Không Trừu Tượng Không Tu Tiên

Chương 201. Thì Ra Điểm Đặc Sắc Nằm Ngay Tại Chỗ Này!

Thông báo

Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.

“Haizz ~ ngươi sai rồi!” Trương Mã Mã nhấp một ngụm rượu rồi nói: “Là tám vị!”

Gã nhẹ nhàng vỗ tay một cái, lại có thêm bốn vị mỹ nhân từ rừng trúc bên cạnh viện đi ra, mỗi người đều có điểm đặc sắc, khiến người ta hoa cả mắt.

Trương Mã Mã khí phách mười phần nói: “Các ngươi không nhìn nhầm đâu, tất cả cô nương ở đây đều là ta chọn!”

Hắn đặt chén rượu xuống, bên cạnh lập tức có một vị mỹ nhân nâng một vò rượu ngon tới, lại rót đầy chén.

“Trương Mã Mã, sao ta không biết ngươi có quả thận sắt như vậy!” Đạo lữ của Trương Mã Mã thấy cảnh này, giận dữ cười nói.

“Trương tài tử, ngươi cần gì phải sợ các nàng! Các nàng chỉ có bốn người, chúng ta có tới tám người!” Mỹ nhân yểu điệu rót rượu cho Trương Mã Mã nói.

Không sai, các nàng cũng đều là tu sĩ có tu vi trong người.

“Các ngươi cũng không hiểu. Ta và các ngươi là gió vàng sương ngọc gặp nhau, hơn biết mấy người đời gần gụi!” Trương Mã đứng dậy, dịu dàng nói với mỹ nhân bên cạnh.

(trích Thước Kiều Tiên – Tần Quán)

Tướng mạo ông ta anh tuấn, phong độ tao nhã, lại biết ăn nói, cũng rất biết cách chơi, được nữ tu trong Tương Trúc Lâu cực kỳ yêu thích.

Đại đa số nữ tu trong Tương Trúc Lâu đều làm việc bán thời gian, sau đó chia tiền theo tỷ lệ với Tương Trúc Lâu.

“Nhưng ta và A Tình quả thực quen biết trong hoạn nạn, nàng là thê tử tào khang của ta.” Trương Mã Mã đi tới trước mặt đạo lữ của mình, kéo tay nàng rồi nói: “A Tình đối với ta, là bạn lữ.”

“Sao ta nỡ thương tổn ngươi!”

“Ta về với ngươi!”

Nữ tu bị Trương Mã Mã nắm tay hiếm khi đỏ mặt, nàng hất tay Trương Mã Mã ra, nói: “Ta không bị mấy lời này của ngươi lừa đâu!”

Ngoài miệng nói sẽ không bị lừa nhưng vẫn là dẫn theo Trương Mã Mã rời khỏi biệt viện. Nàng vừa đi, ba nữ tu khác lục soát sắp biệt viện cũng không tìm được tung tích lang quân nhà mình, cũng chỉ có thể rời khỏi nơi này.

Hứa Thuận xem xong khúc nhạc dạo thú vị này, đang chuẩn bị rời đi thì lại thấy ba người trong số tám vị mỹ nữ trong viện đột nhiên biến thành ba gã nam tu.

“...”

Đỉnh thật, thì ra điểm đặc sắc nằm ngay tại chỗ này!

Trong ba vị nam tu, một người hơi thấp nói: “May mà có Trương huynh nghĩa khí, hi sinh một mình ông ấy yểm trợ cho chúng ta!”

“Mã ca thật là nghĩa khí ngất trời!” Một nam tu khá trẻ tuổi lại nói.

Cuối cùng một nam tu cao gầy nói: “Mã ca không hổ là huynh đệ tốt của chúng ta!”

“Vậy giờ chúng ta làm sao đây?” Nam tu trẻ tuổi hỏi.

“Còn có thể làm sao? Tiếp tục tấu nhạc, chơi tiếp thôi!” Người lùn đáp.

Người trẻ tuổi lại nói: “Thế không hay lắm đâu! Mã ca vừa mới bị cọp cái nhà mình mang đi mà chúng ta lại...”

Người cao gầy nói: “Không, ngươi không hiểu Mã ca rồi!”

Gã nhìn hai người bạn cùng chơi rồi nói: “Sau khi Mã ca trở về không biết còn bị cọp cái tra tấn thế nào, nếu chúng ta từ bỏ cơ hội vui đùa lần này thì sẽ có lỗi với sự hi sinh của Mã ca!”

“Chờ lần sau chúng ta tới thăm Mã ca, chắc chắn Mã ca cũng hi vọng chúng ta chơi đùa vui vẻ. Nếu biết chúng ta chơi không vui, khẳng định Mã ca sẽ rất thất vọng.”

“Ôi ~ Mã ca, huynh đệ tốt!” Tu sĩ trẻ tuổi quen biết Trương Mã Mã chưa lâu, không biết Mã ca lại là người như vậy.

Gã đã cảm nhận được nghĩa khí của Mã ca.

“Đúng vậy! Gã nói rất có lý.” Người lùn cũng thở dài một hơi rồi nói: “Trương huynh chính là người như vậy, thế nên ông ấy mới có thể thản nhiên gánh vác trách nhiệm, còn yểm trợ cho chúng ta!”

“Vậy nên... chúng ta phải chơi thật vui, vui vẻ mà chơi, chơi cả phần của ông ấy! Như thế mới không phụ lòng Trương huynh!”

“Nào! Chúng ta cùng nâng cốc, vì tấm lòng nghĩa bạc vân thiên của Trương huynh!” Gã nói với mấy mỹ nữ xung quanh.

“Vị đạo hữu này, ngươi là...” Gã lùn chợt nhìn thấy Hứa Thuận và Đàm Đàm trong viện.

Đàm Đàm gã từng gặp qua, Hứa Thuận thì gã chưa gặp bao giờ.

Hứa Thuận cứ có cảm giác hô hai tiếng “đạo hữu” ở chỗ này cũng khiến hai tiếng ấy không còn sạch sẽ.

Hắn nhìn ba người vì hiến tế một vị huynh đệ mới có cơ hội chơi gái, thật sự không còn lời nào để nói.

Các ngươi không nghĩ tới chuyện cứu huynh đệ, chỉ nghĩ chơi gái, thật sự là...

“Mấy ngày trước trên không trung phát sinh biến cố lớn, các ngươi biết không?” Hứa Thuận hỏi.

Tu Tiên giới đều má nó sắp biến đổi rồi mà các ngươi còn ở nơi này uống rượu mua vui, không ra làm sao cả.

Người gầy nói: “Đương nhiên biết, chúng ta có phải người mù đâu!”

“Chỉ là biết thì biết vậy thôi, chúng ta có thể làm gì đây?” Người lùn nói: “Chúng ta chỉ có thể sống tốt mỗi ngày!”

Đối với đại đa số người mà nói, khi biến cố lớn ập đến họ cũng không làm được gì, chỉ có thể sống tốt mỗi một ngày.

“Vị tiểu huynh đệ này, vừa hay chúng ta thiếu một người, nếu ngươi có hứng thú có thể cùng nhau chơi đùa!” Người dáng lùn nhiệt tình mời.

Bọn họ thích nhất là nhiều người cùng nhau chơi đùa, cùng nhau uống rượu mua vui, cùng nhau phóng đãng. Cái loại cảm giác cùng huynh đệ bằng hữu chơi đùa vô cùng thú vị.

Một người chơi chẳng có gì vui.

Hứa Thuận lắc đầu nói: “Xin lỗi, ta không có hứng thú với chuyện này.”

Hắn không chỉ không đội trời chung với cờ bạc và chất gây nghiện mà còn không đội trời chung với mấy chuyện đồi trụy!

Nếu đã không còn việc gì, Hứa Thuận cũng chuẩn bị rời khỏi Tương Trúc Lâu, nên làm gì thì làm cái đó.

Hắn đi tới chỗ chiếc phi chu vô cùng xấu xí kia thì thấy có một người đang đợi hắn.

Người nọ cũng mặc đạo y màu tím, nhìn hơi quen mặt.

“Là Tử tài sư đệ phải không?” Người có khuôn mặt anh tuấn đó nhã nhặn hỏi.

“Không sai, là ta, ngươi là vị sư huynh nào?” Hứa Thuận hỏi.

Hắn hình như từng nhìn thấy người này lúc ở quảng trường Thanh Hoa Cung.

“Kẻ hèn này là Tử Long, gia sư Lam Phong!” Gã thi lễ với Hứa Thuận rồi nói.

Tử Long, cái tên thật là khí phách!

Chẳng lẽ Lư Sơn Thăng Long Bá sắp xuất hiện?

(庐山升龙霸 – Lư Sơn Thăng Long Bá: Một chiêu thức của Thánh Đấu Sĩ Doko, đại diện chòm sao Libra trong manga Saint Seiya, dùng thần quyền có thể khiến thác Lư Sơn chảy ngược đánh bay mục tiêu)