Thông báo
Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.
Cho dù ở phương diện điểm kinh nghiệm thì Trần Đốc Tụ hơi keo kiệt, nhưng Giang Phong vẫn xào hai món cho ông ấy.
Người từng chứng kiến tài nghệ nấu ăn của ông cụ, tất nhiên không cảm thấy đồ ăn của Giang Phong ngon cỡ nào.
Trong toàn bộ quá trình xào rau, âm thanh nhắc nhở “Ting, nhận được 10 điểm kinh nghiệm.” Tuyệt vời của hệ thống thỉnh thoảng xen lẫn với đôi lời “Ting, nhận được 1 điểm kinh nghiệm.”
Người được chứng kiến tay nghề nấu ăn của ông cụ đều hưởng ứng bình thường với đồ ăn hắn làm, chỉ có Trần Tú Tú mới ăn đồ ăn đồng chí Trần Kiến Khang làm mới miễn cưỡng tán thành đồ ăn hắn làm, vài tên gia súc trong ký túc xá kia, mỗi lần hắn dùng nồi cơm điện cũ nát trong ký túc xá để làm bữa cơm sườn là hứng khởi như tìm được bạn gái.
Không có đối lập là không có tổn thương.
Giang Phong cảm thấy về sau vẫn nên nấu cơm cho người không hiểu gì ăn mới tốt.
Kiếm nhiều điểm kinh nghiệm hơn.
Vài ngày sau đó, những loại cháo thông thường mà Giang Phong có thể tìm thấy ở trên mạng đều nấu một lần.
Có lúc nấu nhiều, toàn bộ cho đồng chí Giang Kiến Khang làm cơm chiều, khiến bố hắn ăn cháo xanh cả mặt.
Nhưng hiệu quả rõ ràng, ăn ba bữa bình thường vài ngày, sắc mặt Trần Tú Tú đã không còn vàng như nến như trước, khôi phục vài phần hồng hào.
Nấu xong vài món cháo tương đối đơn giản, Giang Phong bắt đầu khiêu chiến món cháo có độ khó khăn là cháo tôm tươi này.
Cháo này không cần lên mạng tra cách làm, đồng chí Giang Kiến Khang biết.
Sau chỉ đạo từ xa không tận tâm của đồng chí Giang Kiến Khang, cháo trong nồi đã có hình thái ban đầu.
“Ting, nhận được thành tựu: Khiêm tốn học hỏi.”
Lại nhận được một thành tựu?
Mở bảng thuộc tính, nhìn vào cột thành tựu.
Thành tựu: Chăm chỉ học hỏi (không có thuộc tính tăng thêm)
Khiêm tốn học hỏi (không có thuộc tính tăng thêm)
Giang Phong: “…”
Những ngày qua, nhờ vào nể mặt của Trần Tú Tú, Giang Phong tăng cấp bậc lên cấp 3, nhưng vẫn không hề mở khóa thứ gì mới, bảng thuộc tính cũng không phát sinh biến hóa gì. Thậm chí Giang Phong nghi ngờ, sau khi hắn hoàn thành nhiệm vụ phụ, ban thưởng nhiệm vụ sẽ từ chưa biết thành không.
Với trình độ keo kiệt của trò chơi hiện giờ, nó làm ra được chuyện vô liêm sỉ như vậy.
Sau khi nấu xong cháo tôm tươi, Giang Phong nếm thử một miếng, hương vị tạm được, nhưng chỉ là tạm được.
‘Một nồi cháo tôm tươi dùng tỷ lệ nguyên liệu không đúng’
Những ngày qua, ngoài khẩu vị rõ ràng có vấn đề, biểu hiện của tất cả cháo khác đều là dùng tỷ lệ nguyên liệu không đúng.
Như nào mới là tỷ lệ đúng đây?
Là một người nhà họ Giang có lý tưởng có theo đuổi, Giang Phong trăm mối khó giải.
“Ting, nhận được kỹ năng: Nấu cháo (sơ cấp).”
Kỹ năng?
Giang Phong giật mình, mình chỉ đang thầm nghĩ xem làm thế nào để tìm ra tỷ lệ dùng nguyên liệu chính xác, trò chơi lại hào phóng cho mình một kỹ năng như vậy.
Kỹ năng: Giám định (sơ cấp): ngươi chỉ có thể nhận được một vài thông tin cơ bản
Nấu cháo (sơ cấp): Ngươi chỉ có thể nắm giữ một ít tỷ lệ chính xác khi dùng nguyên liệu.
Trò chơi này biết điều thật, nghĩ cái gì được cái đó, thật sự ứng với câu mời người chơi tự mình thăm dò.
Lại nhìn vào nồi cháo kia, trong tiềm thức Giang Phong cảm thấy có gì đó không đúng.
Hình như tôm bóc vỏ cho hơi nhiều, muối thiếu mấy gram, trước khi nấu có lẽ nên nửa đốt ngón tay nước.
Chỉ kỹ năng sơ cấp đã có tác dụng như vậy sao?
Nếu kỹ năng hắn nhận được không phải là nấu cháo sơ cấp mà là cao cấp…
Vậy chẳng phải sẽ nấu ra cháo sẽ sáng lên sao!
Thậm chí Giang Phong định đổ nồi cháo này đi nấu nồi mới, nhưng nghĩ đến đã tới giờ, không kịp nữa, đành phải từ bỏ. Khó lắm mới để Trần Tú Tú quen với cứ 5 rưỡi chiều đi ăn cháo, không thể bỏ sạch công lao trước đó.
Chỉ có thể lại uất ức đồng chí Giang Kiến Khang tiếp tục ăn cơm lợn thôi, ngày mai sẽ để ông nếm thử cháo thoát thai hoán cốt nấu ra với trình độ nấu cháo (sơ cấp).
Hôm sau, Giang Phong cảm thấy nấu cháo trứng bắc thảo thịt băm đã nấu hồi đầu.
Trứng bắc thảo cắt vụn, ướp thịt…
Trình tự vẫn vậy, nhưng chế biến thật sự có cảm giác hoàn toàn khác trước.
Giống như trong vô hình đang có một bàn tay khống chế lượng dùng mỗi loại nguyên liệu giúp hắn, cả khi bật bếp cũng thuận buồm xuôi gió hơn trước.
Giang Phong canh chừng trong phòng bếp, không hề thả lỏng.
Còn mười phút nữa là tắt bếp, ngoài cửa có người gõ cửa.
Vừa mở cửa, là Trần Tú Tú.
“Giang Phong, em… Hả, hôm nay anh nấu cháo trứng bắc thảo thịt băm?” Lời nói đến bên miệng Trần Tú Tú rồi lại nuốt vào.
Cô mới vừa cân, vài ngày này không giảm được một ký lô nào. Cô vốn định nói với Giang Phong là lần sau đừng cố gắng hầm cháo mang sang nữa, nhưng ở cửa ngửi thấy mùi cháo trứng bắc thảo thịt băm thì lại thay đổi chủ ý.
Cháo hôm nay… Hình như không hề giống trước.
Chỉ ngửi thôi đã cảm thấy ăn rất ngon.
“Chú Giang nấu cháo sao?” Trần Tú Tú không tin Giang Phong có thể có trình độ này, từ nhỏ lớn lên cạnh hắn, không phải cô không biết trình độ nấu nướng của hắn tới mức nào.
“Anh nấu.” Giang Phong thầm đắc ý: “Thêm mười phút nữa là được, ăn hai bát chứ?”
“Một bát.” Trần Tú Tú giữ vững điểm mấu chốt.
“Em đến tìm anh làm gì?” Giang Phong hỏi.
“Em… Em… Em ngửi thấy mùi, em tưởng là chú Trần nấu cháo.” Trần Tú Tú không hề đề cập đến chuyện cô định không ăn cháo nữa.
Giang Phong: “?”
Ngửi mùi đến?
Thật sự có phong phạm của Trần Tú Tú năm đó.
Thoáng chốc, cháo đã chín.
Một bát cháo trứng bắc thảo thịt băm nóng hầm hập được múc ra, chỉ mùi thôi đã vô cùng mê người.
‘Một bát cháo trứng bắc thảo thịt băm độ lửa không thỏa đáng’
Giang Phong: “…”
Như một chậu nước lạnh giội xuống, giội lạnh lẽo trái tim vốn hơi tự đắc của Giang Phong, từ lớp biểu bì đến lớp hạ bì đến lớp mô dưới da đều lạnh lẽo.
Trò chơi này, yêu cầu rất cao.
Trần Tú Tú múc một thìa cháo, cẩn thận thổi vài cái, đưa vào miệng.
‘Ting, nhận được điểm kinh nghiệm giá trị 37 điểm.”
Đồng chí Trần Tú Tú là đồng chí tốt!
Giang Phong cảm thán.
Cho điểm kinh nghiệm hào phóng, ăn cũng chậm rãi, một bát cháo nho nhỏ có thể ăn hai mươi mấy miếng. Như đồng chí Giang Kiến Khang, không chỉ cho từng 1 điểm kinh nghiệm lại ăn cứ như tức nuốt sơn hà, nửa nồi cháo chỉ vào miếng là ực ực ực ăn hết rồi.
Điểm kinh nghiệm này cho theo miếng, hành vi của đồng chí Giang Kiến Khang chính là phô trương lãng phí cực kỳ!
Một bát cháo vào bụng, Trần Tú Tú cảm thấy trong bụng ấm áp.
“Hơ…”
“Ngày mai nấu cháo thịt gà nấm hương được không?” Giang Phong hỏi, khoảng thời gian trước điểm kinh nghiệm cho cháo thịt gà nấm hương cao nhất.
“Vâng.” Trần Tú Tú lại nuốt câu “Về sau không cần phiền anh nấu cháo cho em nữa” đến bên miệng vào.
Lại ăn một ngày, chỉ thêm một ngày nữa, ngày kia nhất định không ăn nhiều như vậy nữa.
Trần Tú Tú hạ quyết tâm.
Giang Phong không chú ý đến rối rắm của Trần Tú Tú, sau khi cô về nhà, hắn ngây ngất mở bảng thuộc tính ra, tăng cấp bậc lên đến cấp 4.
Cấp bậc: 4 (0/500)
Điểm kinh nghiệm còn thừa: 56
Vẫn không hề có biến hóa gì.
Giang Phong vào bếp đậy nắp vung lại, chuyển thành giữ ấm cho đồng chí Giang Kiến Khang.
Đồng chí Giang Kiến Khang đáng thương phải ăn cơm lợn khó ăn mấy ngày liên tục, là lúc để ông ăn cơm lợn ngon hơn chút.
Ít nhất tỷ lệ nguyên liệu nấu ăn cuối cùng đã đúng rồi mà?