Thông báo
Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.
Gã sai vặt áo xanh gấp đến độ cũng sắp khóc rồi.
“Tiểu hầu gia, là ta mà!”
“Ta là Hỉ Thuận!”
Gã sai vặt áo xanh thúc giục: “Ngài chạy mau đi, bằng không bị lão hầu gia bắt được, không thể thiếu một trận đòn hiểm...”
“Hả?”
Tào Phong lúc này mới ý thức được, có chút không thích hợp.
Mẹ kiếp.
Cái này không giống nằm mơ.
Đột nhiên đầu kịch liệt đau đớn một trận.
Vô số tin tức dung nhập trong đầu.
Trên mặt hắn tràn đầy sự kinh ngạc.
Con mẹ nó!
Ta xuyên việt rồi? ?
Lão thiên gia đối đãi hắn sinh viên này không tệ nha, thế mà xuyên việt ở nhà vương hầu.
Lão thiên gia, quay đầu ta thế nào cũng dập đầu với ngươi một cái!
“Nghiệt súc!”
Một tiếng rống giận đánh vỡ khát khao tốt đẹp của Tào Phong.
Tào Phong nhìn về phía cửa, một lão tướng quân nổi giận đùng đùng đang xách đại đao đứng ở cửa trợn mắt nhìn mình.
“Lão Tào gia ta gia môn bất hạnh, thế mà sinh ra ngươi một tên nghiệt súc như vậy!”
“Hôm nay lão phu phải chém ngươi, thanh lý môn hộ!”
Trấn Bắc hầu Tào Chấn tức giận mắng một tiếng, xách đao lao về phía Tào Phong còn ngồi ở trên giường.
Đối mặt sát khí sắc bén kia, sau lưng Tào Phong cũng phát lạnh.
Con mẹ nó?
Muốn chém mình?
“Tiểu hầu gia, chạy mau!”
Gã sai vặt áo xanh Hỉ Thuận xông lên ôm đùi Trấn Bắc hầu Tào Chấn.
“Cút!”
Chỉ thấy Tào Chấn đá ra một cước, gã sai vặt áo xanh liền bay ra ngoài.
Rầm!
Gã sai vặt áo xanh bị nện ở trên bàn, cái bàn vỡ vụn.
Con mẹ nó!
Làm thật!
Đối mặt Tào Chấn toàn thân lộ ra sát khí ngút trời, Tào Phong cũng bị dọa nhảy dựng.
Cái này con mẹ nó như là kẻ thù tìm tới cửa!
Không đúng nha.
Đây hình như là lão cha của mình.
Hắn chém mình làm gì?
Hổ dữ còn không ăn thịt con đâu!
Vù!
Trường đao đã gào thét bổ tới.
Tào Phong thầm mắng một tiếng, quần áo không chỉnh tề nhảy xuống giường.
Hắn tránh thoát một đao gào thét, chạy thẳng đến cửa.
Nhưng cửa đã bị gia binh cả người mặc áo giáp thủ chặt.
“Nghiệt súc, chạy đi đâu!”
“Hôm nay lão phu đánh chết ngươi!”
Tào Chấn vung trường đao đuổi theo mắng chửi bổ chém, chém bàn ghế trong phòng đổ ngã một mảng.
Đại gia ngươi!
Mình vừa xuyên việt đến nhà vương hầu, đang chuẩn bị hưởng phúc đây!
Ai biết vướng phải một lão cha nóng nảy như vậy!
Thế này nếu như bị chém chết, vậy chính là làm trò cười!
Tào Phong ở trong phòng chật vật né tránh xê dịch.
Đầu óc hắn nhanh chóng chuyển động, rất nhanh đã làm rõ lão cha mình vì sao phát hỏa lớn như vậy.
Đệch ~
Tiền thân này của mình cũng thật là khốn kiếp.
Hỏa thiêu Tụ Hiền lâu, hành hung lục hoàng tử.
Khó trách lão cha mình giận dữ.
Cái này con mẹ nó đầu óc phàm là bình thường chút, cũng sẽ không làm chuyện tru di cửu tộc này!
Khốn kiếp, quá khốn kiếp rồi.
An ổn làm một tiểu hầu gia, hưởng thanh phúc không tốt sao?
Cứ phải đi tìm chết.
Nhưng bây giờ mạng người lớn bằng trời!
Không cho phép hắn nghĩ nhiều như vậy rồi.
Tào Phong trong lúc né tránh xê dịch, đầu óc nhanh chóng chuyển động, suy tư kế sách ứng đối.
Mình đường đường sinh viên, nếu vừa xuyên việt đến đã bị lão cha chém giết, vậy nói ra cũng dọa người!
Đang lúc Tào Chấn sắp đuổi kịp Tào Phong.
Tào Phong đột nhiên dừng bước không chạy nữa.
Hắn dứt khoát lưu loát, ‘Phốc’ quỳ xuống với Tào Chấn.
Hảo hán không chịu thiệt trước mắt!
Mình nếu còn không cúi đầu, thế nào cũng phải bị lão cha đang cơn giận dữ này chém chết.
“Cha!”
“Con biết sai rồi.”
“Còn xin phụ thân thứ tội.”
Đối mặt Tào Phong đột nhiên quỳ xuống cầu xin, Trấn Bắc hầu Tào Chấn giơ cao trường đao bị làm cho không hiểu.
Tên nghiệt súc này đang làm gì?
Quỳ xuống với mình? ?
Chẳng lẽ nghiệt súc này lại muốn giở trò gì hay sao?
Không thích hợp.
Không thích hợp!
Nghiệt súc này khẳng định không có ý đồ tốt gì cả!
Một lần này vô luận như thế nào cũng không thể lại bị nó lừa dối qua ải nữa!
Tào Chấn nhìn chằm chằm Tào Phong quỳ ở trên mặt đất, trong lỗ mũi phát ra một tiếng hừ lạnh.
“Hừ!”
“Nghiệt súc, một chiêu cầu xin tha thứ này của ngươi không hữu dụng đâu!”
“Hôm nay nếu không chém ngươi tên bất hiếu này, lão phu không có mặt mũi nào đối diện liệt tổ liệt tông!”
Tào Chấn giơ đại đao, nộ khí đằng đằng.
“Cha, cha.”
“Có chuyện từ từ nói.”
“Có chuyện từ từ nói.”
Đối mặt đại đao sáng như tuyết kia, Tào Phong rụt cổ, cảm thấy cổ lạnh lẽo.
“Cha, con thật sự biết sai rồi, con quyết định hối cải để làm người mới, một lần nữa làm người...”
“Ha ha ha!”
Tào Chấn nghe vậy, tức quá mà cười.
“Ngươi muốn một lần nữa làm người? ?”
“Ngươi còn nhớ rõ ba năm trước, ngươi phóng ngựa ngoài đường, húc đổ xa giá Hưng Quốc hầu, Hưng Quốc hầu cũng gãy mất ba cái xương sườn!”
“Ngươi lúc ấy cũng luôn miệng nói hối cải để làm người mới, một lần nữa làm người!”
“Nhưng cách ba ngày, ngươi ở ngay ngoài đường bắt dân phụ, thiếu chút nữa gây thành án mạng!”
“Ngươi cho rằng lão phu còn có thể tin lời ma quỷ của ngươi!”
Tào Phong cũng cả kinh.
Con mẹ nó.
Mình trước kia kiêu ngạo ương ngạnh như vậy sao?
Thế này cũng quá tìm chết rồi nhỉ!
Tội quá, tội quá.
Một kế không thành.
Lại sinh một kế.
“Cha, con biết trước kia cứng đầu bất kham, để ngài mất mặt.”
“Chỉ là mẹ con qua đời sớm, ngài lại quanh năm tọa trấn biên quan, con không có ai quản thúc, lúc này mới làm ra rất nhiều việc xằng bậy.”