Thông báo

Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.

Lời vừa nói ra, Tào Phong cuối cùng thở phào nhẹ nhõm một hơi.

Hoàng đế cũng đã nói như vậy, mạng nhỏ của mình hẳn là có thể giữ được.

Tào Phong hơi khom người.

“Hoàng thượng quá khen!”

“Thảo dân xấu hổ không dám nhận.”

Hắn khiêm tốn nói: “Thảo dân thân là con dân Đại Càn, có thể sẻ chia bớt lo lắng cho hoàng thượng, chính là vinh hạnh của thảo dân.”

Đang lúc Tào Phong thở phào nhẹ nhõm một hơi, hoàng đế đổi giọng.

“Ba kế sách thượng trung hạ này tuy tốt, nhưng lại cũng khó triệt tiêu tội chết ngươi đánh hoàng tử, xúc phạm hoàng tộc...”

Biểu cảm trên mặt Tào Phong cứng đờ.

Mẹ kiếp!

Còn có thiên lý hay không? ?

Còn muốn trị tội mình?

Hoàng đế trừng mắt tất báo như vậy sao?

Lại chưa đào phần mộ tổ tiên nhà ngươi, đáng giá dồn mình vào chỗ chết sao?

Đệch ~

Mẹ kiếp ngươi!

Trong lòng Tào Phong đã mang tổ tông mười tám đời của hoàng đế đều ân cần thăm hỏi một lần.

Mạng nhỏ đáng lo.

Đầu óc hắn bắt đầu nhanh chóng chuyển động.

Như thế nào mới có thể khiến hoàng đế tha thứ mình đây.

Xem ra chỉ có thể binh đi nước cờ hiểm, trước vượt qua một kiếp này rồi nói sau!

“Hoàng thượng!”

“Thảo dân tự biết đánh hoàng tử đã xúc phạm tội chết, thảo dân là tội đáng chết vạn lần!”

“Hoàng thượng cho dù bây giờ kéo ra ngoài xử trảm, thảo dân cũng không một câu oán hận!”

“Hỏa thiêu Tụ Hiền lâu, đánh hoàng tử, tất cả đều là một mình thảo dân gây nên, không quan hệ với Tào gia, còn xin hoàng thượng minh xét mọi việc!”

Tào Phong thái độ thành khẩn, thành thành thật thật nhận tội.

Vẻ mặt hoàng đế dịu đi một chút.

Tào Phong này coi như có chút đảm đương, có chút hiếu đạo.

Hành động này của Tào Phong, lại khiến đám người lục hoàng tử nhịn không được muốn cất tiếng cười to.

Ngươi là Trấn Bắc hầu thế tử như thế nào!

Ngươi có thể ngâm thơ vẽ tranh lại như thế nào?

Xúc phạm thiên uy hoàng tộc, vẫn phải chết!

Trấn Bắc hầu Tào Chấn thấy con mình nhận tội, mang toàn bộ tội lỗi ôm hết trên người mình, mắt hắn cũng đỏ lên.

Hắn đang muốn đứng ra thay con mình chống đỡ một chút, thanh âm Tào Phong một lần nữa vang lên.

“Hoàng thượng!”

“Tào gia ta đời đời làm tướng, trung thành và tận tâm đối với Đại Càn!”

“Tộc nhân Tào gia ta chết trận ở sa trường không dưới ba mươi người!”

“Tào gia ta cả nhà trung liệt!”

Lời này vừa nói ra, nhất thời bách quan nghiêm nghị.

Cho dù là quan viên khó chịu đối với Tào gia, giờ phút này không thừa nhận cũng không được.

Tào gia thật sự xứng đáng với ca ngợi cả nhà trung liệt!

Bọn họ trong lúc nhất thời địch ý đối với Tào Phong cũng tiêu tán không ít.

Hoàng đế cũng khẽ gật đầu, sắc mặt dịu đi không ít.

Tào Phong quả thật là ăn chơi trác táng, thật sự đã đánh hoàng tử.

Nhưng nếu không có Tào gia, Đại Càn cũng sẽ không có an ổn như hôm nay.

Tào gia, là có công lao.

Tào Phong thấy hoàng đế chưa tỏ thái độ, hắn đột nhiên đề cao âm lượng của mình.

“Ta thân là con cháu Tào gia, tự biết nghiệp chướng nặng nề, nếu như bị kéo ra ngoài chém đầu, thật sự là không có mặt mũi gặp liệt tổ liệt tông!”

“Thảo dân biết hoàng thượng luôn nhân từ, còn xin hoàng thượng cho thảo dân một cơ hội oanh oanh liệt liệt chết trận sa trường!”

“Thảo dân nguyện giống tổ tiên Tào gia ta, tay cầm ba thước kiếm, xung phong hãm trận, chảy cạn một giọt máu cuối cùng vì Đại Càn!”

“Nếu như hoàng thượng đáp ứng!”

“Thảo dân chết cũng không tiếc!”

Tào Phong bộ dạng khẩn cầu khẳng khái chịu chết, bách quan cũng dâng lên sự kính trọng đối với hắn.

Hổ phụ không có khuyển tử!

Cả nhà Tào thị, quả nhiên đều là nam nhi đích thực!

“Hoàng thượng!”

Tào Chấn cũng ôm quyền xin lệnh.

“Đánh hổ thân huynh đệ, ra trận phụ tử binh!”

“Còn xin hoàng thượng cấp khuyển tử một cơ hội tận trung!”

“Lão thần nguyện cùng khuyển tử chạy đi Liêu Châu dẹp loạn, chảy cạn một giọt máu cuối cùng cho Đại Càn!”

Cha con Tào gia không muốn nghẹn khuất kéo ra ngoài chém đầu, mà là muốn oanh oanh liệt liệt chết ở trên chiến trường, điều này làm hoàng đế cũng động dung.

Trong lòng nhị hoàng tử khâm phục không thôi, lập tức cất bước đi ra khỏi hàng.

“Phụ hoàng!”

“Xin xem ở trên phần Tào thị cả nhà trung liệt, cho Tào Phong một cơ hội đi chiến trường giết địch, lập công chuộc tội!”

Nhị hoàng tử vốn là đi lại gần với Tào gia.

Hắn ở lúc này ra mặt cầu tình.

Không ít quan viên phe phái nhị hoàng tử lục tục bước ra khỏi hàng.

“Hoàng thượng, Tào Phong tuy bất hảo, nhưng trung thành và tận tâm đối với Đại Càn, nhật nguyệt chứng giám!”

“Khẩn cầu bệ hạ cho hắn một cơ hội lập công chuộc tội!”

“Thần tán thành!”

“Thần tán thành!”

“...”

Không ngừng có đại thần đứng ra nói giúp Tào gia, điều này làm đám người lục hoàng tử cũng rất kinh ngạc.

Hắn không ngờ Tào Phong một lòng muốn chết, ngược lại dẫn tới nhiều người như vậy cầu tình cho y.

Nhưng đi chiến trường giết địch, thì cho rằng có thể miễn chết sao?

Hừ!

Ngây thơ!

Trên chiến trường binh hung chiến nguy, đao kiếm không có mắt!

Đến lúc đó chết rồi thi cốt cũng không nhất định tìm được!

Tào gia trung thành và tận tâm đối với Đại Càn, Tào Phong không muốn nghẹn khuất bị chém đầu, nguyện đi chiến trường oanh oanh liệt liệt chết trận.

Ở lúc này mình nếu lại cố ý thỉnh cầu phụ hoàng giết Tào Phong ngay tại chỗ, ngược lại sẽ làm mình rơi vào một cái ác danh lạnh lùng vô tình.