Thông báo

Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.

Đáng tiếc, mọi việc lại không như mong muốn.

Lâm Tiểu Mãn còn chưa ăn xong điểm tâm, đã đột nhiên nghe thấy âm thanh huyên náo. Cả người này lập tức cứng đờ, cũng không màng đến bữa ăn, đã nhanh chóng thu những món đồ của mình vào túi nạp vật, đồng thời trong tay nàng lập tức nắm chặt một tấm Tật Tốc Phù và một tấm Hỏa Đạn Phù.

Hiện tại nàng có thể cảm ứng được mọi vật trong phương viên hai mươi mét, lúc này nàng không hề phát hiện ra bất cứ điều gì, thế nhưng, âm thanh nàng nghe được trong tai lại là sự thật.

Toàn thân Lâm Tiểu Mãn căng cứng, bờ môi mấp máy, do dự một chút, sau đó nàng cẩn thận phân biệt phương hướng phát ra âm thanh, đồng thời trong lòng không ngừng suy nghĩ.

Không thể ngồi chờ chết được!

Ôm theo một chút hy vọng mong manh, nàng cho rằng bản thân đã bị nhắm đến rồi.

Nếu đã vậy thì cứ chạy thôi! Chạy trốn, nàng cực kỳ am hiểu đấy!

Trong lòng nàng thầm niệm: “Một, hai... Chạy!”

Ngay khi chữ “chạy” bộc phát ra, một tay nàng vỗ Tật Tốc Phù lên đùi, sau đó lập tức lấy thêm ra một tấm Tật Tốc Phù khác, cầm trên tay, cả người điên cuồng chạy ngược hướng âm thanh phát ra.

Gần như ngay khoảnh khắc nàng vừa vọt ra khỏi sơn động, âm thanh huyên náo kia đã lớn dần, đồng thời một luồng gió tanh tưởi ập tới.

Ọe! Lâm Tiểu Mãn lập tức nôn khan.

Cú tập kích bằng “khí độc” này quả thực là... bất ngờ, nàng không hề có một chút phòng bị nào cho nó!

Nàng vội vàng quay đầu liếc mắt nhìn, sau đó sợ vỡ cả mật, vội vàng ném tấm Hỏa Đạn Phù trong tay ra phía sau, lại một tay dán Tật Tốc Phù lên chân còn lại, hy vọng có thể gia trì gấp đôi, khiến cho tốc độ chạy trốn nhanh hơn một chút.

Lại nói, Lâm Tiểu Mãn đã sống tổng cộng hai đời, nhưng lại có chung một nỗi sợ, đó là vô cùng sợ rắn!

Trời ạ, cứu mạng, sao lại để nàng đụng phải thứ này chứ?

Chỉ thấy một con đại xà tối thiểu cũng phải to bằng thùng nước, thậm chí chiều dài còn đạt đến mười mét ló mặt ra.

Má ơi, đây là rắn ư?

Lâm Tiểu Mãn lập tức điên cuồng cầm Hỏa Đạn Phù, vừa ném về sau vừa điên cuồng chạy về phía trước. Rốt cục, một tấm Hỏa Đạn Phù cũng đánh trúng đầu rắn, sau đó nổ tung, quả nhiên đã làm nó bị thương rồi.

Trong mắt Lâm Tiểu Mãn lóe lên vẻ vui mừng, nàng vội vàng cầm Hỏa Đạn Phù, tiếp tục ném ra sau lưng, một lần ném đến mấy tấm, nhắm chuẩn chính xác, mỗi lần đều có chừng một - hai tấm Hỏa Đạn Phù nổ tung trên thân rắn, tạo thành không ít vết thương. Nàng do dự một chút, sau đó quay đầu, một lần nữa nhìn con rắn vẫn cứ bám riết lấy mình không tha.

Vừa vặn lúc ấy hiệu dụng của Tật Tốc Phù cũng sắp hết, Lâm Tiểu Mãn không còn tiếp tục chạy như ruồi bọ không đầu nữa, nàng cấp tốc leo lên một cái cây.

Lâm Tiểu Mãn cúi đầu nhìn lại, lúc này tâm trí đã hơi tỉnh táo, nàng mới phát hiện, con rắn kia chỉ là một con yêu thú vừa đột phá đến bậc một mà thôi, khó trách công kích bằng Hỏa Đạn Phù lại nhanh chóng phát huy hiệu quả như vậy.

Nhìn tình hình này, có lẽ nàng cũng nên thử đánh một trận với con rắn này?

Nghe nói bán yêu thú đi cũng có thể thu được không ít linh thạch nha!

Trong khi ấy, những đòn công kích bằng Hỏa Đạn Phù và chuyện bản thân mãi không đuổi kịp Lâm Tiểu Mãn hiển nhiên đã chọc giận con rắn kia. Lúc này, dù toàn thân đầy vết thương đẫm máu, nhưng nó vẫn nhìn chằm chằm vào Lâm Tiểu Mãn, muốn tiếp tục công kích nàng.

Lâm Tiểu Mãn không biết con rắn này có thể leo cây hay không, nhưng nếu nó không đi, thế thì nàng cứ ném Phù thôi, dù sao nàng cũng còn nhiều Phù.

Hơn nữa, nàng còn biết Hỏa Cầu Thuật.

Mười tấm Hỏa Đạn Phù được ném ra, Lâm Tiểu Mãn không tin không thể nổ chết nó.

Lần này, mười tấm được ném xuống, đã chính xác rơi trúng thân rắn.

Lần này, con rắn kia thật sự bị thương rồi, nó bắt đầu uốn mình định chạy.

Hắc! Lâm Tiểu Mãn thấy vậy, cũng không nán lại trên cây nữa mà vội vàng nhảy xuống, đuổi theo con rắn.

Từng đạo Hỏa Cầu Thuật được ném tới.

Yêu thú nha, thứ này có thể bán được linh thạch đó!

Trước đó, nàng còn sợ hãi, đó là vì nàng trời sinh đã e ngại và buồn nôn với loài rắn rồi, nhưng chờ đến lúc này khi phát hiện đối phương không đánh thắng được mình, ngược lại còn muốn chạy trốn, tâm tính của nàng đã có sự chuyển biến.

Con rắn thấy Lâm Tiểu Mãn – vốn là con mồi ban đầu của nó – bây giờ còn truy sát ngược lại nó, trong lòng nổi giận đùng đùng, dứt khoát quay đầu lại lao về phía nàng.

Lâm Tiểu Mãn thấy nó hung hăng xông tới thì vội vàng lui lại. Hai tấm Tật Tốc Phù được dán lên đùi, nàng vừa chạy vòng quanh vừa ném từng đạo Hỏa Cầu Thuật về phía thân rắn.

Khi đổi chiêu không kịp, nàng lại dứt khoát ném Hỏa Đạn Phù để công kích.

Có Tật Tốc Phù gia trì, tốc độ của nàng rất nhanh, lại thêm con rắn kia đang bị thương, tốc độ đã không theo kịp, cho nên nó mãi vẫn không đuổi kịp nàng.

Nhưng ngay cả dưới tình huống như vậy, Lâm Tiểu Mãn vẫn phải mất một canh giờ mới giết chết được con rắn đó.

Lúc này, toàn thân nàng cũng gần như hao hết linh lực rồi.

Sau khi xác định con rắn đã chết không thể chết hơn được, Lâm Tiểu Mãn sợ mùi máu tươi ở đây sẽ dẫn tới đám yêu thú khác, nên vội vàng tiến lên thu yêu thú vào túi nạp vật, rồi xoay người chạy.

Con rắn đã bị nàng giết, vậy thì trở về sơn động tiếp tục ẩn mình thôi.

Vào lúc này, Lâm Tiểu Mãn cũng không có nơi nào tốt hơn để đi cả.