Thông báo
Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.
Tào Phong tung người nhảy một cái, cũng mang phần tức giận kia trong lòng Tào Chấn dọa không còn thấy bóng dáng tăm hơi.
“Không phải là hỏa thiêu Tụ Hiền lâu, đánh hoàng tử sao?”
“Không sao, không sao hết!”
“Cùng lắm thì lão phu không làm hầu gia này nữa, cũng phải mặt dày cầu hoàng thượng tha cho con một mạng...”
Lời của Tào Chấn khiến Tào Phong cũng thở phào nhẹ nhõm một hơi.
Mình một kiếp này cuối cùng đã chịu qua được!
Đại gia.
Hù chết mình rồi.
…
“Trấn Bắc hầu thế tử Tào Phong ở đâu?”
Trên phố dài vang lên một thanh âm giọng vịt đực bén nhọn.
Đám người vây xem Trấn Bắc hầu thế tử Tào Phong nhảy lầu quay đầu nhìn lại, trên mặt lộ ra biểu cảm sợ hãi.
Dân chúng vây xem vội lui về phía sau, tránh ra một con đường.
Một lão thái giám tóc hoa râm ngẩng đầu bước đến trước mặt cha con Tào Chấn.
Phía sau lão thái giám còn mười mấy người áo đen khuôn mặt lãnh khốc đi theo, thế mà là Hắc Y vệ khiến người ta nghe tin đã sợ mất mật.
Tào Chấn đứng lên, bảo vệ Tào Phong ở phía sau.
Hắn nhìn chằm chằm đoàn người lão thái giám, con ngươi hơi co lại, vẻ mặt ngưng trọng.
Là phúc không phải họa, là họa không tránh được!
Nên đến vẫn đến rồi.
“Quế công công.”
Tào Chấn chắp tay với lão thái giám Quế công công.
Lão thái giám khẽ gật đầu.
“Tào hầu gia.”
Lão thái giám nói xong, ánh mắt rơi ở trên thân Tào Phong đứng ở phía sau Tào Chấn.
“Nội các Bùi các lão cùng lục hoàng tử điện hạ ở trên buổi chầu buộc tội Trấn Bắc hầu thế tử Tào Phong kiêu ngạo ương ngạnh, hỏa thiêu Tụ Hiền lâu, hành hung hoàng tử vân vân hai mươi tội lớn.”
“Hoàng thượng tức giận!”
“Muốn lão nô tự mình đi một chuyến, truy bắt thế tử Tào Phong hạ ngục hỏi tội, để trấn an nhiều người tức giận.”
Trong lòng Tào Chấn thở dài một tiếng.
Tên nghiệt súc này.
Lần này là chọc thủng trời rồi.
Nhưng nó dù sao cũng là con trai của mình!
Nếu vào đại lao Hắc Y vệ, chỉ sợ tính mạng khó giữ được.
“Người đâu!”
“Bắt người!”
Quế công công khoát tay, Hắc Y vệ ánh mắt lạnh lẽo muốn ra tay bắt người.
“Khoan đã!”
Tào Chấn bước lên một bước, hướng về lão thái giám chắp tay.
“Quế công công!”
“Con ta phóng hỏa đánh người, tội khó thoát, xin xem ở trên phần Tào gia ta mấy thế hệ vì Đại Càn đổ máu chết trận hơn hai mươi người, cho phép ta dẫn nghịch tử vào cung diện thánh thỉnh tội trước!”
“Nếu như hoàng thượng giáng tội, tất cả không quan hệ với công công.”
Lão thái giám nhìn Tào Chấn một lần, sau khi tự hỏi vài giây, nghiêng người nhường đường.
Tào gia chiến công hiển hách, Trấn Bắc hầu càng là một trong mười đại quân hầu đương đại của Đại Càn, uy danh vang dội.
Cho dù thế tử Tào Phong gây họa lớn, nhưng mặt mũi Tào Chấn hắn vẫn phải cho.
“Đa tạ Quế công công!”
“Đại ân hôm nay, suốt đời khó quên!”
Tào Chấn dẫn theo Tào Phong, ở dưới lão thái giám Quế công công và Hắc Y vệ đi cùng, bước vào hoàng cung.
Tào Phong vẫn là lần đầu tiên bước vào hoàng cung Đại Càn.
Đập vào mắt, thể hiện hết khí phái hoàng gia.
Tường cung điện nguy nga dày nặng tựa như cự long ngủ đông, vây quanh tầng tầng lớp lớp cung điện trong đó.
Trong hoàng cung tường đỏ ngói lưu ly, trên cột chim bay cá nhảy sống động như thật, biểu hiện hết uy nghiêm hoàng gia.
Tào Phong nhìn quanh, chấn động không nhỏ.
Không hổ là chỗ hoàng đế lão nhi ở!
Hoàng cung này khí thế hùng vĩ, quá con mẹ nó xa hoa hào nhoáng rồi.
Mình xem như mở rộng tầm mắt rồi!
Cha con Tào Chấn bị đưa đến cửa Cần Chính đại điện trang nghiêm khí phái.
Chốc lát sau.
Trong Cần Chính điện liền vang lên tiếng vịt đực.
“Hoàng thượng có chỉ!”
“Tuyên Trấn Bắc hầu Tào Chấn, thế tử Tào Phong yết kiến!”
Tào Phong thu hồi một đôi ánh mắt đánh giá chung quanh của mình.
Tào Chấn oai phong một cõi trên chiến trường giờ phút này cũng có chút khẩn trương.
Hắn nhìn con mình Tào Phong một lần.
“Hoàng gia trọng địa, thận trọng từ lời nói đến việc làm.”
“Sau khi vào điện tất cả đều có vi phụ ra mặt giải thích thỉnh tội, con không thể nói năng lung tung, trêu vào tai vạ nữa.”
Tào Phong gật gật đầu.
Mình còn muốn hưởng thanh phúc.
Không muốn tiếp tục tìm chết.
Tào Phong nhắm mắt theo đuôi phía sau Tào Chấn, cất bước đi vào Cần Chính điện trang nghiêm nghiêm túc.
Sau khi bước vào đại điện, ánh mắt hắn hướng về chung quanh nhìn một lần.
Chỉ thấy trong đại điện rộng lớn có ít nhất mấy trăm quan viên văn võ đứng.
Đã có lão tướng cả người lộ ra khí tức kim đao thiết mã, cũng có hào môn quý trụ tràn ngập quý khí.
Người còn lại đều cẩm y ngọc bào, khí độ bất phàm.
Hàng trăm ánh mắt đồng loạt rơi ở trên thân cha con Tào thị.
Vẻ mặt bọn họ khác nhau.
Có người vui sướng khi người gặp họa, có người lộ vẻ mặt đồng tình, cũng có người tiếc hận lắc đầu, không loại nào không có.
Đệch ~
Đều nhìn chằm chằm mình làm chi!
Mình lại không phải mỹ nhân!
Đối mặt những đôi mắt đánh giá mình, Tào Phong cảm giác giống như mình bước vào trường thi đại học, trong lòng căng thẳng.
Ở trong một đám văn võ đại thần, Tào Phong liếc một cái đã nhìn thấy lục hoàng tử Triệu Dũng cánh tay treo ở trên cổ.
Triệu Dũng giờ phút này một đôi ánh mắt oán độc nhìn chằm chằm Tào Phong, như muốn mang hắn ăn sống nuốt tươi.
Mình đường đường hoàng tử, thế mà lại bị một tên ăn chơi trác táng của hầu phủ đánh một trận.