Thông báo
Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.
Hình như thế giới này không giống với thế giới mà mình đã biết.
Không giống thì không giống, liên quan mọe gì đến mình chứ?
Chú ba của Hà Gia Khánh đã đến rồi, không cần quan tâm đến chuyện của họ nữa. Về sau cứ yên ổn dọn gạch sống qua ngày, mấy chuyện này chẳng liên quan đến mình.
Lý Phán Phong cũng muốn nhanh chóng quên hết đi, cậu mở điện thoại, lướt lướt theo thói quen, đọc mấy tin tức truyền thông
Tin đầu tiên:
[8,38 giây, danh tướng chạy nước rút Kiều Duyệt Sinh lại lập kỷ lục thế giới về chạy 100m. Thế mà lúc tiếp nhận phỏng vấn sau thi đấu, anh ta lại nói thế này!!!]
Anh ta đã nói gì thế nhỉ?
Lý Phán Phong click mở tin tức.
[Giải đấu Kim Cường vừa kết thúc. Danh tướng chạy nước rút Kiểu Duyệt Sinh đã xô đổ kỷ lục của chính mình, lại một lần nữa sáng tạo ra kỷ lục thế giới với thành tích 8, 38 giây. Ai mà ngờ được, danh tướng huyền thoại này đã suýt vì cuộc sống khó khăn mà từ bỏ ước mơ. Kiều Duyệt Sinh ra đời trong một gia đình nông dân bình thường…]
Tin tức dài ngoằng, kể từ năm Kiều Duyệt Sinh mới chào đời cho đến lúc đạt giải quán quân giải đấu Kim Cương.
Lý Phán Phong lướt đến mấy dòng cuối cùng, rốt cục cũng nhìn thấy câu nói của Kiều Duyệt Sinh:
“Giấc mơ không liên quan đến màu da.”
Một câu nói nhiệt huyết, hết lòng hết dạ.
Chỉ là câu này… Lý Phán Phong nhớ là năm ngoái Kiều Duyệt Sinh đã nói rồi.
Cũng bắt đầu từ năm ngoái, Kiều Duyệt Sinh dùng thân phận người da vàng chinh phục đường đua 100m, chinh phục cửa ải 9 giây.
Tin tức tiếp theo:
[ Nghệ sĩ nổi tiếng Sở Tử Khải, dùng một buổi nói chuyện hé mở góc khuất trong giới giải trí.]
[ 10 năm trước, Sở Tử Khải và bài hát <Tôi Là Chiếc Bánh Nướng Của Em> khiến cả giới âm nhạc Hoa ngữ chấn động.
Giọng hát trong trẻo đầy cảm xúc của anh ấy đã hạ gục vô số fan hâm mộ. Thế nhưng ở một sự kiện công khai, nhân tài kiệt xuất giới âm nhạc này lại có một phát ngôn khiến người ta không thể ngờ được. Nó đã giúp vô số người thấy rõ góc khuất ít ai biết của giới giải trí.
Sở Tử Khải năm nay 31 tuổi. Sinh ra trong một gia đình công nhân bình thường, từ nhỏ anh đã có tình yêu mãnh liệt với âm nhạc... ]
Lại nói từ lúc mới đẻ.
Lý Phán Phong lười đọc tiếp, lướt thẳng tới tin tức tiếp theo.
[ Chấn động, mặt trời không hề cô độc! Nhà thiên văn học X phát hiện: có thể mặt trời vẫn còn một người anh em.]
[Dạo gần đây, nhà thiên văn học X đã có một phát hiện khiến người ta khiếp sợ: có lẽ mặt trời của chúng ta cũng phải là con một, rất có thể nó còn có một hành tinh đi kèm ít ai biết đến.
Là chủ nhân của thái dương hệ, nhân loại dựa vào hệ thống các vì sao để sinh tồn. 4 tỷ 6 trăm triệu năm trước, mặt trời của chúng ta đã ra đời...]
Đến mặt trời cũng phải kể lể từ khi mới ra đời.
Mẹ nó, đám lều báo này được đào tạo từ một lò ra hả!
Ting ting ting!
Lý Phán Phong đang buồn bực thì lại nhận được một tin nhắn, lần này là của Hà Gia Khánh gửi.
[Người anh em, đừng tin bố con thằng nào hết! Bọn họ toàn là là dân đào lửa cả đấy!]
Lý Phán Phong rep lại: [Bọn họ mà mày nói là ai?]
[Chú ba, cảnh sát còn có Hà Gia Khánh mà mày nhìn thấy, toàn lừa đảo cả đấy.]
Lý Phán Phong cất di động, tự nhiên cảm thấy toa tàu điện ngầm này lạnh hơn bình thường rất nhiều.
Lý Phán Phong nằm trên giường tầng, im lặng nhìn trần nhà.
Giường ký túc xá rất cao, trần nhà cách rất gần.
Mấy đốm mốc trên trần giống như những con mắt đang nhìn chằm chằm vào cậu.
Nhưng mà đúng là có hai con mắt đang theo dõi, quan sát từng hành động cử chỉ của cậu thật.
Ting ting ting!
Điện thoại lại có thông báo mới.
Rốt cuộc là ai đã gửi tin nhắn cho mình?
Người này nhặt được di động của Hà Gia Khánh.
Hắn biết mình đã gặp chú ba.
Hắn biết mình đã gặp cảnh sát.
Hắn còn biết Hà Gia Khánh đã rơi vào hôn mê, nằm liệt trên giường.
Rốt cuộc thì người này là ai?
Giáo viên trong trường đại học?
Bác sĩ trong bệnh viện?
Lão Trần tự xưng cảnh sát?
Hay ông bảo vệ dưới lầu?
...
Âm báo tin nhắn của di động không ngừng vang lên, Lý Phán Phong cầm lấy, nhìn thoáng qua. Là dãy số của Hà Gia Khánh, nhắn liền một lúc mười mấy tin.
[ Phán Phong, 4 năm đại học, tao chỉ có mỗi mày là anh em!]
[Chỉ còn một ly rượu, mày uống một ngụm, tao uống một ngụm.]
[ Chỉ còn một điếu thuốc, mày hút một nửa, tao hút một nửa!]
[Lần đầu tiên tao đưa vợ ra ngoài ăn cơm, là mày đi cùng với tao.]
[Lần đầu tiên tao với vợ ra ngoài ngủ. Làm đến giữa chừng thì mày điện thoại đến, tao với mày đi bar quẩy cả đêm.]
[Mày mắc bệnh tâm thần, tao đi khám với mày. Mày tiêu hết tiền, tao móc túi bù vào. Ví của tao trơ đáy, phải đến công trường vận chuyển đá, đến tận lúc mày xuất viện mới thôi.]