Thông báo
Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.
Mà lời bình luận ở trang này lại tràn đầy nội dung ấu trĩ kiểu như “Hắc... Sảng khoái!”
Xì, đều là đám kỳ quái đến phát rồ.
Hứa Thuận có thể làm gì được, hắn cũng chỉ có thể tìm một chỗ trống, viết xuống mấy chữ “Hắc... Sảng khoái!” mà thôi.
Trang tiếp theo càng nhiều lời bình luận, Hứa Thuận mất rất nhiều công sức mới nhìn thấy câu nói của tổ sư: “Thần thánh đầy trời bị chúng ta giết sạch rồi. Các ngươi thấy ta có ngầu không?”
Lời bình luận ở trang này thì vô cùng đơn giản, chỉ có hai câu như vậy.
“Ngầu!!!”
“Ngầu điên!!!”
Nhìn thấy tổ sư nhà mình đại triển thần uy ở Tiên giới, ai mẹ nó lại không kiêu ngạo?
Hứa Thuận cũng viết một câu bình luận: “Quá ngầu!”
Thần thánh đầy trời cũng bị bọn họ giết, có thể không ngầu sao?
Hứa Thuận đọc mà tâm tình sôi sục, chuyện xưa của tổ sư còn đặc sắc hơn những gì hắn từng tưởng tượng rất nhiều.
“Thì ra Tiên giới là như vậy!”
“Đánh vào cung điện của Tiên Đế còn dễ dàng hơn quỳ đi vào nhiều!”
“Đế vị của Đông Cực Thanh Hoa Đại Đế có duyên với ta, sau này các đồ đệ phi thăng lên đây ta sẽ che chở các ngươi! Đáng tiếc...”
Đáng tiếc cái gì?
Hứa Thuận nhìn thấy vô số lời bình luận tại hai trang này, hầu như tất cả đều đang suy đoán, nhưng có một lời bình luận được người đời sau tán đồng nhiều nhất. Đó là một chữ “Đau”.
Ai đau? Không cần nói cũng biết.
Hứa Thuận thở dài một hơi, lại lật thêm một trang nữa.
“Tiểu nhân đáng hận, vậy mà dám đánh lén ta! Về sau các ngươi nhớ phải chú ý một chút, nếu gặp được người của Địa Tạng Vương và Quan Thế Âm cứ giết sạch!!!”
Thanh Hoa đạo nhân hiếm khi dùng tới từ “Giết” này, hơn nữa còn là “Giết sạch”, chỉ như vậy thôi cũng đủ để thấy cơn phẫn nộ trong lòng ngài sau khi bị đánh lén kia lớn đến mức nào rồi.
Chẳng trách dòng dõi này của bọn họ lại có mối quan hệ không tốt lắm với Phật môn, đặc biệt là đạo thống của hai vị Bồ Tát Địa Tạng Vương và Quan Thế Âm. Lam đạo nhân nhàn rỗi không có việc gì còn thường xuyên đi khắp nơi bôi xấu Phật môn.
Tất nhiên những lời bình luận để lại ở trang này đều là “Giết giết giết giết!” với “Giết hết đám lừa trọc trong thiên hạ!”
Ngoài ra thì chính là “Hắc... Sảng khoái”.
Không phải chứ? Nhóm tiền bối các người học cái gì không học lại đi học thứ này làm gì!
Làm cả đám như một lũ thần kinh.
Chẳng trách không ai để lại tên tuổi sau lời bình luận trong《Tổ Thuyết》cả! Chỉ cần ta nặc danh thì sẽ không ai biết ta là biến thái.
Hứa Thuận lại lật thêm vài tờ, nội dung đều khá bình thường, phần lớn đều là một ít chuyện vụn vặt trong ngày, qua những nội dung này có thể cảm nhận được tổ sư trên Tiên giới sống không tệ tí nào.
Ví dụ như “Nhiều đồ nhi như vậy sao chỉ có mấy người phi thăng lên đây? Những người khác đi ăn phân hết rồi à?”
Đó là ngài đang mắng chửi nhóm tổ sư đời chữ Xích chỉ có mấy người phi thăng.
Bình luận... Không, phần bình luận kia đều nói.
“Tổ sư, ta làm chứng, sư tôn của ta thật sự đang ăn phân!”
“Tổ sư, ta làm chứng, sư tổ của ta đang ăn phân!”
“Tổ sư, ta cũng có thể làm chứng, tổ sư đời chữ Xích đang ăn phân. Không chỉ có bọn họ đang ăn phân mà sư tổ đời chữ Tranh cũng đang ăn luôn!”
Còn có mấy lời như “Ơ, sao ta không biết đời chữ Xích có thêm mấy đồ đệ? Tên khốn kiếp nào thay mặt sư tôn thu đồ đệ, ta đã đồng ý chưa?”
Không biết là ai dẫn đầu bình luận ở trang này, mà bên dưới đều là “...đồng ý chưa?”
“...ý chưa?”
“...chưa?
“...chưa?”
Hứa Thuận đọc mà không nhịn được cười, suýt nữa còn bật cười thành tiếng. Hắn lại lật thêm rất nhiều trang, thời điểm hắn chuẩn bị trả sách lại đọc được một câu.
“Vũng nước Tiên giới này thật sự rất sâu, rất sâu! Hừ...”
Giọng điệu của những lời này hoàn toàn không giống giọng điệu nói chuyện trước đó, nhưng phong cách bình luận trước đó đã sai lệch, hoàn toàn không đứng đắn.
“Tiên giới ấy à, đều là nước!”
“Tổ sư ấy à, đã biết bơi.”
“Khe suối Tiên ấy à, quá sâu!”
Lật tiếp về sau là một đoạn dài.
“Phiền! Ba tên chết tiệt khác thật sự coi mình là Thiên Đế rồi, cái quỷ gì không biết nữa! Năm đó mọi người đều là chiến hữu cùng vào sinh ra tử, giờ lại muốn như thế thật à? Mới chỉ có hai - ba nghìn năm thôi, sao lại thành thế này rồi? Thôi! Các ngươi đã muốn chiến thì chiến đi!”
Dường như bắt đầu từ chỗ này, tứ đại Thiên Đế trên Tiên giới đã bắt đầu liều mạng huyết chiến?
Trước đó, qua miệng Lam đạo nhân hắn đã biết, tứ đại Thiên Đế trên Tiên giới sắp đánh đến lòi đầu chó ra rồi. Nhưng Hứa Thuận thực sự không thể ngờ được, hắn cũng thuộc về thế lực của một vị Thiên Đế trong nhóm này, lại còn là trực hệ!
Tu tiên đã tu cả đời, đến Tiên giới lại phải đánh nhau?
Thật sự là... rất trừu tượng.
Chẳng trách Lam đạo nhân lại rất bình tĩnh trước chuyện phi thăng.
Lúc này, đột nhiên xung quanh thư viện sáng lên, là trời đã sáng. Ánh mặt trời thông qua pháp trận trong núi chiếu rọi thư viện, cảnh tượng hệt như ở bên ngoài.
Bình thường là lúc này Hứa Thuận sẽ chuẩn bị trở về luyện kiếm, nhưng hiện tại, hắn rất muốn biết về sau có chuyện gì xảy ra nữa, vì vậy mới nhanh chóng lật xem, không để ý tới những lời bình luận chi chít kia nữa, chỉ chuyên tâm đọc lời tổ sư nói mà thôi.
“...Đánh đánh đánh, giết giết giết! Phàm nhân bôn ba vì tiền, Tiên Nhân bôn ba vì giết chóc. Nực cười! Thật quá nực cười! Các đồ tôn, hiện giờ đang đánh khá kịch liệt, các ngươi chậm một chút hãy phi thăng.”
“...Ba người đánh một còn bị đánh ngược lại, có chơi nữa không đây? Ba tên chết tiệt kia cho rằng mình rất mạnh à? Đúng là trò cười!”
“Thật sốt ruột!”
“...Hiện giờ thế cục tương đối ổn định, các ngươi mau mau phi thăng, sau khi lên đây trực tiếp đến Tiên Phủ của ta!”
“...Ta muốn cho bọn chúng một vố lớn, để báo thù chuyện lần trước!”
Lời Thanh Hoa đạo nhân nói tới đây là dừng hẳn.
Đây là câu nói sau cùng của Thanh Hoa đạo nhân, Hứa Thuận không biết kết quả chiến đấu sau đó thế nào.
Trang tiếp theo là lời Xích Viêm tổ sư nói.
“Thì ra Tiên giới là như vậy!”
Trong《Tổ Thuyết》không chỉ có lời của Thanh Hoa đạo nhân mà còn có tin tức các đời tổ sư phi thăng truyền lại, sắp xếp theo thứ tự trước sau. Tin tức của Thanh Hoa đạo nhân đã ghi chép xong, tất nhiên là tới tổ sư đời chữ Xích.