Thông báo

Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.

Trong sân Viên gia một mảnh náo nhiệt, khác hẳn Liễu gia, Kỷ Đào vừa bước vào cửa liền nhìn thấy một bàn người ngồi gần phòng chính, nói năng nhẹ nhàng từ tốn, động tác ưu nhã thong thả, so sánh với đám đàn ông nhà nông thô kệch thì khác nhau một trời một vực.

Khi Kỷ Đào và Liễu thị đi tới, họ nghe thấy một nhóm người to nhỏ nghị luận, ở bàn đó đều là những người học giả, còn có một tú tài.

Kỷ Đào vốn dĩ rất cao hứng, nhưng khi thực sự đến thì lúc sau cảm thấy buồn chán, Viên gia thực sự là... Nghèo như lời đồn, vì nhà đông người, nhà mới Viên gia tuy rằng to nhất tốt nhất nhưng cũng đã lỗi thời.

Bất quá đảo mắt thấy Liễu Hương Hương thẹn thùng ứng phó với các chị dâu của Viên Tử Uyên, Kỷ Đào cảm thấy có lẽ Liễu Hương Hương không để ý những cái này vì nàng là một người tục tằn.

Chăn bông trên giường còn mới tinh, nhưng có thể thấy màu sắc của đệm giường phía dưới không đúng lắm, có vẻ hơi cũ.

Kỷ Đào thực sự không thể hiểu nổi, Viên Tử Uyên là một tú tài, tuy trước đây nghèo khó nhưng giờ tốt xấu gì cũng có chút địa vị tiếng tăm, cũng không phải trả tiền thuê ruộng do mình đứng tên, thậm chí vì Viên gia cũng có chút đất nên có thể giúp đỡ người khác miễn một ít tiền thuê, chắc chắn không phải làm chuyện vô ích.

Nhìn thế thôi nhưng đều là đang hốt bạc, làm sao bây giờ biến thành như vậy? Cảnh đẹp nhất có lẽ là chữ hỉ trên cửa sổ và câu đối trên cửa, thật sự viết rất đẹp.

Liễu Hương Hương bước vào phòng tân hôn, Kỷ Đào ở cùng nàng một lát, có lúc các cháu trai của Viên Tử Uyên bước vào để xin kẹo.

Kỷ Đào có chút không kiên nhẫn, đại khái Liễu thị cũng nhìn ra nên chỉ ngồi một lúc liền kéo nàng ra cửa.

“Chúng ta đi bồi bà ngoại con nói chuyện, lát sau Ngưu thúc tới thì sẽ trở về.”

Hai người lại trở về Liễu gia, lúc này Liễu gia đã trở nên quạnh quẽ, phần lớn mọi người đều đi Viên gia. Kỷ Đào vừa bước vào cửa đã thấy hai chị em Tiền gia đang ngồi bên bàn nói chuyện cười đùa. Tiền thị ở một bên nhìn mỉm cười, tiểu Hà thị thỉnh thoảng nói vào mấy câu. Không thấy đại Hà thị, tức bà ngoại Kỷ Đào.

Liễu thị đi tới cửa, bước chân dừng một chút rồi bước vào.

“Cô à, sao trở về rồi? Nghe nói Viên gia còn có một vị tú tài khác, cô nhìn thấy không?” Tiểu Hà thị hứng thú hỏi thăm.

Liễu thị thuận miệng đáp: “Một bàn người đó ta cũng không biết là ai, vả lại nhìn chằm chằm vào người khác cũng không tốt phải không? Ta đây là thành cái gì?”

Một hơi nói làm Tiền thị và tiểu Hà thị phải bật cười.

Liễu thị vừa nói chuyện vừa tìm một chỗ ngồi xuống, thuận tiện kéo luôn Kỷ Đào.

“Nương đâu?” Liễu thị nhìn quanh, mỉm cười hỏi.

Tiền thị thăm dò nhìn trong sân, cười nói: “Ta không biết, vừa rồi còn ở đây.”

Liễu thị bưng trà uống, không phản ứng Tiền thị.

Tiền thị có chút xấu hổ, cười gượng hai tiếng cố che lấp qua đi. Tuy nhiên Liên Hoa không ngại đột nhiên nói: “Đúng rồi, dì, mẹ ta nói tháng tới ca ca ta được thuê, nhờ ngài đến hỗ trợ.”

Không khí trong phòng nhất thời khó xử.

Việc Tiền Tiến và Kỷ Đào gặp nhau không phải là bí mật ở Liễu gia. Tiểu Hà thị phải trái nhìn quanh rồi cúi thấp đầu.

Sắc mặt Kỷ Đào vẫn không thay đổi, không nhìn ra nàng có vẻ tức giận hay đại loại mất mát chút nào.

Liễu thị sắc mặt lạnh xuống tại chỗ.

“Được, ta chắc chắn sẽ đi.” Liễu thị nhàn nhạt đồng ý, liếc mắt thật sâu nhìn Liên Hoa.

“Ta đi xem nương.” Liễu thị đứng dậy lôi Kỷ Đào đi.

Liên Hoa mặc kệ động tác kéo nàng của Hà Hoa, lớn tiếng nói: “Chị dâu tương lai của ta rất tốt với ca ca ta, còn chưa đính hôn đã đi gặp ca ca ta rất nhiều lần, thậm chí còn may quần áo tặng cho ca ca ta. Quan trọng nhất là còn tăng bông hoa cài đầu cho hai tỷ muội chúng ta.”

Sau khi bước ra Liễu gia, sắc mặt Liễu thị khó coi, đại Hà thị đang tiến lại gần nhìn thấy bà, nói nhẹ: “Cái này... Làm sao vậy? Vào nhà ngồi một lát đi.”

Liễu thị do dự, hiển nhiên là không muốn đi nữa, đại Hà thị không kiên nhẫn nói:

“Khó khăn mới về nhà mẹ đẻ một chuyến, bày bản mặt này làm gì.”

Kỷ Đào đột nhiên nắm tay Liễu thị, không cho bà cự tuyệt lôi kéo trở vào Liễu gia, trong phòng Liên Hoa vẫn đang liến thoắng về chị dâu tương lai của mình, đại Hà thị đương nhiên nghe thấy, quay lại liếc nhìn Liễu thị và Kỷ Đào, rụt mặt lại đi vào.

“Liên Hoa à, cảm ơn hôm nay ngươi đã đến đưa Hương Hương.” Ngay khi đại Hà thị bước vào, căn phòng lập tức im lặng.

Liên Hoa hơi nao núng cười bất đắc dĩ: “Nên như vậy.”

Kỷ Đào thấy mọi người trong phòng đều có mặt, liền mỉm cười: “Bà ngoại, vốn dĩ con và nương ở đây đợi bà về, nhưng cháu thấy đại cửu mẫu không chào đón lắm nên nương dẫn cháu đi ra ngoài.”

Tiền thị bị Kỷ Đào đột nhiên nhắc tới liền nở nụ cười: “Đào nhi nói đùa, nương ngươi trở về không dễ dàng, ta vui mừng còn không kịp.”

“Thật sao?” Kỷ Đào đứng ở cửa vẫn không hề đi vào.

Tiền thị cười cười.

“Còn chưa cảm ơn đại cửu mẫu đã giúp ta làm mai, mặc dù không thành nhưng ta vẫn ghi nhớ ân tình này.” Nụ cười của Kỷ Đào dần dần tăng lên.

Trong lòng Tiền thị hoảng hốt, có một xúc động muốn tiến tới bịt miệng Kỷ Đào.

Tuy nhiên Kỷ Đào đã chuyển hướng sang đại Hà thị, mỉm cười: “Bà ơi, đại cửu mẫu thật đúng là hao tâm tốn sức, nhưng không biết bà có biết điều kiện của Tiền gia hay không?”

Đại Hà thị kinh ngạc: “Ngươi không phải kén rể sao, bọn họ còn đưa điều kiện gì?”

Vẻ mặt của Tiền thị càng lúc càng hoảng, vội nói: “Dù sao cũng chưa thành, bây giờ A Tiến sắp đính hôn rồi, Đào nhi, lúc trước Kỷ gia từ chối cửa hôn sự này, mọi người đều là họ hàng với nhau, vẫn đừng nên nói ra.”

“Cho dù không thành nhưng bà ngoại là trưởng bối, cũng nên biết tiền căn hậu quả mới đúng.” Kỷ Đào bất đắc dĩ.