Không Trừu Tượng Không Tu Tiên

Chương 87. Giới Tính Của Thanh Hoa Kiếm!

Thông báo

Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.

Thanh Hoa Kiếm là pháp kiếm do Thanh Hoa tổ sư lưu lại Tu Tiên giới, trước giờ vẫn luôn ở trong Thanh Hoa Phái. Có người nói nó đang ở Thanh Hoa Cung, có người nói nó ở trong bức họa tổ sư trong từ đường, lại có người nói nó nằm dưới núi Thanh Hoa Phái. Có quá nhiều giả thuyết, nhưng lại có một ý chung nhất, đó là rất ít người từng trông thấy nó.

Nửa năm trước, lúc Thanh Hoa Kiếm tìm Hứa Thuận trò chuyện, Hứa Thuận còn tưởng mình tu luyện có vấn đề nên sinh ra ảo giác.

Về sau hắn mới hiểu đây là Thanh Hoa Kiếm đang nói chuyện với mình.

“Nữ nhân sao? Hẳn là rất thú vị! Năm đó lão gia cũng mê muội rất lâu, không biết là cùng một hai ba bốn năm? Hay sáu bảy tám chín mười nữ tử sản sinh ra khúc mắc nhỉ?” Thanh Hoa Kiếm lải nhải chuyện xấu của lão gia nhà mình rồi nói tiếp: “Đáng tiếc ta chỉ là một thanh kiếm. Không có nữ nhân nào thích một thanh kiếm cả.”

“?” Hứa Thuận vừa luyện kiếm vừa nghi hoặc hỏi lại: “Vì sao ngươi lại cho rằng ngươi là nam tính?”

“Ngươi không thể là Kiếm Nương nữ tính sao?”

“???” Thanh Hoa Kiếm cũng sửng sốt với luận điểm này rồi lập tức giận dữ gắt lên: “Ngươi có ý gì? Sao lão tử có thể là nữ tính được?”

Nó đi theo Thanh Hoa đạo nhân nửa đời, chưa bao giờ cho rằng mình là nữ tính hết!

“Ngươi chỉ là một thanh kiếm, không phải nam nhân cũng không phải nữ nhân. Ngươi nhận định mình là nam tính thế nào? Ngươi không cảm thấy kỳ quái sao?” Hứa Thuận dừng lại luyện kiếm, chợt hỏi.

Một thanh kiếm thì biết làm thế nào để phán định giới tính của mình?

Hắn cũng thấy rất nghi hoặc.

“Chuyện này...” Thanh Hoa Kiếm bị hỏi đến mức ngây ngẩn. Nó không thể chứng minh mình là nam tính, tất nhiên cũng không thể phủ nhận mình không phải là nữ tính.

“Không có chỗ ấy, làm sao chứng minh là nữ tính được?”

“Không có chày gỗ, làm sao chứng minh là nam tính được?” Hứa Thuận lại nói thêm: “Ngươi chỉ là một thanh kiếm!”

Đúng vậy!

Ta là một thanh kiếm!

Nhưng nữ nhân cùng với ta cũng...

Không đúng!

“Tiểu tử nhà ngươi rõ ràng là hồ ngôn loạn ngữ, lão tử nhận định mình là nam tính thì chính là nam tính!” Thanh Hoa Kiếm ha ha cười nói. Nó nhận định mình là nam tính, vậy nó chính là nam tính.

“Ngộ nhỡ... ta nói là ngộ nhỡ có một ngày ngươi cảm thấy mình là một nữ tử thì sao?” Hứa Thuận nhớ lại chủng tộc ma pháp kiếp trước, tiếp tục nói.

“Không có khả năng! Tuyệt đối không có khả năng!” Thanh âm Thanh Hoa Kiếm tràn đầy kiên định.

“Liệu có khả năng hiện giờ ngươi cũng không xác định được giới tính thực sự của mình, cho nên ngươi bây giờ là vô giới tính! Vừa không phải nam nhân cũng không phải nữ nhân!” Giọng điệu Hứa Thuận đầy tính mê hoặc.

“Đó là...” Thanh Hoa Kiếm có chút dao động.

“Đó là nhân yêu.”

(人妖 – nhân yêu chỉ con trai chơi nhân vật nữ trong game, mở rộng hơn còn chỉ đồng tính nam)

“...”

Thanh Hoa Kiếm có cảm giác mình đã bị dẫn dắt tiến vào lối mòn, nó lập tức nhấn mạnh: “Lão tử là kiếm! Không phải yêu! Càng không phải là nhân yêu!”

Từ nhân yêu này chỉ nghe thôi đã thấy không phải thứ tốt đẹp gì rồi.

“Ngươi thích nam nhân hay nữ nhân? Ngươi thích nam nhân chứng tỏ ngươi là nữ nhân. Ngươi thích nữ nhân chứng tỏ ngươi là nam nhân! Ngươi cảm thấy ngươi là Kiếm Nam hay là Kiếm Nương?” Hứa Thuận lại hỏi.

Không đúng! Rõ ràng là mình đến nói móc tiểu tử này, sao lại biến thành hắn nói móc lão tử rồi?

Thanh Hoa Kiếm nói: “Không phải vừa rồi ta đang hỏi vì sao ngươi không tham gia thứ trà hội chết tiệt gì đó à? Sao lại kéo tới chuyện của lão tử rồi! Tiểu tử này, chẳng lẽ ngươi có ham mê Long Dương?”

(龙阳之好 – ham mê Long Dương chỉ nam thích nam)

Nó tạt nước bẩn lên người Hứa Thuận, sau đó chuẩn bị dùng ngôn ngữ khốc liệt, hung hăng nhục mạ đối phương một phen. Tiếc là nó không biết số lượng “bình xịt” Hứa Thuận từng gặp qua còn nhiều hơn số người Thanh Hoa Kiếm từng chứng kiến.

“Nếu một nam nhân nhìn thấy nữ nhân xinh đẹp lại thờ ơ sẽ trở thành kẻ ham mê Long Dương trong miệng ngươi, như vậy người ham mê Long Dương trong thiên hạ cũng quá nhiều rồi.” Hứa Thuận lắc đầu, sau đó tiếp tục dẫn dắt tiết tấu: “Ví dụ như ngươi cảm thấy mình là nam tính, nhưng khi đối mặt với nữ nhân xinh đẹp ngươi cũng thờ ơ, chẳng lẽ ngươi cũng có sở thích Long Dương? Hoặc là bề ngoài ngươi thô ráp nhưng thật ra trong nội tâm rất dịu dàng, nên nói cách khác, ngươi vốn là Kiếm Nương chứ không phải Kiếm Nam!”

Gì mà Thanh Hoa Kiếm, gì mà pháp kiếm của tổ sư, hôm nay qua miệng Hứa Thuận hắn, nó chính là Kiếm Nương.

“Ngươi...” Thanh Hoa Kiếm bị Hứa Thuận nói cho á khẩu không trả lời được.

Linh bảo như bọn nó tuy đã sinh ra linh trí, nhưng khả năng học tập, năng lực biện luận không thể linh hoạt bằng đầu óc con người được.

Thấy Thanh Hoa Kính thường xuyên bị con người trêu chọc nó còn âm thầm cười trộm. Giờ tới lượt nó bị con người trêu chọc, thật sự chỉ muốn vận dụng bản thể, vung một luồng kiếm quang chém chết tên khốn kiếp này.

Trong tông môn Thanh Hoa Phái nhiều người như vậy, sở dĩ nó chú ý tới Hứa Thuận vì Hứa Thuận là người đầu tiên khắc khổ luyện 《Thanh Hoa Kiếm Pháp》 như vậy.

《Thanh Hoa Kiếm Pháp》có người nhìn một lần là hiểu, có người luyện một canh giờ là biết, có người luyện hai ngày rồi không luyện nữa.

Mà Hứa Thuận theo Thanh Hoa Kiếm để ý lại luyện gần một năm, điều này đã khiến Thanh Hoa Kiếm cảm thấy hứng thú.

Ai lại luyện bộ kiếm pháp này lâu tới vậy!

Vì ấn tượng ban đầu nên Thanh Hoa Kiếm cảm thấy Hứa Thuận hẳn là kẻ ngốc nên phải cần cù, là một kẻ vô cùng cố chấp.

Nhưng sau hai lần tiếp xúc, nó mới biết mình nhìn lầm! Hứa Thuận là một kẻ giảo hoạt, là loại người có kinh nghiệm lịch duyệt, cái miệng cũng chứa đầy lời lẽ ngụy biện, là kẻ không thể dễ dàng lừa gạt được.

Kẻ giảo hoạt đều không thành thật, cũng không chịu khắc khổ rèn luyện ở một phương diện nào đó, thế nên mới bị gọi là kẻ giảo hoạt.

Một kẻ giảo hoạt lại khắc khổ tu luyện kiếm pháp cơ bản nhất?

Chẳng lẽ không phải sẽ càng thêm thú vị sao?

“Cái gì là đánh ốc vít?” Thanh Hoa Kiếm sáng suốt chuyển chủ đề, không xoắn xuýt chuyện nam tính hay nữ tính nữa.

Một thanh kiếm thì tất nhiên là không có giới tính.