Thông báo
Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.
“Bắt?” Lão Trần nhíu mày, nhìn người đàn ông ở ghế phụ: “Dựa vào cái gì bắt hắn?”
Người đàn ông dường như không ý thức được suy nghĩ của mình có vấn đề: “Nếu hắn có động cơ, khống chế hắn trong tay là ổn thoả nhất.”
“Hắn có động cơ gì?” Giọng điệu của lão Trần ngày càng nghiêm trọng.
Người đàn ông không để ý: “Nếu chuyện của Hà Gia Khánh không liên quan đến hắn, tại sao hắn phải đưa Hà Gia Khánh đến bệnh viện?”
Lão Trần nghe vậy cả giận nói: “Mẹ nó, nói chuyện khốn nạn kiểu gì thế!”
Người đàn ông không lên tiếng, quay đầu dời tầm mắt về phía ngoài cửa kính xe.
Gã tên Tiêu Chính Công, người ở đây gọi gã là đội phó.
Gã luôn nhìn ngoài cửa sổ, biểu cảm khinh thường đang truyền đạt một loại thông tin.
Gã cũng không e ngại lão Trần, cũng không cho rằng bản thân làm sai cái gì, gã chỉ là không muốn phí nước miếng với lão già này.
Tuy gã đưa lưng về phía lão Trần, nhưng xuyên thấu qua kính phản quang, lão Trần có thể rõ ràng nhìn thấy mặt của gã.
Lão Trần thở dài nói: “Từ cái ngày cậu đến cục, tôi đã nói với cậu, chuyện phải hoàn thành, quy củ phải có, lương tâm cũng không thể quên, vãi nồi đến ngày hôm nay cậu cũng nghe không hiểu hả!”
Vưu Tuyết Hàn nhếch môi, không khí cứng ngắc khiến cô ta có chút khó chịu, cô ta nhanh chóng chuyển chủ đề: “Tôi cơ bản đã điều tra xong lý lịch của Lý Phán Phong, hắn là cô nhi, lớn lên trong viện phúc lợi, không có tiền sử phạm tội nhưng có vài lần bởi vì hành vi phòng vệ chính đáng từng tiếp nhận điều tra.”
“Phòng vệ chính đáng?” Lão Trần cảm thấy tò mò, ông ta lấy tư liệu của Lý Phán Phong qua xem thử: “Một đánh ba, hai người bị thương nặng, một người bị thương nhẹ, một đánh năm, một người bị thương nặng, bốn người bị thương nhẹ...
Thân thủ hắn tốt như vậy? Không giống nha, nhìn thể trạng của hắn cũng bình thường nà!”
Lão Trần nghiêm túc lật xem hồ sơ của Lý Phán Phong, lật được một nửa, ông ta không nhịn được bật cười: “Thằng nhóc này điên thật.”
Vưu Tuyết Hàn hỏi: “Sếp Trần, còn cần chú ý Lý Phán Phong không?”
Lão Trần suy tư một lát nói: “Kêu Bóng Đèn theo dõi hắn đi.”
Vưu Tuyết Hàn nhắc nhở: “Bóng Đèn vừa mới nhậm chức một tháng, vẫn nên kêu Đầu To đi đi.”
Lão Trần kẹp điếu thuốc, lại rít một hơi một sâu: “Một tên dê con, không cần kêu Đầu To đi đâu, vừa hay để Bóng Đèn luyện tập.
Kêu Đầu To theo dõi Hà Hải Sinh, người này cũng không dễ đối phó.”
...
Trên tàu điện ngầm, Lý Phán Phong lấy di động ra.
Trong di động quả thực có một tin nhắn, nhưng tin nhắn này không phải Hà Gia Khánh gửi.
“Xin chào, tôi là lão Trần.”
Lão Trần?
Tin nhắn ông ta gửi?
Lão già này, vừa nãy ông ta cố ý “chơi” mình?
Ông ta gửi tin nhắn này có ý gì?
Chỉ là vì “chơi” mình à?
Cũng không hoàn toàn, đã gửi tin nhắn này tức là đã lưu lại số điện thoại của ông ta.
Đây là thật sự muốn kêu mình chủ động liên hệ với ông ta.
Lý Phán Phong không liên kết được suy nghĩ của lão Trần, nhưng có một chuyện khiến hắn rất tò mò.
Lúc hai người nói chuyện, Lý Phán Phong trước sau không nhìn thấy lão Trần từng lấy điện thoại ra, tin nhắn này ông ta gửi đi bằng cách nào?
Là có người đang âm thầm phối hợp với ông ta? Hay là lão Trần này có năng lực đặc biệt?
Hiện tại Hà Gia Khánh đang ngủ trong bệnh viện, có phải cậu ta cũng có thể gửi tin nhắn cho mình không?
Thế giới này dường như không giống với thế giới mà mình biết.
Không giống thì không giống, điều này liên quan gì tới mình?
Tam thúc của Hà Gia Khánh cũng đến rồi, mình không cần quan tâm chuyện của cậu ta nữa, về sau yên ổn khuân gạch sống qua ngày, những chuyện này không liên quan đến mình.
Lý Phán Phong cũng muốn mau chóng quên hết tất cả, hắn mở di động ra, ngẫu nhiên đọc tin tức của truyền thông cá nhân.
Tin tức đầu tiên:
Tám giây tám ba, danh tướng chạy nước rút Kiều Duyệt Sinh lại lập kỷ lục thế giới về chạy 100m, sau khi thi đấu tiếp nhận phỏng vấn, anh ta lại nói như vầy!
Anh ta đã nói gì?
Lý Phán Phong ấn mở tin tức.
“Trong giải đấu kim cương vừa kết thúc, danh tướng chạy nước rút Kiều Duyệt Sinh dùng thành tích 8 giây 83 phá kỷ lục thế giới mới do anh ta tạo nên vào tháng trước, ai có thể ngờ được vị danh tướng chạy nước rút truyền kỳ từng bởi vì cuộc sống khó khăn suýt chút nữa từ bỏ giấc mơ, Kiều Duyệt Sinh ra đời trong một gia đình nông dân bình thường...”
Tin tức rất dài, từ năm Kiều Duyệt Sinh ra đời nói thẳng đến quán quân giải đấu kim cương, Lý Phán Phong lướt đến cuối cùng, rốt cục nhìn thấy câu nói của Kiều Duyệt Sinh:
“Giấc mơ không liên quan đến màu da.”
Một câu rất dốc lòng.
Chỉ là câu này, Lý Phán Phong nhớ là hắn đã nói vào năm ngoái.
Cũng bắt đầu từ năm ngoái, hắn dùng thân phận người da vàng chinh phục cuộc đua 100m, chinh phục cửa ải chín giây.