Thông báo

Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.

Chờ bọn họ đi rồi, Kỷ Huyên Huyên tới gần Kỷ Đào, “Đào muội muội, muội phu còn là tú tài cơ à?”

Kỷ Đào khó hiểu, Lâm Thiên Dược là tú tài, các nàng đều không biết?

Kỷ Huyên Huyên hiểu được bản thân mình nói cái gì, cảm thấy khá xấu hổ, miễn cưỡng nói: “Ý của ta là, hắn hẳn là học ở quan học huyện Đại Viễn chứ, sao lại chạy đến quận An Phong học, đúng vậy, sao hắn lại đến đó chứ?”

Nói xong lời cuối, còn mang theo vẻ thần thần bí bí.

Nhìn nàng ta mang vẻ tò mò như vậy, Kỷ Vận bên cạnh cũng cảm thấy hứng thú, Kỷ Đào suy nghĩ một chút rồi nói: “Hình như là vì hắn có bạn cùng trường, hai người quan hệ rất tốt, nên giúp đỡ hắn.”

Kỷ Huyên Huyên đầu tiên là kinh ngạc, nhìn nhìn người trong phòng, rốt cuộc không nói chuyện.

Kỷ Đào trở về phòng, Liễu thị tiến vào sau đóng cửa lại, nói: “Đào Nhi, có quen hay không? Thiên Dược đối với con có tốt không? Thím con...... Mẹ chồng con thế nào?”

“Nương, đều tốt. Mẹ chồng cũng rất dịu dàng, hôm qua lúc con tỉnh dậy, bà ấy còn bảo con ngủ thêm một lúc, nhìn qua có vẻ không phải là nói khách khí, là thật sự muốn để cho con ngủ thêm một lúc.” Kỷ Đào cười nói.

“Vậy là tốt rồi.” Liễu thị hơi yên tâm.

Tuy rằng biết Điền thị sẽ không làm Kỷ Đào khó xử, nhưng bà vẫn không nhịn được mà lo lắng.

“Nương, không có việc gì, chúng ta cách nhau gần như vậy, con có thể về nhà mỗi ngày.” Kỷ Đào khuyên nhů.

Lời này nói cũng đúng, chỉ cách gần như vậy, một ngày đến mười lần vẫn còn thừa thời gian. Liễu thị cao hứng, Kỷ Vận cùng Kỷ Huyên Huyên vào trong, Liễu thị đứng lên, cười nói: “Các ngươi trò chuyện với nhau đi, ta đi xem phòng bếp.”

Không nghĩ tới trong ba vị cô nương, người gả chồng sớm nhất lại là Kỷ Đào nhỏ tuổi nhất, Kỷ Vận nhất thời cảm khái, cười nói: “Đào Nhi, muội có cảm thấy có gì bất đồng không?”

Kỷ Đào ngẫm nghĩ rồi nói: “Không có gì bất đồng, đại khái chính là có thêm hai người nhà?”

Ba người đều bật cười.

Kỷ Vận khẽ cười nói: “Vẫn là muội sướng nhất, người nhà chồng chỉ có mỗi hai người, chúng ta thì lại khác......”

Giọng nói của nàng đột nhiên dừng lại, quan sát biểu tình của Kỷ Đào một lúc lâu, bời vì dừng lại một thời gian dài, Kỷ Đào đều hơi khó hiểu nàng ta mới cười nói: “Là ta suy nghĩ nhiều, ta sợ muội cho rằng ta đang khoe khoang.”

Kỷ Đào hơi kinh ngạc, ngay sau đó cười nói: “Không đâu.”

Bởi vì nàng chưa bao giờ so sánh bản thân với tỷ muội Kỷ Vận. Nàng sinh ra chính là con gái tuổi già mà Kỷ Duy – trưởng thôn thôn Đào Nguyên có được, tuy rằng được cha mẹ yêu thương, nhưng cũng chỉ là cô nương nông thôn mà thôi.

Kỷ Vận là đích nữ quan gia, thân phận tôn quý, người bình thường không dám mơ ước.

“Đào Nhi là người thông suốt nhất.” Kỷ Vận thở dài.

Kỷ Huyên Huyên vẫn luôn cúi đầu trầm tư, đối thoại giữa hai người không biết nàng ta có nghe hay không.

“Năm đó ta ở chỗ này mấy tháng, chỉ cảm thấy khó chịu và không quen, chưa bao giờ nghiêm túc xem qua mọi người ở thôn Đào Nguyên, ta tức giận cha không phân xanh đỏ đen trắng đã đưa ta đi xa như vậy, hiện giờ nghĩ lại, cha cũng là dụng tâm lương khổ.” Kỷ Vận cảm khái mà nói.

“Năm đó trong tay ta có không ít bạc, sống quá sung sướng, trong lòng cũng cảm thấy chính mình cao cao tại thượng, mọi chuyện đều được như ý. Sau này ta rời đi ta mới hiểu ra, vì sao ta lại phải đến thôn Đào Nguyên?”

Kỷ Vận nhìn nhìn Kỷ Huyên Huyên, ánh mắt bình thản mang theo một tia tàn khốc, cười nói: “Hiện giờ ta đã hiểu được.”

Kỷ Vận hiểu rõ, người không đủ thông minh, không đủ thủ đoạn thì chỉ có thể mặc người khác xâu xé. Nhưng mà trên đời này cũng không có người hoàn toàn xấu, hoặc có thể nói là không có gì là hoàn toàn nguy hiểm, ví dụ như người ở thôn Đào Nguyên, phải học được cách phân biệt, đại khái, đây mới là mong muốn ban đầu của Kỷ Quân.

“Đào muội muội, có câu nói ta không biết có nên nói hay không?” Kỷ Huyên Huyên trầm tư một lúc lâu, rốt cuộc ngẩng đầu lên.

Không biết có nên nói không, lời giống như vậy, đều không phải là lời hay.

Kỷ Đào dùng ánh mắt cự tuyệt.

Kỷ Huyên Huyên lại giống như không thấy được, nói ra: “Kiểu giúp đỡ việc lớn như thế này, trừ bỏ trí thân ra, chính là vì lợi ích. Mà muội phu ngoại trừ có ngoại hình đẹp ra thì không còn gì cả! Đào muội muội, muội nói xem có phải là có đại tiểu thư nào nhất kiến chung tình với muội phu hay không, cho nên với có thể giúp đỡ như thế?”

Kỷ Đào cạn lời.

Tỷ tỷ à ngươi rất sáng tạo đó nha, chỉ có một chút tin tức như vậy, vậy mà tỷ có thể tưởng tượng ra một vở kịch hay ho như vậy.

Hàng ngày di nương của Kỷ Huyên Huyên đều dạy cái gì cho nàng ta thế không biết?

Kỷ Vận trách cứ: “Huyên Huyên, suốt ngày chỉ biết xem thoại bản thôi à?”

Kỷ Huyên Huyên gật gật đầu, nói: “Trong thoại bản đều viết như vậy.”

Thấy nàng ta còn muốn thêm, Kỷ Vận ánh mắt nghiêm túc nhìn chằm chằm nàng.

“Ta không nói.” Kỷ Huyên Huyên vội nói.

Kỷ Đào cũng không so đo với nàng ta, dù sao ngày mai bọn họ phải đi rồi.

Bọn họ đến đây chủ yếu là để đưa dâu, lần này Kỷ Đào thành thân bọn họ cũng bận rộn một hồi, đương nhiên cũng một phần là do không quen ở thôn Đào Nguyên.

Trước không nói đến việc ăn mặc tắm rửa, nửa tháng khi bọn họ đến đây, trước cổng Kỷ gia thường xuyên có thôn dân lượn lờ, thậm chí còn có các cô nương trẻ tuổi.

Bởi vì thân phận Kỷ Ngọc trong mắt những người đó quá cao quý, hắn lại đối xử với người khác khá ôn hòa, tuy không dám cầu xa xôi hắn sẽ thích mình, nhưng đi nhìn một chút cũng được đi.

Mười bốn tháng giêng, huynh muội Kỷ Vận rời đi, vẫn có hai cỗ xe ngựa như trước, Kỷ Vận và Kỷ Huyện Huyên ngồi ở phía sau, Kỷ Ngọc trước khi rời đi còn hẹn với Lâm Thiên Dược, nếu sau này có cơ hội sẽ đi quận Phong An tìm hắn.

Kỷ Vận còn cảm khái, sau này khi ba người bọn họ gặp lại nhau, đại khái đều đã thành thân.