Thông báo
Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.
Vốn dĩ Kỷ Đào chỉ thuận miệng hỏi, không nghĩ rằng còn hỏi ra được cái này.
Chuyện của trưởng bối thì khó mà nói được, ở Càn Quốc thì việc nam tử nạp thiếp vốn là chuyện bình thường không thể bình thường hơn.
Kỷ Đào không hỏi nữa, nhưng Kỷ Huyên Huyên lại không nhịn được mà nói ra: “Lan di nương kia á, theo di nương ta nói, là loại người được cấp dưới tặng, trời sinh là hồ ly tinh, cha vì nàng ta mà bỏ quên mất di nương của ta.”
Kỷ Đào hơi cau mày, những lời này cũng không phải là lời mà một cô nương nên nói ra.
“Huyên Huyên tỷ tỷ, các ngươi ăn cơm chưa?” Kỷ Đào chuyển đề tài.
“Ta không đói bụng.” Kỷ Huyên Huyên thuận miệng đáp, nàng ta còn muốn nói thêm, lúc này đã đi đến cửa phòng Kỷ Đào, Kỷ Đào cười nói: “Muội hơi mệt, muốn nghỉ ngơi một chút.”
Kỷ Huyên Huyên cũng không tiện vào theo, xoay người đi vào phòng Liễu thị.
Càng đến gần hỗn kỳ, cảm giác thời gian trôi qua càng nhanh, nháy mắt đã đến ngày mùng mười tháng giêng, ngày này người ở kỷ gia đông hơn nhiều, bàn tiệc trong thôn đều do một thím của Dương gia làm, phù hợp với khẩu vị của mọi người, Liễu thị cũng không tính làm gì quá đặc biệt, đã sớm tự mình đi mời bà ấy từ mấy ngày hôm trước.
Người mà Lâm gia mời chính là muội muội của bà thím kia, được gả tới thôn cách vách, tay nghề cũng giống nhau, đều được mọi người công nhận là nấu ăn ngon.
Từ mùng mười, hai người này đều đã tới, bắt đầu chuẩn bị đồ ăn, trong thôn cũng có người thân cận đến đây hỗ trợ.
Kỷ gia và Lâm gia có thể thấy được bắt đầu náo nhiệt lên, Kỷ Đào ngẫu nhiên nhìn thấy được tình hình bên ngoài qua ô cửa sổ, trong lòng bỗng dâng lên cảm giác hoảng hốt.
Nàng đã phải gả đi rồi sao?
Kỷ Vận ở cùng với nàng trong phòng, nhìn biểu tình của nàng, cười nói: “Đào muội muội, muội phu và muội là thanh mai trúc mã, muội nhất định là cảm thấy như ý đi."
Thanh mai trúc mã cái gì, Kỷ Đào tự nhận cũng không tính là như thế, rốt cuộc hai người trước kia chỉ nhận thức nhau thôi, nếu như không có đính hôn, Lâm Thiên Dược ở trong trí nhở của Kỷ Đào cũng chỉ là hàng xóm mà thôi.
“Hai chúng ta trước kia không thân.” Kỷ Đào giải thích.
Kỷ Vận không nhịn được cười, nói: “Trước kia không thân, nhưng mà chính ta nhìn thấy các ngươi ở chung, nhìn ra được hắn rất để bụng đối với muội.”
“Cái này cũng có thể nhìn ra được sao?” Kỷ Đào cười hỏi.
“Đúng vậy, trong mắt trong lòng hắn chỉ có mỗi mình muội, người khác nhìn cũng không nhìn.” Kỷ Vận cười trêu nói.
Cái này đúng là sự thật, Kỷ gia bây giờ cũng không phải chỉ có mỗi Kỷ Đào, còn có Kỷ Vận và Kỷ Huyện Huyên, Lâm Thiên Dược đối xử với hai người này đều lấy lễ đối đãi, có thể tránh liền tránh, tuyệt không chủ động tới gần.
“Vậy tương lai tỷ phu thì sao?” Kỷ Đào tự nhiên không cam lòng yếu thế, dù sao trong phòng chỉ có hai tiểu cô nương, nói giỡn vài câu cũng không có gì.
“Hắn à!” Kỷ Vận tựa hồ có chút thở dài, nói: “Đại khái có thể làm được tương kính như tân, vậy cũng coi như đủ rồi.”
Kỷ Đào khó mà nói, xem bộ dáng này, hai người này rõ ràng chính là cha mẹ đặt đâu con ngồi đấy.
“Ta có đôi khi ngẫm lại, cảm thấy Đào Nguyên thôn cũng không tồi, năm đó nếu như ta không trở về, có phải hôm nay có thể giống như muội hay không?” Kỷ Vận sờ sờ tóc nàng, cười nói.
Hai người đều biết không có khả năng, Kỷ Vận không thể quay về được, nàng cũng là đích nữ của Kỷ Quân, ông ngoại là quan viên nhị phẩm, sao có thể có được một cuộc sống đơn thuần được chứ.
“Cuộc sống của mỗi người đều do bản thân mình tạo ra, sao Vận tỷ tỷ có thể biết được, tỷ không thể trải qua cuộc sống tốt đẹp chứ?” Kỷ Đào cười khuyên nhů.
“Có lẽ vậy.” Sau khi Kỷ Vận trầm tư một lúc lâu, khế cười nói: “Bất luận như thế nào, ta cũng sẽ làm cho bản thân mình có cuộc sống tốt nhất. Người khác như thế nào đều không quan trọng, chẳng sợ dù có ích kỳ một chút, ta cũng sẽ để bản thân mình được sống tốt, cũng không rảnh lo cho người khác.”
Kỷ Đào kinh ngạc với sự thẳng thắn của nàng ta: “Tỷ tỷ thật sự cảm thấy như vậy.”
Kỷ Vận đi đến bên cửa sổ nhìn phong cảnh náo nhiệt bên ngoài, người tùm lại thành tốp năm tốp ba cùng nhau nói chuyện phiếm, thỉnh thoảng lại truyền ra từng trận tiếng cười.
“Đại khái là bời vì hiện tại ở Đào Nguyên thôn, không cần che che giấu giấu, chờ
đến khi ta trở lại, ta lại là Kỷ đại cô nương.”
Kỷ Đào hơi ngây ra, có tiếng xôn xao nhỏ truyền đến từ cổng lớn, Kỷ Đào thoáng ngó đầu ra nhìn qua, cười nói: “Vận tỷ tỷ, không nhất định là như phải vậy.”
Kỷ Vận quay đầu lại, hơi nghi hoặc muốn hỏi thì cửa phòng Kỷ Đào đã bị người gõ vang.
“Kỷ Vận tỷ tỷ, tỷ ở đây à?”
Là âm thanh của Phùng Uyển Phù, trong âm thanh mang theo một chút ý mừng.
“Đúng.” Sau khi kinh ngạc đi qua, Kỷ Vận khôi phục dáng vẻ ưu nhã ban đầu, nhưng
Kỷ Đào lại nghe ra sự xa cách, so với nàng ta năm đó vô điều kiện giúp đỡ Phùng Uyển Phù thì hiện giờ Kỷ Vận có vẻ lõi đời hơn một ít.
“Đào Nhi, ta có thể vào trong không? Ta tìm Kỷ Vận tỷ ” Âm thanh của Phùng Uyển Phù lại vang lên lần tỷ.” nữa.
Kỷ Vận đi qua mở cửa, sau đó đứng ngay trước cửa, nói: “Chuyện gì?”
Phùng Uyển Phù không thèm để ý sự xa cách của nàng ta, nói: “Kỷ Vận tỷ tỷ, mấy năm không gặp, sao tỷ vẫn không thay đổi chút nào.”
Kỷ Vận không đáp, cứ nhìn nàng như vậy.
Phùng Uyển Phù thấy Kỷ Vận thật sự xa cách với mình, nhìn vào Kỷ Đào ở trong phòng, nói: “Đào Nhi, ta có thể vào trong không?”
Khi nàng ta nói chuyện đã âm thầm đẩy Kỷ Vận ra, mạnh mẽ xông qua cửa.
“Đào Nhi, ngày mai muội chính là tân nương tử, có thấy sợ không?” Kỷ Đào không nói lời nào, chỉ nhìn nàng ta.
Phùng Uyển Phù không còn cách nào, đành phải xoay người nhìn về phía Kỷ Vận, cười nói: “Hôm nay ta tới, chỉ muốn cảm ơn năm đó Kỷ Vận tỷ tỷ đã ra tay tương trợ.”