Thông báo

Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.

Liễu thị khóc một lúc lâu mới dần khống chế được tiếng khóc không thành tiếng của mình, đầu tiên bà thấp giọng khóc nức nở, dần dần mới ngừng khóc được, đôi mắt của bà rất đỏ, ngừng khóc mà vẫn không nhịn được khụt khịt.

“Đào Nhi, nếu bụng của ta biết tranh đua, sinh cho ngươi một đệ đệ thì hôn sự của ngươi sẽ không bị như thế.” Liễu thị thở dài nói tiếp: “Người khác thì cũng thôi đi, nhưng đáng giận là chính là…..... đại tẩu nhà mẹ đẻ của ta lòng cũng mang đầy tính toán đối với với ta.”

Bà lại nói thêm: “Đây rõ ràng chính là tính kế muốn lấy bạc của nhà chúng ta để trợ cấp cho nhà mẹ đẻ của nàng ta.” Liễu thị càng nói càng tức, đập bốp một phát lên bàn.

“Nương, con người vốn dĩ đều ích kỷ, thân thích với nhau cũng không tránh khỏi tính kế lẫn nhau, ngài đừng thương tâm.” Kỷ Đào khuyên nhủ.

Thấy Liễu thị cau mày như đang suy nghĩ điều gì, Kỷ Đào lại tiếp tục khuyên nhủ:

“Cũng có thể lại đại cữu mẫu vỗn dĩ không biết việc này.”

Nghe nàng nói vậy Liễu thị chỉ hừ lạnh một tiếng, nói: “Người như nàng ta, không có lợi ích thì không thể dậy sớm, nàng ta sẽ làm chuyện vô dụng hay sao?”

Kỷ Đào cứng họng.

Nếu Liễu thị biết điều này thì không nên tín nhiệm Tiền thị như thế.

Đột nhiên nàng nhớ đến ngày thành thân của nhà họ Dương, hôm đó Liễu thị mang theo một phụ nhân trở về hỏi thăm sự tình ở Tiền gia, lúc này nghĩ đến sợ là ngay từ đầu Liễu thị đã có nghi ngờ đối với Tiền thị, thế nên mới cẩn thận như thế.

“Nếu không phải là đứa nhỏ A Tiến này xác thật không tồi thì ta cũng không dễ dàng mà nàng ta tin như thế.” Liễu thị thở dài nói.

Nghe vậy Kỷ Đào nghiêm mặt nói: “Nương, việc này không cần nhắc lại nữa, nếu ta muốn kén rể nữa thì sẽ không tìm người ở cái nhà toàn gia đều đều là đỉa lớn bám vào nhà của chúng ta, nếu không sau này khẳng định không thể dứt ra được, hôn sự của Tiền gia liền từ bỏ đi.”

Liễu thị nghe vậy thì nhẹ nhàng thở phào, Tiền Tiến cũng không tồi, nhưng mà với tình hình hiện tại, nếu Kỷ Đài liều mạng bám vào Tiền Tiến mới phiền toái.

Rốt cuộc không nhịn được, bà cảm thán một câu: “Đáng tiếc cho đưa nhỏ A Tiến mà.”

Kỷ Đào cầm ly trà lên che đi vẻ trào phúng trên khóe miệng, tuy rằng Tiền Tiến nói sẽ cố gắng hết sức để tranh thủ nhưng mà Kỷ Đào trăm triệu lần không muốn đáp ứng, phần tình cảm này của Tiền Tiến mặc dùng rất đáng quý nhưng mà vừa rồi thấy Tiền Tiến đối với Hồ thị như vậy, tuy không tính là nhất nhất nghe theo vâng vâng dạ dạ nhưng hắn không dám trực tiếp cự tuyệt yêu cầu của Hồ thị.

Đối với người như vậy Kỷ Đào không muốn lấy. Chỉ bằng vào việc lần đầu tiên vào cửa mà Tiền gia đã dám can đảm đưa ra yêu cầu như thế, chắc chắc bọn họ cho rằng Kỷ gia rất muốn kén rể. Tỏ ra tư thế cao như thế, gần như miệt thị, hoàn toàn không cảm thấy những yêu cầu này không hợp lý. Đại khái trong mắt của bọn họ thì Tiền Tiến thật sự rất ra gì.

Nếu thật sự chọn Tiền Tiến thì cuộc sống nửa đời sau của nàng chỉ toàn là chuyện phiền lòng, nói trắng ra là Kỷ Đào sợ phiền toái.

Liễu thị lại bắt đầu cảm thấy thương tâm, bà nói: “Trời ạ, trong thôn nhiều phụ nhân như vậy, đều sinh ba bốn đứa, cũng có người sinh được hẳn mười đứa, cố tình đến bản thân ta lại......”

“Nương, ngài nói lời này, không phải là ghét bỏ ta chỉ là nữ nhi sao?” Kỷ Đào hơi tỏ vẻ lấy làm làm kinh ngạc, thực ra là muốn an ủi khuyên giải Liễu thị, trong mắt nàng tràn đầy ý cười.

Liễu thị thấy nàng làm bộ trách móc mình thì nhịn không được mà cười, mắng nàng một câu: “Đúng vậy, ta vô cùng ghét bỏ nhà ngươi.”

Thấy tâm trạng của Liễu tốt hơn một chút, Kỷ Đào cũng hơi thả lòng tâm tình. Ngày thường Liễu thị có vẻ tùy tiện, xử sự hào phóng, chưa bao giờ thấy bà khóc như vậy.

Liễu thị lau nước mắt rồi nói: “Chính là ta cảm thấy là, làm nữ tử vốn đã khổ, Kỷ gia lại chỉ có một hài tử là ngươi, tuy rằng cha ngươi không nói thêm gì nhưng chính ta cảm thấy mình rất có lỗi với ông ấy......”

“Cũng rất có lỗi với ngươi.” Liễu thị nhìn Kỷ Đào, bà duỗi tay sờ lên mái tóc mượt mà của nàng, nhẹ giọng nói tiếp: “Nếu như ngươi có một đệ đệ thì có thể tùy ý chọn một mối hôn sự, với diện mạo của ngươi, còn có y thuật của ngươi, không phải là ta

khoe khoang chứ toàn bộ Trấn Cổ Kỳ thì muốn gả đến nhà nào cũng được.”

Kỷ Đào cúi đầu, thản nhiên nói: “So với việc gả ra ngoài thì ta muốn ở lại trong nhà cha mẹ hơn, ở nhà muốn làm gì thì làm nếu gả đi rồi còn phải hầu hạ bố mẹ chồng, không nói đến những việc khác, chỉ nói đến việc ta chữa bệnh thôi, bây giờ ta vẫn còn ở trong nhà, có thôn hương muốn tìm ta ta có thể tùy thời mà đi, nhưng nếu gả cho người khác thì

Khẳng định sẽ không được tự do như vậy nữa, nhà ai cũng không muốn có con sau chăm chỉ ra ngoài như vậy.

Việc Tiền gia đến Kỷ gia, trong thôn có không ít người biết được, không phải không có ai nói tới chuyện này, mà là loại người như người một nhà kia tới cửa làm khách, lại còn mang theo một người trẻ tuổi độ tuổi vừa đúng thì để ai thấy cũng biết được đến vì cái gì. Đặc biệt là trưởng thôn Kỷ Duy, Kỷ Đào còn là đại phu nên có không ít người thầm chú ý đến nàng.

Nói thật thì việc nhà họ Kỷ chọn việc kén rể đối với thôn dân ở Đào Nguyên thôn là chuyện tốt. Nếu Kỷ Đào phải gả ra ngoài, Phó đại phu tuổi tác lớn như vậy thì mười mấy năm sau cũng có thể chỉ mấy năm sau thôi thì Đào Nguyên thôn sẽ không có đại phu. Nếu vậy, lúc bị đau đầu chóng mặt hay đau ốm gì chỉ có cách đi mời đại phu ở thôn khác hoặc đi trấn trên mời đại phu về, nói chung đều rất bất tiện.

Nhưng mà Kỷ gia không truyền ra tin tức thì hiển nhiên là hôn sựu không thành, trừ bỏ mấy phụ nhân có lòng hiếu kỳ lớn thầm nói chuyện với nhau thì mọi người đều biết điều mà không đề cập đến chuyện này.