Không Trừu Tượng Không Tu Tiên

Chương 93. “Ta” Của Hứa Thuận!

Thông báo

Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.

Thân thể xảy ra biến hóa to lớn khiến Hứa Thuận có một loại ảo giác, dường như hắn đã biến thành một người khác rồi, hoặc nói chính xác hơn... là trở nên không còn giống con người nữa! Linh khí tích lũy hơn một năm trong quá trình Luyện Khí đã khiến thân thể hắn lột xác rồi!

Đợi đến khi Trúc Cơ được chín mươi chín ngày, Hứa Thuận đã hoàn thành Trúc Cơ.

So với lúc trước khi còn dừng lại ở Luyện Khí kỳ, hắn khi đã đạt tới Trúc Cơ kỳ thực sự mạnh mẽ, thậm chí còn mạnh gấp mười mấy lần lúc trước. Nhưng biến hóa trên phương diện thân thể chỉ là nền móng, hiện tại hắn đã có thể thu nạp linh khí, tiếp tục tu hành một lần nữa rồi!

Sau khi Trúc Cơ hoàn thành, Hứa Thuận lại dựa theo phương thức tu hành trong《Thanh Hoa Chân Kinh》để hấp thu linh khí.

Lần này phương thức vận chuyển linh khí hoàn toàn khác với khi còn ở Luyện Khí kỳ, linh khí bị hắn liên tục không ngừng hấp thu vào trong đan điền.

Sau đó, linh khí trong đan điền không ngừng áp súc theo phương thức được ghi chép bên trong《Thanh Hoa Chân Kinh》rồi đến cuối cùng, chỉ nghe “Rầm” một tiếng, chúng đã chuyển hóa thành một tia công pháp pháp lực!

Công pháp pháp lực chính là linh khí trong thiên địa bị công pháp của tu sĩ chuyển hóa thành pháp lực, không phải pháp lực chân chính bị tu sĩ nắm giữ trong tay.

Công pháp pháp lực từ trong đan điền bốc lên, xông thẳng về phía Giáng Cung! Xông lên Giáng Cung, lại hướng về phía trước, đánh thẳng tới Nê Hoàn!

(绛宫 – Giáng Cung và 泥丸 – Nê Hoàn là hai thuật ngữ dùng trong khí công Đạo giáo)

Chỉ cần tương hợp với “Ta” trong Nê Hoàn là Hứa Thuận có thể hoàn toàn nắm giữ tia pháp lực này, thi triển các loại pháp thuật kỳ diệu, trở thành một vị tu sĩ Thông Thần kỳ. Nhưng hiện giờ hắn vẫn chưa làm được chuyện đó, vì bên trong Nê Hoàn của hắn vốn không có “Ta”.

Hắn cần quan tưởng “Ta” trước đã.

Vì vậy, tia công pháp pháp lực kia lại trở về trong đan điền.

Thông Thần yêu cầu tu sĩ phải không ngừng quan tưởng “Ta” trong thức hải, sau đó dung hợp “Ta” và pháp lực. “Ta” là nhận thức của tu sĩ đối với thiên địa bên ngoài và bên trong, là thành tựu được hội tụ từ phương thức tu sĩ đối đãi với thế giới và đại đạo, cũng là thế giới quan của tu sĩ.

Tất cả những logic hành động của tu sĩ đều tuân thủ theo cái “Ta” này.

Trong Nê Hoàn là một mảnh đen tối hỗn độn, không có trên, không có dưới, chỉ có một chút linh quang đang không ngừng nhấp nháy. Linh quang kia chính là ánh sáng bản tính của tu sĩ, ánh sáng của Chân Linh, cũng là “Ta” của tu sĩ.

Chỉ có điều “Ta” này vẫn còn vô tri vô giác, khác biệt quá nhiều với “Ta” do tu sĩ tự nhận. Hiện giờ, điều tu sĩ phải làm chính là dùng “Ta” vô tri vô giác để phác thảo ra “Ta” trong Nê Hoàn, biến “Ta” thành “Thần”.

Linh quang trong Nê Hoàn của Hứa Thuận đang muốn phác họa ra “Ta”, bỗng nhiên hắn khựng lại.

Trong lòng hắn, “Ta” có dạng gì đây?

Là “Ta” trước khi xuyên không?

Hay là “Ta” của tu sĩ hiện giờ?

Linh quang chớp động, nhẹ nhàng quẹt một nét trong Nê Hoàn tăm tối, như mở ra một tia sáng giữa đất trời đen kịt. Sau đó, quang mang như sợi tơ, từng bút rồi lại từng bút hạ xuống, đầu tiên là khuôn mặt, sau đó là lông mày, cánh mũi, cuối cùng là toàn bộ thân thể.

Vấn đề là... những nét vẽ ấy vô cùng cẩu thả. Ừm... nhìn kỹ một phen, tuy bộ dạng hơi nguệch ngoạc một chút nhưng tướng mạo lại hoàn toàn … khác với Hứa Thuận bây giờ. Bởi đó là dáng vẻ của Hứa Thuận ở kiếp trước mà không phải dáng vẻ của hắn ở kiếp này.

Cuộc đời trước khi xuyên qua cũng là cuộc đời của hắn.

Hắn trước khi xuyên qua cũng là hắn.

Tất cả logic hành động của hắn đều được xây dựng từ “Ta” trước khi xuyên không, hắn không có lý do gì để vứt bỏ quá khứ hết.

Đây chính là “Ta” chân thật nhất của Hứa Thuận!

“Ta” trong Nê Hoàn vô cùng qua loa, nói qua loa cũng không phải khoa trương, mà là sự thật. Ai nói lúc quan tưởng “Ta” sẽ vẽ lại cực kỳ tinh xảo chứ?

Đưa ngươi một tấm gương, ngươi có thể vẽ ra chính mình sao?

Xin đấy, không phải tu sĩ nào cũng biết vẽ tranh đâu!

Nhưng qua loa như vậy lại rất phù hợp với Hứa Thuận ở kiếp trước.

Bởi vì qua loa chính là đánh giá của Hứa Thuận với quá khứ của mình. Từ nhỏ điều kiện gia đình của hắn chỉ dừng lại ở mức bình thường, khi còn bé cũng không biết do cơ thể phát triển hay thế nào mà hắn luôn muốn được ăn thịt, nhưng thịt... lại gần như không thể đủ ăn.

Thành tích học tập của hắn cũng chỉ rơi vào mức bình thường, không thể nói là tốt, nhưng cũng không quá kém. Hắn dốc hết sức thi đại học, nhưng đại học cũng như thế, tốt hơn một chút so với đại học gà rừng, nhưng so với trường danh tiếng thì kém xa.

(野鸡大学- đại học gà rừng hay còn gọi là "công xưởng bằng cấp", "đại học giả tạo". Mục đích chính là làm tiền chứ không phải giáo dục)

Kết hôn, sinh con cũng như thế.

Năm ba mươi tuổi, hắn từng uống rượu rồi nghĩ đến ba mươi năm mình đã trải qua, chỉ cảm thấy hết thảy mọi thứ đều quá mức qua loa đại khái. Bởi vậy hắn quyết định thay đổi. Ai ngờ bản thân còn chưa thay đổi được mấy năm, chưa tạo ra thành quả gì, đã xuyên không mất rồi.

Ông trời vẫn cực kỳ am hiểu mảng hài kịch đen này! Luôn tạo ra những tiếng cười trong sự gai góc và bi quan!

Sau đó, ắn vốn tưởng rằng nơi mình xuyên qua là một xã hội cổ đại bình thường, không ngờ trong thôn lại có yêu ma quấy phá, còn có đạo nhân đi ngang qua thu mình làm đồ đệ.

Khởi đầu hoàn toàn là một trời một vực so với trước khi xuyên không. Theo lý mà nói, hẳn là hắn nên vứt bỏ quá khứ, tích cực dung nhập vào Tu Tiên giới, trở thành một tu sĩ của Tu Tiên giới.

Nhưng ai đặt ra quy định tu sĩ Tu Tiên giới phải là cái dạng gì?

Hắn đọc sách ở trong thư viện Thanh Hoa lâu như vậy, đã từng gặp đủ các loại tu sĩ rồi. Có người giống với Thanh Hoa tổ sư, cảm khái mông nữ tiên thật lớn, có người giống như Lam đạo nhân, dường như chỉ thích thú với chuyện rong chơi, có người lại trầm mê trong tu hành, rõ ràng là tu hành quái, còn có người miệt mài theo đuổi âm mưu quỷ kế, luôn suy nghĩ thật kỹ trước khi hành động.