Thông báo
Địa chỉ WEB hiện tại của Tiên Vực là https://tienvuc.info. Trong trường hợp không thể truy cập được, bạn hãy vào https://tienvuc.link để xem địa chỉ mới nhất và tải ứng dụng.
Dù sao cũng còn năm ngày rưỡi nữa, thử một lần cũng chẳng sao. Vậy thì... bắt đầu từ nghề chăn dê nào.
Chào tạm biệt Vương Khải, Tiêu Kiệt một mạch tiến về chuồng gia súc ở phía đông của thôn.
Tìm được chú Dương là người quản lý chuồng dê, hắn đi thẳng vào vấn đề.
Chú Dương (người chăn dê):
“Gì cơ, cháu muốn giúp chú chăn dê á? Ha ha, tốt tốt, chú đang thiếu người đây. Ầy, già rồi chân tay cũng chậm chạp, chăn dê dễ đuối lắm, cháu trai mau lại đây, chú chỉ cho chú cách chăn. Đơn giản lắm, chỉ cần đừng để lũ dê chạy mất là được. Cháu thấy bãi cỏ trong khe núi sau thôn chứ? Cứ dắt dê ra đó mà thả. Nhớ kỹ, lúc dê ăn cỏ thì không cần để ý, nhưng nếu tụi nó định chạy lung tung thì phải lùa về đàn ngay. Nhất định không được để tụi nó leo lên núi, dạo này bên ngoài loạn lắm, chạy mất rồi đừng mong tìm lại.
Dê là loài rất sợ tiếng động, cháu chỉ cần vung roi trước mặt tụi nó như này này, là tụi nó sẽ ngoan ngoãn quay lại. Nè, cầm cái này mà dùng, có con nào chạy thì lấy nó mà đuổi. Chăn một canh giờ chú trả cháu 100 văn. Thế nào, lương lậu thấy được không? Hết một canh giờ thì lùa dê về chuồng. Nhớ đếm kỹ số lượng, thiếu một con là chú trừ 200 văn đấy. Việc nhẹ lương cao phí phạt thấp, quá ổn mà ha.”
Trước mắt Tiêu Kiệt bật lên một khung hội thoại.
Hệ thống thông báo: [Chú Dương giao cho ngươi nhiệm vụ thời vụ ‘chăn dê’, có chấp nhận không?]
Chăn 2 tiếng được 100 văn, mất một con trừ 200 văn, tư bản còn chưa tàn ác đến như vậy à…
Tổng cộng có 50 con dê, lỡ mà hắn để mất hết thì bay luôn 100.000 văn, đủ mua một củ nhân sâm trăm năm…
Nhưng kỹ thuật của hắn không đến nỗi tệ. Chỉ cần thao tác ổn, không để mất con nào thì thu nhập này khá được đấy chứ. Một ngày làm 8 tiếng tức là bốn canh giờ là 400 văn, còn nhiều hơn chặt cành.
Được rồi, vì kỹ năng thuần thúanh đây chấp hết!
Tiêu Kiệt nhấn vào nút ‘chấp nhận nhiệm vụ’.
Hệ thống thông báo: [Ngươi đã nhận nghề tạm thời là ‘người chăn dê’, nhận được vũ khí tạm thời là ‘roi chăn dê’.]
Tiêu Kiệt mở túi đồ ra nhìn cây roi.
[...
Roi chăn dê (vũ khí dị hình)
- Sát thương: 5 quất
- Kỹ năng vũ khí: Roi Vang Sấm Rền, khi tung đòn phát ra tiếng nổ như sấm, tiêu hao 10 điểm thể lực.
- Hiệu ứng đặc biệt: Hù dọa thú hoang (bản giản lược)
- Giới thiệu: Roi dùng bởi người chăn dê, để quản lí dê và hù dọa thú hoang. Khi vung sẽ phát ra tiếng vang như sấm sét. Nghe nói chiêu này mô phỏng tiếng sấm tự nhiên, dùng sức mạnh của tự nhiên để khơi dậy nỗi khiếp sợ bản năng của dã thú, bảo vệ sự an toàn cho đàn dê.
…]
Cái này... Tiêu Kiệt nhìn phần giới thiệu mà không khỏi cạn lời. Sao vũ khí nhiệm vụ nào cũng bá đạo vậy trời, đao chẻ củi có hiệu ứng đặc biệt đã đành, bây giờ cây roi chăn dê cũng có chiến kỹ riêng.
Hắn lập tức trang bị roi.
Kích hoạt kỹ năng, Roi Vang Sấm Rền!
Chỉ thấy nhân vật vung tay một cú thật mạnh, "chát” một tiếng nổ ra âm thanh sắc gọn đến mức khiến hắn không khỏi liên tưởng đến mấy ông cụ tập thể dục trong công viên.
Nhìn bầy dê đông đúc lổn nhổn trên bãi cỏ, năm mươi con tất cả, Tiêu Kiệt hít sâu một hơi. Bắt đầu thôi.
Hắn lùa dê đến bãi cỏ sau núi, chờ dê ổn định rồi nghiêm túc bắt đầu công việc chăn thả. May là công việc này không khó như tưởng tượng. Mấu chốt là giữ cho đàn dê tập trung một chỗ, đừng để chúng tản ra là được.
Đa phần dê đều túm tụm một đống, chen chúc nhau mà gặm cỏ. Với mấy con lạc đàn, Tiêu Kiệt vung roi mấy cái, lùa chúng quay về đàn lớn.
Hắn để ý thấy trên đầu mỗi con dê đều có một thanh trạng thái chỉ mức độ no bụng.
Khi có cỏ để ăn, đám dê thường không có biểu hiện gì bất thường, ngoan ngoãn cúi xuống gặm cỏ. Nhưng một khi cỏ xung quanh bị ăn sạch, chúng sẽ bắt đầu đi lung tung, có lúc còn tách đàn.
Lúc này hắn phải nhanh chóng lùa chúng về khu vực hợp lý, phải đảm bảo mọi con dê đều có cỏ ăn thì đàn dê mới yên ổn được.
Nhưng thử thách lớn nhất lại là mấy con dê đã no bụng, trong đám lúc nào cũng có vài con nghịch ngợm, thích chạy tới chạy lui, thậm chí còn chui vào rừng trên núi.
Mỗi lần như vậy, Tiêu Kiệt lại phải tăng tốc chạy chặn đường tụi nó, lùa chúng quay lại đàn. Nếu số dê chạy rông quá nhiều, không lùa kịp, hắn sẽ dùng kỹ năng Roi Vang Sấm Rền. Chiêu này đúng là rất hữu dụng. "Đoàng” một phát, mấy con dê đang tách lẻ sợ quá lại tụ vào đàn.
Ban đầu còn đỡ, đám dê còn đang mải ăn cỏ, nhưng hơn một tiếng sau, số dê no bụng tăng lên khiến Tiêu Kiệt xoay không kịp.
Chết tiệt, sao đám dê này lắm trò thế?
Vừa vội vàng chạy lên sườn núi, hắn vừa đánh vừa hù mấy con dê quay lại đàn, hắn vừa làm vừa lẩm bẩm than phiền.
Chạy tới chạy lui vài lượt, Tiêu Kiệt phát hiện thể lực của mình bắt đầu tụt dần. Chà, công việc chăn dê này đúng là rất tiêu hao thể lực.
Hắn vội nuốt một viên Đại Lực hoàn để gồng qua bữa.
May mà phía nam bãi cỏ là núi, phía bắc là thôn, hai bên đông tây đều là vách đá dựng đứng, chỉ cần trấn thủ đường lên núi phía nam là có thể đảm bảo không để mất dê.
Tuy vậy, Tiêu Kiệt vẫn không dám lơ là, liên tục đi vòng quanh đàn dê, cứ thấy con nào nghịch ngợm là hắn quất roi ngay.