Thông báo
Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.
Trâm cài này trước đây Kỷ Đào chỉ thưởng thức, chưa bao giờ cài nó, thấy hắn cài trâm lên cũng không hề lấy xuống, chỉ nói: “Chàng còn chưa chịu dậy?”
“Chốc nữa thím sẽ nói chúng ta lười biếng.”
Lâm Thiên Dược hơi nhíu mày, lông mày hơi nhạt tạo thành một độ cung xinh đẹp, hắn nói: “Ta cảm thấy, với tình hình hiện tại, nương sẽ thích chúng ta lười một chút mới đúng.”
Hiểu được ý tứ của Lâm Thiên Dược, trên mặt Kỷ Đào không nhịn được mà nóng lên.
Nhìn Kỷ Đào đỏ bừng mặt, Lâm Thiên Dược lại nói: “Còn có, nương không phải là thím, bà cũng là nương của nàng.”
Kỷ Đào gật đầu.
Lâm Thiên Dược cúi đầu hôn lên tai nàng, cười nói: “Đào Nhi, ta thích nàng.”
Kỷ Đào từ trong gương nhìn vẻ mặt tươi cười của người phía sau, ngữ khí của hắn đặc biệt nghiêm túc, ánh mắt khi nhìn nàng tràn đầy vui sướng.
“Thích cái gì của ta?” Kỷ Đào không tự chủ được hỏi ra.
“Không biết.” Lâm Thiên Dược trả lời rất dứt khoát.
“Ta chỉ là muốn cưới nàng, muối đối tốt với nàng cả đời.”
Hai người đi ra khỏi phòng, liếc mắt một cái đã nhìn thấy Điền thị đang thu thập đồ vật ở trong sân.
Vừa nghe thấy tiếng cửa mở, Điền thị liền quay đầu lại, nhìn thấy hai người cầm tay nhau đứng ở cửa, trên mặt Điền thị rất vui vẻ cười nói: “Vẫn còn sớm mà, sao không ngủ thêm một lát nữa hẵng dậy.”
Kỷ Đào: “......” Tuy rằng biết Điền thị không có y tứ đó, у nhưng lời này rất dễ khiến người hiểu nhầm.
Lâm Thiên Dược cười nhẹ, ngay sau đó nói: “Nương, để lát nữa con làm cho.”
“Không có việc gì, ta làm cũng thế.” Điền thị đang phân loại, Kỷ Đào đi qua đi hỗ trợ.
Điền thị thấy nàng lại đây, cười nói: “Đào Nhi, con đi nghỉ ngơi đi, ta biết con chưa từng làm qua việc này, ta cũng không phải người không nói lý.”
Kỷ Đào cười, đáp: “Nương, việc này cũng đơn giản, con học một lát là biết làm.”
Một tiếng nương, làm động tác của Điền thị dừng lại, bà đưa tay lên che miệng, sau một lúc lâu mới bình phục được, nói: “Đào Nhi, gả đến nhà của chúng ta, ủy khuất cho con.”
Kỷ Đào không thèm để ý cười, nói: “Không ủy khuất, chúng ta là người một nhà.”
Đúng vậy, là người một nhà, nếu là Kỷ Đào vẫn không nói ra, cảm thấy chính mình ủy khuất, Điền thị cũng không phải người không biết gì, cuộc sống này sao có thể qua được?
Hơn nữa có Lâm Thiên Dược ở bên nàng không cảm thấy ủy khuất.
Đồ ăn là do Dương ma ma làm, người một nhà cùng nhau ăn cơm, sau khi ăn xong Điền thị lại đi ra ngoài, Lâm Thiên Dược cũng đi hỗ trợ, Kỷ Đào nhìn Dương ma ma thu thập bát đũa, cười nói: “Ma ma, nếu như ngươi muốn trở về, ta sẽ nói với Vận tỷ tỷ.”
Dương ma ma cười lắc đầu, nói: “Không quay về.”
Kỷ Đào biết bà không muốn, bằng không đã sớm đi rồi.
“Vậy, nếu không thì, ngươi trở lại Kỷ gia, giúp ta chiếu cố cha mẹ ta được không?” Kỷ Đào hỏi.
Dương ma ma lắc đầu, nói: “Lúc trước đại nhân đã dặn ta chiếu cố ngươi, cô nương, ta muốn đi theo ngươi. Phu nhân bà ấy cũng muốn để ta chiếu cố ngươi.” Kỷ Đào không nói gì.
Thời gian một ngày trôi qua thật nhanh, ban đêm, lúc đi ngủ, Kỷ Đào xoay người nhìn Lâm Thiên Dược, nói: “Ngày mai là hồi môn.”
Lâm Thiên Dược ôm lấy nàng, gật gật đầu, lại nói: “Gọi ta phu quân.”
Kỷ Đào ngẫm nghĩ một lát rồi gọi: “Thiên Dược.”
Hai chữ “Thiên Dược” từ miệng Kỷ Đào nói ra, không hiểu sao lại mang theo một chút ngọt.
Lâm Thiên Dược cảm thấy hài lòng, không ép buộc nàng nữa, dù sao tương lai còn dài.
Kỷ Đào dậy thật sớm, rất nhanh đã thu thập xong. Lâm Thiên Dược cũng đứng dậy theo nàng, hỏi: “Nàng vội như vậy sao?”
“Từ nhỏ đến lớn ta chưa bao giờ ở bên ngoài qua đêm, có như thế nào thì tối cũng phải về đến nhà.” Kỷ Đào vừa sửa sang lại quần áo vừa giải thích.
Lâm Thiên Dược trầm mặc, động tác trong tay nhanh hơn một chút.
Kỷ Đào đi ra cửa phòng, nhìn thấy Điền thị đang ở trong sân trò chuyện với Dương ma ma, thấy nàng đi ra thù chỉ vào mấy phong điểm tâm trong nhà, cười nói: “Đào nhi, con trở về đi,”
“Cảm ơn nương.” Kỷ Đào cũng không làm ra vẻ, sảng khoái nói.
Điền thị trên mặt tươi cười lớn hơn nữa, Lâm Thiên Dược tới, cầm điểm tâm, lôi kéo Kỷ Đào liền hướng đối diện Kỷ gia đi, nói: “Nương, chúng ta đi.”
Kỷ gia đại môn mở ra, Kỷ Đào nhìn đến sâu trong lòng ê ẩm, vừa vào cửa liền nhìn đến Liễu thị ở trong sân ngóng trông bọn họ từ xa, bèn kêu lên: “Nương.”
“Mau ăn cơm, ta đoán các ngươi sẽ về ăn cơm sáng.” Liễu thị rất cao hứng.
Lâm Thiên Dược theo tiến lên, “Nương.”
Liễu thị cũng thật cao hứng ứng, nói: “Mau vào phòng.”
Trong phòng, Kỷ Duy ngồi ở cạnh bàn, nhìn hai người đi vào, có chút vui mừng, nói:
“Ăn cơm đi.”
Lâm Thiên Dược không vội, buông đồ vật trong tay, nghiêm túc khom người với Kỷ Duy: “Đa tạ cha thành toàn.”
Kỷ Duy đang cầm lấy chiếc đũa liền dừng tay lại, nói: “Các con sống hạnh phúc với nhau là được, nếu để ta biết được ngươi không đối xử tốt với Đào Nhi, ta tuyệt đối không tha thứ cho ngươi.”
“Cha, nương, hai người cứ yên tâm.” Lâm Thiên Dược nghiêm nghị nói.
Lâm Thiên Dược lại cùng trong phòng mọi người chào hỏi.
Kỷ Vận bọn họ ngồi ở một bên nhìn, Kỷ Ngọc đánh giá Lâm Thiên Dược trên dưới một lượt, rốt cuộc không nói chuyện, chỉ trầm mặc ăn cơm.
Lúc ăn cớm có chút yên ắng, chỉ có tiếng đũa gắp thức ăn cực nhỏ, đợi đến khi Kỷ Duy buông đũa xuống, Kỷ Ngọc cũng buông đũa theo, nhìn Lâm Thiên Dược nói:
“Ngươi là tú tài? Quan học ngươi theo học ngươi ở đâu?”
“Đại ca, ta học ở quận Phong An.” Lâm Thiên Dược khẽ cười nói.
Kỷ ngọc ánh mắt sáng lên, nói: “Nghe nói Tề đại nhân Tề Bách sau khi cáo lão về ở tại quận Phong An, còn thường xuyên dạy học, tin này là thật sao?”
“Là thật.” Lâm Thiên Dược khẳng định nói.
“Ta còn may mắn nghe qua mấy buổi.”
Kỷ ngọc còn muốn nói tiếp, nhìn mọi người trong phòng, đứng lên cười nói: “Chúng ta đi ra ngoài nói chuyện.”
Lâm Thiên Dược nhìn về phía Kỷ Duy, thấy ông cũng không khó chịu, còn cười ha ha xua xua tay, trước khi đi ra còn quay lại nhìn thoáng qua Kỷ Đào.