Thông báo

Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.

Hứa Thuận vuốt ve tấm ngọc bài trong tay, hắn biết đây là ngọc bài thân phận của Lam Nhiêm.

Trên thực tế, ngọc bài không chỉ tượng trưng cho thân phận, chúng còn có những công dụng thực tế khác, ví dụ như đảm đương công dụng “túi tiền” của tu sĩ.

Tu Tiên giới cũng không có linh đan, linh ngọc, linh thạch vân vân giữ nhiệm vụ của tiền tệ, bởi vì không cần thiết.

Tiền tệ là một thương phẩm đặc biệt đóng vai trò tương đương với tất cả các loại hàng hóa, ở Tu Tiên giới có một thứ có thể đảm đương vai trò thương phẩm đặc biệt này.

Đó chính là uy tín của đại phái đại tông!

Nếu như trước khi Hứa Thuận xuyên không, tiền tệ của một quốc gia lớn vốn không có thứ gì neo buộc, bản chất tiền tệ của một quốc gia lớn chính là thực lực và uy tín của quốc gia đó.

Tại Tu Tiên giới cũng vậy, Thanh Hoa Phái là môn phái truyền thừa bảy tám nghìn năm ở Tu Tiên giới, mỗi đời đều có tu sĩ Đại Thừa kỳ phi thăng. Tại trung bộ của Tu Tiên giới, có sức ảnh hưởng vô cùng quan trọng.

Thanh Hoa Phái chỉ cần thiết kế ra một loại tiền tệ, bất cứ kẻ nào cầm loại tiền tệ này tới Thanh Hoa Phái đều có thể đổi lấy linh dược và pháp khí, khi đó đồng tiền đo lường đó sẽ có giá trị, có thể lưu thông.

Cho dù tiền này là thứ gì đó màu sắc rực rỡ, nhưng chỉ cần Thanh Hoa Phái nhận thì thứ này có thể được coi là tiền.

Điều duy nhất cần phải chú ý là không thể phát hành tiền quá mức, nếu không sẽ bị người ta tranh nhau đổi lấy tiền mặt, thậm chí đến tận cửa gây rắc rối!

Hứa Thuận từng đọc được trong thư viện Thanh Hoa, khoảng năm nghìn năm trước, Đông Hải có một môn phái tên là Thiên Long Phái.

Thiên Long Phái ỷ vào bản thân có thực lực siêu quần, nô dịch ác Long bên bờ biển, thành lập phường thị khổng lồ, nắm giữ mậu dịch trên biển và trên bờ, in và phát hành Thiên Long tệ vượt mức, khiến các môn phái xung quanh không khỏi oán trách.

Cuối cùng rất nhiều môn phái bị ép đến không còn cách nào, liên hợp tìm tới cửa Thiên Long Phái gây rắc rối, vốn chỉ muốn ngăn chặn hành vi này của Thiên Long Phái.

Không ngờ Thiên Long Phái kiêu ngạo thành thói, dùng lời lẽ ác độc đối đáp với rất nhiều môn phái, dẫn tới rất nhiều môn phái liên thủ đại chiến với Thiên Long Phái.

Trận chiến ấy khiến rất nhiều môn phái tổn thất nặng nề, đạo thống của Thiên Long Phái cũng bị cắt đứt, Thiên Long Bát Âm trở thành chuyện có một không ai, làm người ta thổn thức không thôi.

Bởi vậy với một môn phái mà nói, phát hành bao nhiêu tiền, phát hành tiền tệ thế nào cũng là một môn học.

Phát hành nhiều, nguy hiểm tăng cao, tiền sẽ giảm giá trị.

Phát hành ít lại không đủ dùng, rất dễ bị tiền của các môn phái khác giành trước định mức.

Thanh Hoa Phái truyền thừa bảy tám nghìn năm, từ lúc mới bắt đầu gian nan trắc trở, sai lầm chồng chất, đến cuối cùng tính toán tỉ mỉ, tăng phát hay thu về đều lô hỏa thuần thanh.

Mà tiền lưu thông của Thanh Hoa Phái tên là Thanh Ngân.

Thanh Ngân cũng không phải là vàng thật bạc trắng hoặc là loại bạc có màu xanh, mà là con số lưu trong ngọc bài thân phận của người trong phái, giống như tiền kỹ thuật số.

Mỗi khi sử dụng chỉ cần cầm ngọc bài quét một cái về phía trận pháp đặc biệt, cực kỳ giống thanh toán qua WeChat hoặc Alipay trước khi hắn xuyên qua.

Như vậy có thể ngăn chặn người khác chế tạo “tiền giả”. Dù có người chế tạo “tiền giả” đi nữa thì nhất định cũng phải có nội ứng tham dự, rất dễ tóm được dấu vết để lại!

Tu sĩ trong mấy nghìn năm cũng không chỉ biết cắm đầu vào tu hành. Dựa vào các loại pháp thuật kỳ lạ, tu sĩ có thể biến một số ý tưởng kỳ diệu thành hiện thực.

Chính là hiện thực này trong mắt Hứa Thuận có chút trừu tượng.

Thân là đệ tử của tu sĩ phi thăng, Hứa Thuận ở thời điểm Luyện Khí kỳ, mỗi tháng chỉ được môn phái phát mười Thanh Ngân, đủ thấy Thanh Ngân trân quý thế nào.

Ở Trúc Cơ kỳ, mỗi tháng đã có hai mươi Thanh Ngân.

Về phần Thông Thần kỳ, còn chưa phát tiền tháng nên Hứa Thuận cũng không biết được bao nhiêu. Hắn cần tới Trật Tiên Lâu quản chuyện phát tiền tháng một chuyến để đăng ký tu vi, sau đó mỗi tháng đúng hạn đến lĩnh tiền.

Như vậy với tu sĩ Đại Thừa kỳ sắp phi thăng như Lam đạo nhân, mỗi tháng Thanh Hoa Phái sẽ cấp bao nhiêu tiền đây?

Một vạn? Mười vạn? Một trăm vạn?

Hứa Thuận nghĩ nghĩ, cảm thấy hẳn là không có hạn mức.

Uy tín của một môn phái được xây dựng dựa trên tu sĩ cường đại trong môn phái. Lam đạo nhân thân là tu sĩ đầu tiên phi thăng của đời chữ Lam, tương đương với chiêu bài nhãn vàng của môn phái.

Bản thân ông ấy chính là đại diện của hạn mức!

Những người khác vẫn là phú hào thì bản thân Lam đạo nhân đã là ngân hàng tín dụng, vốn không cùng một cấp độ.

“Đa tạ sư tôn, ta nhất định thích cái gì sẽ mua cái đó, tranh thủ mua hết toàn bộ chợ Thanh Vân.” Hứa Thuận cất ngọc bài Lam đạo nhân đưa cho, nói.

Về phần chợ Thanh Vân là phiên chợ do Thanh Hoa Phái và Vân Thủy Tông kết hợp mở ra, lấy chữ “Thanh” trong Thanh Hoa Phái và chữ “Vân” trong Vân Thủy Tông Vân tạo thành tên chợ Thanh Vân.

Thanh Hoa Phái sở trường kiếm pháp, ngược lại luyện khí, luyện đan đều rất bình thường.

Mà Vân Thủy tông sở trường luyện khí và luyện đan, Vân đại biểu cho luyện khí, Thủy đại biểu cho luyện đan.

Vì vậy hai phái cùng mở một phiên chợ, để tiện cho người của hai phái giao lưu buôn bán với nhau.

Sau này chợ Thanh Vân trở nên nổi tiếng nên có thêm các môn phái khác tham dự, khiến chợ Thanh Vân trở thành chợ thương mại lớn nhất trung bộ Tu Tiên giới, pháp khí, đan dược cần gì có đó.

Về phần tiền tệ lưu thông trong chợ thì dĩ nhiên là Thanh Ngân của Thanh Hoa Phái.

Sao vậy, tiểu môn phái nhà ngươi còn muốn tự mình phát hành tiền á?

Còn muốn lưu thông trong chợ Thanh Vân nữa?

Ngươi nghĩ Thanh Hoa Phái ăn chay à? Hay kiếm của Thanh Hoa Phái không đủ sắc.

Bởi vậy Hứa Thuận cầm ngọc bài của Lam đạo nhân, thật sự có khả năng mua sạch toàn bộ chợ Thanh Vân.

“Ha ha ~ ngươi mang về được là tốt rồi.” Lam đạo nhân không thèm để ý, ông ấy biết Hứa Thuận chỉ đang đùa với mình.

Ông ấy hiểu Hứa Thuận là người có chừng mực.