Thông báo
Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.
Dịch: Dưa Hấu
Võ Các.
Lương Trọng Cửu hoàn toàn ngơ ngác.
Lý Trường Phong cũng ngây người như phỗng.
Tất cả mọi người có mặt tại hiện trường đều sững sờ, chẳng ai ngờ được, còn chưa kịp thẩm vấn gì, Lưu Thiên Tuyệt đã tự mình đến cửa tự thú, đem toàn bộ tội trạng gánh hết lên vai.
Bốp!
"Không ngờ lại là Lưu Thiên Tuyệt đứng sau sai khiến, các ngươi có biết những ngày qua ta đã phải chịu bao nhiêu khổ sở không?" Lương Trọng Cửu giận dữ vỗ bàn, lớn tiếng quát.
Hắn càng nghĩ càng giận.
Chỉ hận không thể vặn cổ Lưu Thiên Tuyệt ngay tại chỗ.
Cấp trên nổi giận, mắng hắn đến chó má đầy đầu, hắn cũng đành chịu.
Nhưng duy chỉ có một cửa ải này là không thể vượt qua, những người phụ trách vận chuyển thuế bạc, đều là thủ hạ của hắn, bọn họ bị hại, bị giết, người nhà còn đang khóc lóc thảm thiết, hắn thực sự không đành lòng.
Khi hìn những lão ấu phụ nữ hài tử đau đớn bi thương, hắn cũng chẳng biết phải nói gì cho phải.
Dù có trợ cấp bạc hi sinh, nhưng chừng đó sao đủ, để lương tâm bớt day dứt, hắn đã đem toàn bộ số bạc tích góp nhiều năm ra, chia cho gia quyến những người đã khuất.
Chỉ mong cuộc sống về sau của bọn họ có thể tốt hơn một chút.
"Nếu thật sự là Lưu Thiên Tuyệt đứng sau sai khiến, ngược lại lại là chuyện tốt." Lý Trường Phong lên tiếng
"Hửm?" Lương Trọng Cửu hơi sững người, "Ý ngươi là gì?"
"Lúc bọn họ đưa Điền Dã trở về, giữa đường gặp phải quỷ dị chặn đường." Lý Trường Phong nói.
"Gặp phải quỷ dị? Vậy bọn họ làm sao còn sống trở về được?" Nghe đến hai chữ quỷ dị, mắt Lương Trọng Cửu trợn tròn, không dám tin hỏi.
Nói xong, ánh mắt hắn đầy kinh hãi, nhìn về phía Lâm Phàm đang ung dung uống trà, ăn điểm tâm, dáng vẻ vô cùng nhàn nhã.
Không chỉ Lương Trọng Cửu kinh ngạc, mà tất cả những người khác cũng đều lộ vẻ khó tin.
Bọn họ biết Lâm Phàm thực lực không tệ, nhưng dù sao tuổi còn trẻ, dù có thiên phú dị bẩm, muốn đối phó quỷ dị thì ít nhất cũng phải tu thành tâm pháp.
Lâm Phàm nhẹ nhàng phủi vụn bánh trên tay, hắn biết mọi người đều nghi hoặc không rõ hắn tu thành tâm pháp từ khi nào, nhất là người của Võ Các, ai cũng biết hắn mới đạt được tâm pháp chưa lâu.
Dù có là thiên tài tuyệt thế, cũng không thể chỉ trong mấy ngày ngắn ngủi đã tu thành.
"Lâm quán chủ nhà ta tu luyện chính là tâm pháp gia truyền, may mà có tâm pháp gia truyền, nếu không lần này e rằng chúng ta đã bỏ mạng cả rồi." Ngay lúc hắn định mở miệng giải thích, Vương Dược đã chủ động lên tiếng
Mọi người bừng tỉnh đại ngộ, ra là như vậy.
Ánh mắt Nhan Như Tuyết nhìn về phía Lâm Phàm càng thêm sáng rực. Trước kia nàng đã thấy hắn rất lợi hại, không ngờ lúc này lại tu thành tâm pháp, tiềm lực này quả thực tăng vọt.
Năng lực nhìn người của bản thân, quả nhiên sau bao năm rèn luyện đã tiến bộ vượt bậc.
Bằng không, sao có thể vừa nhìn đã chọn trúng Lâm quán chủ?
Trong lòng Lương Trọng Cửu dâng lên một tia kính phục.
"Lâm quán chủ, quả thật là kinh tài tuyệt diễm, bội phục, bội phục."
Thân là Chuyển Vận Sứ, vì thường xuyên phải vận chuyển thuế bạc, hắn cũng có tu luyện tâm pháp, nhưng nói đến chuyện giết quỷ dị, cho dù là loại quỷ dị yếu nhất, hắn cũng tự biết mình không làm nổi.
Nhiều lắm chỉ có thể khiến quỷ dị bị thương nhẹ mà thôi.
Nếu không tu tâm pháp đến cảnh giới cao thâm, uy lực sẽ cực kỳ yếu ớt. Hiện tại Lâm quán chủ có thể giết được quỷ dị, chứng tỏ tâm pháp đã tu luyện đến cảnh giới cực cao.
Lâm Phàm chỉ mỉm cười đáp lại, không nói thêm gì.
"Lâm quán chủ, ngươi thấy chuyện này như thế nào?" Lý Trường Phong thấy từ nãy đến giờ Lâm quán chủ vẫn chưa mở miệng, liền đo hỏi
Đối với chuyện này, Lâm Phàm quả thực có suy nghĩ riêng, nhưng hắn chỉ là một quán chủ võ quán, không phải người của Võ Các hay quan phủ.
Ban đầu hắn nghĩ, các ngươi cứ bàn bạc, ta chỉ cần dùng cách của mình báo thù là được.
"Lý các chủ, ta cũng không phải người của Võ Các hay quan phủ, e rằng tham dự vào chuyện này không thích hợp lắm?" Lâm Phàm vừa cười vừa nói.
"Không sao, Lâm quán chủ cứ việc nói thẳng cái nhìn của mình.” Lý Trường Phong khoát tay.
Lâm Phàm trầm ngâm một lát rồi nói, "Được, nếu đã như vậy, quả thực ta có chút nghi hoặc. Ta từng đối mặt với quỷ dị kia, thực lực tuyệt đối không yếu, võ giả chưa tu thành tâm pháp căn bản không thể chống đỡ. Vậy mà Long Hổ võ quán Lưu Thiên Tuyệt lại có khả năng mời được quỷ dị ra tay giúp đỡ sao?"
"Ta cảm thấy việc Lưu Thiên Tuyệt chủ động tự thú, tất nhiên là có người đứng sau thúc đẩy, thậm chí còn hứa hẹn cho hắn điều gì đó. Nghe nói hắn và Tống Nhất Đao của Thiên Đao võ quán có quan hệ khá thân thiết, chẳng lẽ là... Ấy, thôi, không nói nữa, suy đoán lung tung cũng không hay."
Lâm Phàm khoát tay, không nói thêm gì.
Trong lần mô phỏng trước, hắn biết rõ chủ mưu chính là Tống Nhất Đao, nhưng lời này, hắn không thể nói ra.
Lý Trường Phong cùng mọi người liếc nhìn nhau, thực ra trong lòng ai nấy cũng có nghi ngờ, chỉ là không có chứng cứ xác thực để kết luận.
Tống Nhất Đao và Lưu Thiên Tuyệt là hai đẳng cấp khác biệt.
Dù chỉ là chênh lệch giữa lục phẩm và thất phẩm, nhưng đó lại là khác biệt một trời một vực. Tống Nhất Đao tu vi đã đạt tới Khí Huyết cảnh thập nhị trọng, nửa bước đặt chân vào ngưỡng cửa Tiên Thiên cảnh.
Một khi hắn bước vào Tiên Thiên cảnh, Thiên Đao võ quán sẽ được thăng cấp thành ngũ phẩm Thiên Đao tông.
Khai tông lập phái.
Trong lịch sử, vùng đất xa xôi như Mặc Vân thành chưa từng xuất hiện tông môn ngũ phẩm. Nếu Thiên Đao võ quán thực sự được thăng cấp, tất sẽ tạo nên chấn động lớn.
Ai nói nơi nhỏ không thể xuất hiện tông, võ vận của Vũ Triều sẽ cực thịnh.
Những kẻ từng cho rằng duy trì võ quán chỉ tổ hao người tốn tiền của đều phải câm miệng. Vũ Triều chắc chắn sẽ ra mặt ủng hộ, tuyệt đối không để hắn phải hướng về thánh địa võ học Trấn Ma thạch cầu xin một ngày nào.
Còn chuyện cướp thuế bạc, chắc chắn sẽ bị giảm nhẹ, chuyện lớn hóa nhỏ, chuyện nhỏ hóa không. Duy chỉ có cấu kết với yêu ma quỷ dị là tội không thể tha thứ.
"Lâm quán chủ, có một số việc thật sự khó mà nói rõ." Lý Trường Phong khẽ thở dài
"Sao lại khó nói?" Lâm Phàm truy hỏi.
"À..." Lý Trường Phong nhất thời không biết phải nói thế nào, hắn cũng không thể nói rõ rằng quan hệ nhân mạch của Tống Nhất Đao phức tạp, không chỉ ở Mặc Vân thành mà còn lan sang các nơi khác. Khi chưa có chứng cứ xác thực, thực sự không dễ động vào.
"Lý các chủ, sự việc đã xảy ra thì phải điều tra cho rõ ràng, không thể vì sợ liên lụy quá rộng mà chùn bước. Một võ quán thất phẩm nhỏ nhoi mà dám cướp thuế bạc, còn dám cấu kết với quỷ dị, nếu chuyện này truyền ra ngoài, còn ra thể thống gì nữa?" Lâm Phàm nói
"Chuyện này... Ngươi nói cũng có lý."
"Theo ta thấy, việc tái thẩm Lưu Thiên Tuyệt là vô cùng cần thiết, hiện tại hắn bình tĩnh như vậy, chắc chắn là còn có chỗ dựa. Một người dám ôm hết mọi tội lỗi về mình, nhất định là vì phía sau còn có kẻ chống lưng. Cho nên bây giờ nhất định phải để hắn hiểu rõ, cái gọi là chỗ dựa đó hoàn toàn không đáng tin, đánh tan phòng tuyến tâm lý của hắn, khiến hắn phải khai ra kẻ đứng sau màn." Lâm Phàm nghiêm mặt.
"Nếu như Lý các chủ và Lương đại nhân cảm thấy không tiện thẩm vấn, tại hạ cũng biết chút ít thủ đoạn, có thể hỗ trợ một phen."
Một bên, Vương Dược liếc nhìn Lâm quán chủ, ánh mắt đầy hàm ý sâu xa.
Chẳng lẽ lại là mấy món đồ sắt, đồ kẹp kia sao...
"Được." Lý Trường Phong suy nghĩ một chút, gật đầu đồng ý.
Lương Trọng Cửu cũng vô cùng tán thành, kẻ đã khiến hắn tổn thất bao nhiêu thủ hạ, sao có thể dễ dàng bỏ qua như vậy.
Đột nhiên.
"Bên ngoài có chuyện gì mà ồn ào vậy?" Lý Trường Phong nhíu mày.
"Là dân chúng đưa nhi tử của Lưu Thiên Tuyệt, Lưu Đào, tới đây." Hàn Phi vội vàng chạy ra ngoài xem, rất nhanh đã quay lại báo cáo
"Đừng làm loạn, bảo bọn họ mau chóng giải tán." Lý Trường Phong khoát tay.
"Khoan đã." Lâm Phàm lên tiếng, "Lưu Đào cũng phải bắt lại, phụ tử thân thiết như vậy, chắc chắn đã từng nói chuyện gì đó, nếu thẩm vấn hắn, biết đâu lại có thu hoạch bất ngờ."
"Tốt, Lâm... Lâm quán chủ." Hàn Phi suýt nữa gọi thành Lâm đại nhân, nhưng hắn kịp thời tỉnh táo, lập tức sửa lại.
Giờ khắc này, Lâm Phàm tựa như hóa thân thành các chủ Võ Các, còn bọn họ lại giống như thuộc hạ của hắn.
Trong lần mô phỏng trước, ta đã bị các ngươi hại chết.
Đám hắc thủ các ngươi, hôm nay bản quán chủ chờ được cơ hội, há có thể dễ dàng buông tha?
Lục phẩm thì đã sao?
Chỉ cần tu vi chưa đột phá Khí Huyết cảnh thì vẫn là người, mà đã là người thì đều có thể xử lý.
Huống hồ bên cạnh ta còn có Lý Trường Phong, võ đạo Khí Huyết cảnh thập nhị trọng làm trợ thủ.
Không có gì phải sợ!