Thông báo

Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.

“Chỉ là xã giao thôi mà, không đến mức phiền toái như vậy chứ?” Hứa Thuận hỏi: “Có lẽ phi thăng mới là chuyện khiến sư tôn phiền não nhất mà?”

Với tu vi của Lam đạo nhân, bất cứ người nào ở trước mặt ông ấy đều sẽ biến thành kẻ hiền lành, những gì ông ấy nghe được đều là lời tâng bốc. Nên nếu chỉ là xã giao thì theo hắn, dù quá trình xã giao kia có đơn giản, nhàm chán cộng thêm bất đắc dĩ, cũng còn chưa tới mức phiền não mà?

“Phi thăng sao...” Lam đạo nhân trầm ngâm một lát, qua một hồi lâu mới nói: “Tu sĩ muốn phi thăng lên trời, tu sĩ trên trời lại muốn xuống dưới, thật là...”

Muốn xuống dưới?

Hứa Thuận nói với vẻ cảnh giác: “Tiên Nhân còn có thể xuống dưới à? Không phải Tiên Nhân chỉ có thể để hóa thân hoặc phân thân xuống thôi sao?”

Khác với chuyện hạ thấp tiêu chuẩn để Tiên Nhân phi thăng lên Tiên giới, nếu Tiên Nhân có thể xuống dưới thì tất nhiên sẽ gây ra ảnh hưởng sâu xa với Tu Tiên giới. Đến lúc đó, Tu Tiên giới sẽ rơi vào tình cảnh Tiên Nhân đi đầy đường, Đại Thừa không bằng chó.

Một người tùy tiện nhảy ra cũng là Tiên Quân chuyển thế, dùng kinh nghiệm không biết mấy nghìn năm hay là mấy vạn năm bắt đầu đánh nổ cá trong ao [1].

[1] :炸鱼 – tạc ngư là hành vi của một người chơi cấp độ khá cao, chuyên môn đi chèn ép đám người chơi trình độ thấp, đầy ác ý, thời gian kéo dài.

“Loại kiếm chiêu đầy sơ hở này đã mấy nghìn năm ta chưa từng trông thấy.”

“Thứ thô bỉ như vậy mà cũng được gọi là pháp thuật, nực cười!”

Thử hỏi gà mờ bé nhỏ vừa lên tới Thông Thần kỳ như hẳn còn lăn lộn thế nào, chẳng phải sẽ thành phông nền để đám Tiên Nhân không đứng đắn kia ra oai tỏ vẻ sao?

“Trước đó chỉ là vài gã Tiên Nhân không đứng đắn, đưa phân thân hoặc hóa thân trở lại Tu Tiên giới.” Lam đạo nhân nói: “Đại khái là mấy trăm năm mới có một Tiên Nhân nhàm chán đến như vậy.”

“Chẳng lẽ bây giờ số lượng đã trở nên nhiều hơn?” Hứa Thuận nghe ra ý tứ ngoài lời của đối phương.

“Ta và Lam Đại sư huynh đã xử lý hai tên, một người chạy thoát, một người chết rồi.” Lam đạo nhân chậm rãi nói.

Trong vòng một năm, ông ấy và Lam Đại chưởng môn cẩn thận tìm tòi khắp Tu Tiên giới, tìm ra hai vị Trích Tiên chuyển thế.

“Trốn? Có thể thoát được khỏi tay của người sao?” Hứa Thuận hỏi.

Hắn không kinh ngạc vì Lam đạo nhân có thể giết tiên, mà kinh ngạc vì có người chạy thoát được.

Với tu vi Đại Thừa kỳ của Lam đạo nhân, tại Tu Tiên giới vẫn có người đủ sức chạy thoát khỏi tay ông ấy sao?

Con lừa trọc bọn họ gặp được lần trước kia có thể chạy thoát chỉ đơn giản là Lam đạo nhân lười đuổi theo mà thôi.

“Đừng coi thường bọn họ, bọn họ không đưa hóa thân hay cho phân thân giáng lâm tới Tu Tiên giới.” Lam đạo nhân nghiêm túc nói: “Bọn họ là những kẻ đã vứt bỏ thân phận Tiên Nhân, tu vi Tiên Nhân rồi đi vào thế giới của chúng ta!”

“Hả?” Hứa Thuận sững sờ.

Không ngờ lại có Tiên Nhân vứt bỏ thân phận và pháp lực của Tiên Nhân?

“Vậy bọn họ có mưu đồ gì? Thành Tiên không phải là mục tiêu theo đuổi của rất nhiều người sao?” Hứa Thuận không hiểu.

“Tiên giới...” Lam đạo nhân suy tư một lát, nhìn thoáng qua Hứa Thuận, lại nghĩ đến Hứa Thuận rất già dặn, bèn nói: “Tiên giới gặp phải ngoại địch cường đại, theo lời tổ sư nói thì thực lực của kẻ địch này rất mạnh, cực kỳ mạnh. Đám Tiên Nhân lén lút hạ giới kia, nếu ở Tu Tiên giới còn có thể sống tạm nhưng ở Tiên giới nhất định phải đi chiến đấu.”

Chiến đấu cũng có nghĩa là có thể sẽ chết.

“Đào binh?” Hứa Thuận hiểu ra.

Tiên Nhân cũng là người, tất nhiên cũng sẽ có kẻ lâm trận bỏ chạy, sợ hãi tử vong.

“Bọn chúng tạo thành ảnh hưởng không tốt với Tu Tiên giới.” Lam đạo nhân nói: “Ta và Lam đại sư huynh đang tìm kiếm bọn họ, xử lý sạch bọn họ.”

Tiên Nhân quá cường đại, sau khi chạy trốn tới Tu Tiên giới, một mặt sẽ ảnh hưởng tới bố cục của Tu Tiên giới. Mặt khác sẽ phát tán một ít lời đồn, ảnh hưởng tới lòng người và tu hành.

Nếu thành Tiên chỉ vì đến Tiên giới làm bia đỡ đạn, như vậy tu tiên còn có ý nghĩa gì nữa?

Đây chính là ảnh hưởng không tốt.

Bất kể tương lai thế nào, tu sĩ đều cần từng bước tu hành phát triển bản thân, như vậy mới có thể đối mặt với tương lai.

Nếu hiện tại đình công, không tu hành nữa, thử hỏi khi kịch biến của Tiên giới thật sự ảnh hưởng đến Tu Tiên giới thì phải ứng đối thế nào đây?

Bởi vậy ông ấy mới lấy việc xã giao để ngụy trang, tìm kiếm tung tích Trích Tiên.

“Đáng tiếc do sơ suất nên một kẻ đã chạy thoát, lần sau gặp lại sẽ rất khó khăn.” Lam đạo nhân có vẻ hơi hối hận: “Thật sự không thể chủ quan trước thủ đoạn của Tiên Nhân được.”

Không có chút tài năng thử hỏi ai có thể phi thăng thành Tiên Nhân?

“Người đi ở bờ sông nào có chuyện không ướt giày.” Hứa Thuận an ủi: “Đối với loại Tiên Nhân vứt bỏ hết thảy trốn xuống đây, có chút bản lĩnh chạy thoát thân cũng là bình thường!”

Lam đạo nhân gật đầu nói: “Kẻ đó không phải tu sĩ từ thế giới này phi thăng thành Tiên Nhân, thế nên có chút thủ đoạn kỳ lạ.”

“Một kẻ khác chạy trốn xuống đây thì không biết là tổ sư của môn phái nào. Đáng tiếc truyền thừa của gã đã đoạn tuyệt, không có người tiếp ứng gã, đã bị ta xử lý sạch sẽ.”

“Chỉ còn lại cái này.” Không biết Lam đạo nhân từ nơi nào móc ra một quyển sách lụa, đưa cho Hứa Thuận.

Hứa Thuận nhận sách lụa, mở ra xem thử, trên sách lụa chỉ có hai câu thơ.

“Giờ ta tới Hoàng Tuyền triệu tập bộ hạ cũ, giương mười vạn tinh kỳ chém Diêm Vương!”

(Trích thơ 梅岭三章 – Mai Lĩnh Tam Chương của Trần Nghị, một trong mười đại nguyên soái của Trung Hoa nhân dân cộng hòa sáng tác khi bị Quốc Dân Đảng vây khốn)

“!!!”

Hứa Thuận nhìn câu thơ này, thân thể chấn động.

“Sao? Ngươi cũng bị khí độ của câu thơ này chấn nhiếp?” Lam đạo nhân thấy Hứa Thuận trợn mắt há hốc mồm, vừa cười vừa nói: “Lần đầu thấy câu thơ này vi sư cũng thật sự rung động, bởi vậy mới giữ lại.”

Ta không phải mới thấy lần đầu, ta mẹ nó hai ba năm trước đã thấy qua rồi!

Ta kinh ngạc vì những lời này không nên xuất hiện ở Tu Tiên giới!