)
“Thẻ bài gì cơ? Chưa từng nghe qua. Ta đang nói bài phác nhai này cơ, ngươi chơi không?” Tử Ngạnh lấy một hộp bài bằng ngọc trong giới chỉ của mình ra.
“Hả?” Hứa Thuận nhận lấy mở ra, chỉ thấy năm mươi hai lá bài làm từ mảnh ngọc mỏng như cánh ve.
Rô đỏ, cơ đỏ, bích đen, tép đen, từ 1 ~ 10, JQK, còn có hai lá Joker, không thiếu lá nào.
Từ 1 đến 10 thì không nói, lá bài J là vẽ hai Tỳ – kheo mặt đối mặt, lá Q vẽ hai La Hán chéo nhau, lá K vẽ hai Minh Vương lưng đối lưng.
Joker đen trắng là Bồ Tát bốn đầu, ngồi trên lưng các loại tọa kỵ như sư tử xanh, voi sáu ngà.
(Bồ Tát ngồi trên lưng sư tử xanh là Văn Thù Bồ Tát, vị ngồi trên lưng voi sáu ngà là Phổ Hiền Bồ Tát, ở đây hợp nhất hai Bồ Tát lại)
Joker nhiều màu là một vị Phật Đà độ lượng sáng ngời, trông rất sống động.
Cả bộ bài vô cùng chính xác, vô cùng tinh mỹ, làm Hứa Thuận không khỏi sửng sốt.
“Thứ này có phải gọi là bài poker không?” Hứa Thuận không nhịn được hỏi: “Ngươi kiếm đâu ra đấy?”
“Bài tú lơ khơ?” Tử Ngạnh nói: “Tử Tài sư đệ quả nhiên là người hiểu nghề, cái tên khó đọc như vậy mà ngươi cũng biết?”
“Thứ đồ chơi này từ quần đảo Sa Nam truyền tới, người bên kia quen gọi nó là bài phác nhai. Nghe nói loại bài này ban đầu hình như là gọi bài tú lơ khơ gì đấy.”
“...Hay cho cái tên bài phác nhai, có phải còn cách chơi như ‘tiến lên’ rồi ‘đấu địa chủ’ hay ‘ném trứng’ không?” Hứa Thuận cầm bộ bài poker bằng ngọc, hỏi đầy ẩn ý.
Tu Tiên giới trước kia vốn không có thứ đồ chơi này!
Không phải là người xuyên không giống hắn mang tới đấy chứ?
Không phải chứ người anh em, ngươi tới thì tới lại còn mang bầu không khí đánh bài đến nơi này, đã thế còn có sức ảnh hưởng lớn như vậy?
Khủng bố như vậy luôn!
“Quả nhiên Tử Tài sư đệ cũng biết chơi!” Tử Ngạnh vui vẻ nói: “Tới đây, trên phi toa của chúng ta giờ đã có hai người, cộng thêm hai chúng ta là vừa hay có thể chơi hai ván rồi!”
“Chơi hai ván xong là tới chợ Thanh Vân rồi, sư đệ mau lên đi.”
“Chơi trò “đấu Thiên Ma” cũng được! Sư đệ ngươi hiểu chứ, một Thiên Ma và ba tu giả...” Tử Ngạnh lôi kéo Tử Tài đi về phía phi toa, bắt đầu lải nhải giải thích cách chơi.
Cách chơi cơ bản giống trò đấu địa chủ.
“Ừm...” Hứa Thuận gật đầu nói: “Sư huynh nói ngắn gọn rõ ràng, tiếc là ta không chơi bài!”
“Hả?” Tử Ngạnh sửng sốt, mất công gã nhiệt tình như vậy.
Hứa Thuận đúng là không chơi bài, trước khi xuyên không hắn không chơi, sau khi xuyên không tất nhiên cũng sẽ không chơi.
“Nhưng ta đột nhiên nhớ ra ta còn phải đến chợ Thanh Vân làm vài việc. Không bằng ngồi phi toa của sư huynh luôn nhỉ?” Hứa Thuận muốn biết thêm nhiều chuyện về loại bày poker này.
Hắn cũng biết quần đảo Sa Nam, nằm ở cực Nam của Tu Tiên giới, có thể từ nơi đó truyền đến Thanh Hoa Phái.
Đánh bài thật sự thú vị tới vậy sao?
Đánh bài đương nhiên rất vui rồi.
Tử Ngạnh cùng mấy tu sĩ ngồi trong phi toa, vung bài vung tới bôm bốp.
Mà Hứa Thuận thì đang lái phi toa.
Dù đây là phi toa Tử Ngạnh, nhưng Hứa Thuận cũng coi như là tu sĩ Long Hổ kỳ, sau khi được Tử Ngạnh mớm lời, hắn đã nhận được quyền điều khiển phi toa.
Giá cả cũng từ một tiền Thanh Ngân biến thành năm tiền Thanh Ngân.
Lái xe và ngồi xe không cùng một giá được.
Sau nhiều năm, Cửu Thiên Thập Địa Thiên Hạ Vô Địch Phá Phật Toa được Tử Ngạnh cải tạo đôi chút, giờ cũng rộng rãi hơn nhiều.
Trước kia chỉ có thể chở ba người, bây giờ có thể chở tới năm người.
Hứa Thuận ngồi ở phía trước điều khiển phi toa, bốn người phía sau đang chơi “đấu Thiên Ma”, khiến Hứa Thuận có cảm giác như lái xe MPV tự đi du lịch.
Tốc độ của Cửu Thiên Thập Địa Thiên Hạ Vô Địch Phá Phật Toa rất nhanh, tất nhiên cũng tiêu hao rất nhiều pháp lực!
Với pháp lực của Hứa Thuận hiện giờ, hắn không thể để phi toa toàn lực phát huy tốc độ cao nhất được.
So với cách chạy như vội đi đầu thai của Tử Ngạnh trước đó, Hứa Thuận lái phi toa vững vàng hơn nhiều.
Mọi người đều biết, người ngồi xe say xe nhưng lái xe thì không say được.
Chỉ trong nửa canh giờ bọn họ đã đến chợ Thanh Vân.
“Ôi! Đánh cược một chút không đáng kể, đa tạ đa tạ!” Đợi đến chợ Thanh Vân, Tử Ngạnh chắp tay nói với ba vị hành khách khác.
Bọn họ đánh một ván chỉ có một tiền Thanh Ngân, dù sao cũng thua mấy lượng, thậm chí có người còn một thắng một thua, có người lại không thắng không thua, bởi vậy đều thoải mái lấy ra ngọc bài quét tiền.
“Lần này là Tử Ngạnh sư huynh may mắn thôi, lần sau chắc chắn sẽ cho Tử Ngạnh sư huynh đẹp mặt!”
“Được rồi! Được rồi! Các ngươi còn có thua có thắng, ta đây không thua không thắng chẳng phải đến một chuyến vô ích rồi sao?”
“Lần sau lại ngồi, lần sau lại ngồi nữa!”
Không thể không nói, đánh bài là một loại xã giao rất thú vị.
Mấy người vốn dĩ không quá thân quen, sau khi đánh mấy ván bài đã quen thuộc hơn rất nhiều, vừa nói vừa cười xuống phi toa, cũng tỏ vẻ lần sau sẽ tới ngồi phi toa tiếp.